Đều là loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này!
Nếu không phải nó nhắc nhở, việc này tuyệt đối sẽ không phát triển đến mức này.
Không biết vì sao, nó lờ mờ cảm giác loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này có gì đó sai sai, nhưng cho dù như thế nào cũng không phát hiện được manh mối.
Phía sau, đám loài Hắc Ám tộc Cốt Linh kia không khỏi nhìn nhau liếc mắt một cái, lập tức cũng bộc phát ra khí thế của bản thân, đi về phía trước.
Hiện giờ đã không phải tranh đấu đơn thuần giữa hai thiên tài, mà là chuyện giữa hai chủng tộc Hắc Ám, chúng nó không thể khoanh tay đứng nhìn.
Ầm!
Cốt Hấp thấy vậy, “Ma trơi” trong hốc mắt chớp động, một luồng khí thế mạnh mẽ theo đó bùng nổ ra, dung hợp với khí thế của loài Hắc Ám tộc Cốt Linh khác, lờ mờ hình thành một hư ảnh bộ xương khổng lồ, phát ra tiếng cười “Khặc khặc” quái dị, áp tới phía trước.
“Ngưng!”
Sắc mặt đám loài Hắc Ám tộc Ma Giáp Giáp Tư Đế khẽ biến, khí thế cũng lập tức dung hợp, hóa thành một hư ảnh Ma Giáp khổng lồ.
Ầm ầm ầm!
Ngay sau đó, khí thế song phương va chạm với nhau ở giữa không trung, bộc phát ra tiếng gầm rú kịch liệt.
Trong hư ảnh bộ xương khổng lồ kia và hư ảnh Ma Giáp vô cùng khổng lồ, giống như đều ẩn chứa sức mạnh khó lường, uy áp khủng bố phát tiết ra từ bên trong.
“Cái này!!!”
Một vài loài Hắc Ám thực lực hơi yếu bốn phía đều rút lui về phía xa, căn bản không dám tiếp cận quá gần, luồng khí thế kia gần như ép tới chúng nó không thở nổi.
Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng gầm rú không ngừng quanh quẩn, khí thế song phương đều tiêu ma lẫn nhau, không ai làm gì được ai, rơi vào trong giằng co.
“Chậc chậc chậc....”
Trong lòng Vương Đằng không nhịn được phát ra tiếng kinh ngạc, âm thầm nói: “Những thiên tài đứng đầu trong loài Hắc Ám còn khá mạnh, khí thế này còn có thể so sánh với khí thế cấp Ma Tôn bình thường.”
“Vương Đằng ngươi cũng giỏi đó, gây sự khắp nơi.” Viên Cổn Cổn nhịn cười, âm thanh vang lên trong đầu hắn.
“Ai, ta cũng không muốn, không ngờ lại có thể bị phát hiện.” Vương Đằng thở dài, bất đắc dĩ nói.
“Thiên tài tộc Cốt Linh này không đơn giản, vậy mà có thể phát hiện tồn tại của ngươi.” Viên Cổn Cổn nghiêm túc, nói.
“Hẳn là tinh thần lực không tệ.” Vương Đằng âm thầm gật đầu, nói.
“Xem ra thật sự không thể xem thường những thiên tài loài Hắc Ám này.” Viên Cổn Cổn nói.
Vương Đằng không nhiều lời nữa, tiếp tục nhìn về chiến đấu phía trước, tròng mắt chuyển động như chớp, lại mở miệng: “Cố lên! Cố lên! Các vị đại lão cố lên....”
“....”
Ánh mắt phần lớn loài Hắc Ám quỷ dị nhìn về phía Vương Đằng.
Rốt cuộc loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này là tên kỳ dị gì?
Trong tình huống nghiêm túc như vậy, vậy mà ở bên kia hét cố lên, rốt cuộc mạch não của hắn kỳ lạ cỡ nào?
Ánh mắt của Cốt Hấp càng băng hàn hơn, lạnh lùng nhìn chằm chằm Vương Đằng, nó chưa bao giờ muốn giết một người như vậy.
Loài Hắc Ám tộc Ma Giáp này thành công dẫn đến sát tâm của nó.
