Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4170 - Chương 4170 - Ma Cốt! ‘Vũ Khí Hình Người Thật’ Bị Phát Hiện! (4)

Chương 4170 - Ma Cốt! ‘Vũ khí hình người thật’ Bị phát hiện! (4)
Chương 4170 - Ma Cốt! ‘Vũ khí hình người thật’ Bị phát hiện! (4)

Ánh mắt hắn lấp lóe, suy nghĩ làm sao thoát khỏi truy kích của đối phương.

Lúc bay nhanh, phía trước một khu vực loài Hắc Ám xuất hiện trong mắt hắn, hắn dùng ‘đôi mắt Chân Thị’ đảo qua, trong lòng không khỏi hơi vui vẻ.

“Tộc Ma Giáp!”

“Thật sự là ông trời cũng đang giúp ta.”

Trong lòng Vương Đằng nhất thời có kế hoạch, tốc độ nháy mắt nhanh hơn, không ngừng sử dụng kỹ năng Không Thiểm, kéo xa khoảng cách với loài Hắc Ám tộc Cốt Linh đó.

“Muốn chạy!”

Cốt Hấp lạnh lùng hừ một tiếng, hắc quang lấp lóe cả người, nhất thời có lượng lớn gai xương bắn ra từ trong đó, hóa thành từng luồng cốt tiễn, thẳng tới chỗ Vương Đằng.

Ánh mắt Vương Đằng hơi ngưng đọng, một ‘Không Thiểm’ tránh đi, vòng qua một phương vị khác.

Có kỹ năng ‘Không Thiểm’ trong người, tốc độ của cốt tiễn này nhanh hơn nữa cũng đừng hòng đánh trúng hắn.

Ầm! Ầm! Ầm!

Chỉ một thoáng, trên bầu trời xuất hiện tiếng nổ đinh tai nhức óc.

“Đến đuổi theo ta đi!”

Vương Đằng thay đổi giọng nói của mình, hét lớn với thiên tài loài Hắc Ám tộc Cốt Linh phía sau.

“Muốn chết!” Trong mắt Cốt Hấp lóe ra hàn quang, vươn tay cào ra, một thanh cốt thương nháy mắt vươn ra trong tay nó, bị nắm trong lòng bàn tay, rồi sau đó ầm ầm ném tới chỗ Vương Đằng.

Ầm!

Một tiếng nổ nhất thời vang vọng giữa không trung, gai xương kia lờ mờ tản ra sáng bóng như ngọc, ở trong không trung giống như một đường lưu quang, cắt qua hư không, bốn phía lờ mờ xuất hiện khe nứt không gian.

“Đù mé, tên này mạnh như vậy?!” Vương Đằng nhất thời cảm giác được phía sau lưng lạnh lẽo, da đầu gần như muốn nổ tung.

Hắn không sợ tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, nhưng mà cấp Ma Hoàng thượng vị giống như thiên tài đứng đầu này, chênh lệch giữa hắn và đối phương vẫn hơi lớn.

Một kích này của đối phương, vô cùng khủng bố, tốc độ cũng nhanh hơn những cốt tiễn trước đó nhiều lắm.

Vương Đằng không có thời gian nghĩ nhiều, ‘thể không gian’ ngũ giai mở ra đến mức tận cùng, lực không gian trong cơ thể ầm ầm bùng nổ.

Không Thiểm!

Chỉ trong phút chốc, hắn lại biến mất tại chỗ, chỉ để lại một tàn ảnh.

Ầm!

Mà một khắc sau, lưu quang kia đã đến, lập tức đâm xuyên qua tàn ảnh hắn để lại, nháy mắt xé rách nó, rồi sau đó thế đi không giảm, ầm ầm nổ bắn ra về phía dưới.

“Không ổn!” “Ma trơi” trong mắt Cốt Hấp đột nhiên nhảy lên, đã hiểu được ý đồ của đối phương.

Mới nãy đối phương đã thay đổi phương vị, tuy rằng phương vị này biến hóa không lớn, nhưng lại hình thành một quỹ tích hướng xuống, hiện giờ nó ném cốt thương trên quỹ tích này.

Mà điểm cuối cùng của quỹ tích, rõ ràng là nơi đóng quân của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp.

Cốt Hấp muốn ngăn cản nữa, đã không còn kịp rồi, chỉ có thể trơ mắt nhìn cốt thương kia xông thẳng xuống, hung hăng đâm vào trong nơi đóng quân của tộc Ma Giáp.

Ầm ầm!

Tiếng nổ kịch liệt vang trong trời đất.

Một kích này thật sự quá mạnh mẽ, mặt đất bị xé rách, từng kiến trúc của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp nháy mắt bị năng lượng dao động quét ngang đánh nát, không ít loài Hắc Ám tộc Ma Giáp không kịp kêu thảm, đã biến mất trong tiếng nổ.

Cốt Hấp là thiên tài cấp Ma Hoàng thượng vị, thực lực của nó lớn mạnh cỡ nào, một vài loài Hắc Ám tộc Ma Giáp cấp Ma Hoàng hạ vị, cấp Ma Hoàng trung vị tầm thường căn bản không ngăn được một kích của nó.

Mà một kích mới vừa rồi kia, nó nén giận ra tay, uy năng ẩn chứa sợ là ngay cả cấp Ma Hoàng thượng vị cũng không dám khinh thường.

Loài Hắc Ám tộc Ma Giáp khu vực sát bên cạnh, làm sao có thể ngăn cản.

“Ha ha ha....”

Một tiếng cười to chợt truyền ra từ trong miệng Vương Đằng, truyền vào trong tai Cốt Hấp.

“Ngươi không phải muốn đuổi theo ta sao? Đến đây ~ mau đến đây ~”

Lời nói của Vương Đằng quanh quẩn trong đầu Cốt Hấp, khiến lửa giận trong lòng nó không tự chủ được bốc ra, hai mắt nhìn quét phía trước, “Ma trơi” nhảy lên, nhưng không tìm thấy phương vị của Vương Đằng.

Cốt Hấp có thể cảm giác được nhiều chỗ không gian dao động, nhưng cũng không phải là chỗ ẩn thân của tên kia, thừa dịp hỗn loạn, đối phương hoàn toàn che giấu.

Nơi đóng quân của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp phía dưới đã hoàn toàn loạn thành một đống, lượng lớn loài Hắc Ám tộc Ma Giáp nén giận lao ra, nhìn về phía Cốt Hấp.

“Ai? Là ai dám gây chuyện ở nơi đóng quân tộc Ma Giáp ta?!”

“Cốt Hấp! Đó là thiên tài tộc Cốt Linh Cốt Hấp!”

“Đáng chết! Tên này khinh người quá đáng cũng dám ra tay ở nơi đóng quân tộc Ma Giáp ta, hoàn toàn không để tộc Ma Giáp ta vào mắt.”

....

Tất cả loài Hắc Ám tộc Ma Giáp đều vô cùng phẫn nộ, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Cốt Hấp, trong mắt lộ ý lạnh như băng.

Ầm!

Phía xa, vài đường lưu quang bay nhanh đến, đảo mắt đã tới phụ cận, hóa thành mấy bóng dáng loài Hắc Ám tộc Ma Giáp khí tức lớn mạnh.

Thân hình chúng nó cao lớn, cả người quấn quanh hắc vụ, một đôi mắt lạnh như băng mà hờ hững, lấp lóe hồng quang, lạnh lùng nhìn chằm chằm Cốt Hấp.

“Cốt Hấp!” Âm thanh lạnh lùng của loài Hắc Ám tộc Ma Giáp cầm đầu nói: “Ngươi phải cho tộc Ma Giáp ta một lời giải thích!”

“Giáp Tư Đế!”

Ma trơi trong hốc mắt Cốt Hấp hơi lấp lóe, nhìn chằm chằm loài Hắc Ám tộc Ma Giáp kia, có một tia kiêng kị ý hiện lên.

“Ta nói đó là hiểu lầm, ngươi tin không?”

Ánh mắt hắn nhìn quét bốn phía, dường như vẫn muốn tìm ra bóng dáng của Vương Đằng, cuối cùng lại không thu hoạch được gì, chỉ có thể bất đắc dĩ nói.

“Hiểu lầm?” Giáp Tư Đế lạnh lùng hừ một tiếng: “Ngươi đang trêu ta sao? Ra tay với nơi đóng quân tộc Ma Giáp ta, khiến loài Hắc Ám tộc Ma Giáp ta xuất hiện lượng lớn thương vong, một câu hiểu lầm thì muốn bỏ qua?”

Ánh mắt Cốt Hấp lóe ra, trong lòng sốt ruột, nó biết nếu không tìm ra người nọ, việc này căn bản không giải thích rõ.

“Cốt Hấp, sao lại thế này?”

Đột nhiên, một âm thanh truyền đến từ phía sau nó.

Chỉ thấy vài lưu quang chạy lại đây, hiện ra mấy bóng dáng loài Hắc Ám tộc Cốt Linh, từ khí tức trên người chúng nó, tất cả đều là cấp Ma Hoàng thượng vị, không thể khinh thường.

Bình Luận (0)
Comment