Đám loài Hắc Ám tộc Ma Giáp Giáp Tư Đế có chút bất đắc dĩ, vì sao tộc Ma Giáp chúng nó có thể có loại tồn tại kỳ lạ này? Làm cho người ta cảm giác có chút xấu hổ khó hiểu.
“Cố lên!”
“Cố lên!”
“Các vị đại lão cố lên!”
....
Từng tiết hò hét đầy tiết tấu không ngừng quanh quẩn trong không trung, Vương Đằng dường như không chút phát giác ra chỗ vấn đề, ở đó hét vô cùng nghiêm túc và cố gắng.
“Câm miệng!” Giáp Tư Đế rốt cục không chịu nổi, không nhịn được quát khẽ.
Nó cảm giác mất mặt xấu hổ.
Nếu là một đám mỹ nữ ở bên cạnh hò hét, có lẽ nó còn có thể cảm thấy là một loại hưởng thụ, nhưng đối phương lại là một người đàn ông, còn chỉ có một mình, ở bên đó la hét, thật sự vô cùng xấu hổ á tên khốn này.
“Ồ!” Vương Đằng rất thức thời lập tức câm miệng, mắt thấy đã khiến Giáp Tư Đế mất kiên nhẫn, hắn tự nhiên cũng sẽ không đi xúc phạm đối phương nữa.
Dù sao bây giờ hắn còn mang vỏ ngoài của tộc Ma Giáp, muốn cầu sinh tồn phía dưới người ta, không thể tìm đường chết nữa, miễn cho một lát tìm hắn tính sổ.
Hắn cũng không phải loại tính tình nén giận.
Không cẩn thận tức giận, chẳng phải là sẽ bại lộ.
Theo Vương Đằng câm miệng, thế giới dường như lập tức thanh tịnh, cho dù còn có tiếng nổ của khí thế quanh quẩn, phần lớn loài Hắc Ám vẫn cảm thấy thiếu rất nhiều tạp âm.
Ầm!
Theo tiếng gầm rú quanh quẩn, trên bầu trời không ngừng có vết nứt không gian hiện ra, song phương đều không ngờ, chúng nó lại có thể giằng co lâu như vậy, hơn nữa không ai làm gì được ai.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Từng loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, loài Hắc Ám tộc Cốt Linh từ bốn phương tám hướng tụ tập lại, đều bộc phát ra khí thế, gia nhập trận đối kháng khí thế này.
Trên bầu trời hoàn toàn bị khí thế của hai tộc chiếm giữ, mây đen vô tận bị gạt ra, chỉ có bộ xương màu đen kia và hư ảnh Ma Giáp màu đen lơ lửng trên không trung, hơn nữa ngày càng khổng lồ, tựa như hai Ma Thần khủng bố, hư ảnh cũng không biết từ đâu ném xuống, giáng xuống hư không này.
Chủng tộc Hắc Ám phía xa vây xem, sắc mặt cũng không khỏi ngưng trọng lên, không ai ngờ va chạm của tộc Cốt Linh và tộc Ma Giáp sẽ phát triển đến mức như vậy.
Nếu tiếp tục, có thể sẽ dẫn đến hai tộc đại chiến.
“Hừ!”
Nhưng vào lúc này, một tiếng lạnh lùng hừ chợt vang lên trên hư không.
Không thấy người, chỉ nghe thấy âm thanh.
Nhưng ngay sau đó, cho dù là hư ảnh bộ xương khổng lồ kia, hay là hư ảnh Ma Giáp khổng lồ đó, tất cả đều sụp đổ.
Ầm! Ầm!
Hai hư ảnh nháy mắt biến mất ở giữa không trung.
Đám loài Hắc Ám Cốt Hấp, Giáp Tư Đế đồng loạt rút lui, ánh mắt xảy ra biến hóa, nhìn tới nơi nào đó trong hư không.
Ở đó, không gian dao động, một nhãn cầu khổng lồ chậm rãi mở ra, màu đỏ tươi mà tà ác, một luồng uy áp không cách nào hình dung giáng xuống đây.
Sắc mặt Vương Đằng khẽ biến, lập tức vận chuyển ‘Hắc Ám chi tâm’ tới cực hạn, để bản thân hoàn toàn không giống loài Hắc Ám.
“Kính chào Ma Tôn đại nhân!”