Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4240 - Chương 4240 - Bàn Tay Kỳ Dị! Icedis Yêu Cầu! Lại Giải Phong Ấn! Lĩnh Vực Nguyên Từ Đột Phá! (2)

Chương 4240 - Bàn tay kỳ dị! Icedis yêu cầu! Lại giải phong ấn! Lĩnh vực Nguyên Từ đột phá! (2)
Chương 4240 - Bàn tay kỳ dị! Icedis yêu cầu! Lại giải phong ấn! Lĩnh vực Nguyên Từ đột phá! (2)

Nhiều tiếng trôi quá, khắp băng nguyên đột nhiên chấn động.

Cót két! Cót két! Cót két....

Mặt băng vỡ vụn, vết nứt vốn dĩ không lớn lắm, giờ phút này lại đã lan tràn tới mức một phần mười nghìn của cả băng nguyên.

Đây không thể nghi ngờ là vô cùng khủng bố!

Phải biết rằng trước khi Icedis ngã xuống là tồn tại cấp Thần, cho dù hiện giờ chỉ còn lại hồn phách, cũng vẫn là cấp Thần.

Hiện giờ phóng thích ra cảnh giới cấp Giới Chủ, lại chỉ khuếch trương khe nứt kia đến một phần mười nghìn của băng nguyên, nếu hoàn toàn phóng thích ra, Icedis sẽ khủng bố cỡ nào?

Vương Đằng không dám tưởng tượng, ánh mắt hơi lóe ra một chút, thu hồi niệm lực tinh thần, lắc mình lui sang một bên.

Ầm ầm!

Ngay sau đó, một tiếng gầm rú thật lớn chợt vang lên, lập tức chỉ thấy dưới tầng băng kia, một cột sáng màu vàng dâng lên từ trong khe nứt mở rộng đó, thẳng lên đỉnh của Băng Ly châu.

Grào!

Thân thể cao lớn của Icedis đó không thể nghi ngờ, đắm chìm trong cột sáng màu vàng, khí tức ngày càng dồi dào.

Chẳng qua là một khắc ngắn ngủi, đã từ cấp Vực Chủ đỉnh phong tiến vào cấp Giới Chủ, sau đó tiếp tục tăng lên....

Cấp Giới Chủ nhất giai!

Cấp Giới Chủ nhị giai!

Cấp Giới Chủ tam giai!

Cấp Giới Chủ tứ giai!

....

Mãi cho đến cấp Giới Chủ tứ giai, khí tức trên người Icedis mới chậm rãi ngừng lại, cuối cùng dừng hẳn, không tăng lên nữa.

“Cấp Giới Chủ tứ giai, tạm thời đủ rồi!” Thể tinh thần của Vương Đằng lơ lửng giữa không trung, nhìn bóng dáng Icedis xa xa, trong lòng tự nói.

Thực lực của Icedis không thể dùng võ giả tầm thường để phán đoán, cho dù chỉ còn lại thể linh hồn, Băng Ly châu cấp Giới Chủ cũng có thể phát huy ra uy năng cực kỳ khủng bố.

Dưới đồng cảnh giới, võ giả tầm thường căn bản không có khả năng là đối thủ của nàng.

Thậm chí nàng còn có thể vượt giai chiến đấu, với cảnh giới hiện giờ, ngăn cản tồn tại cấp Giới Chủ ngũ lục giai, hẳn là cũng không phải nói chơi.

Mà cảnh giới hiện giờ, cũng còn đang nằm trong phạm vi của Vương Đằng.

Nếu quá mạnh mẽ, ngược lại hắn không dễ khống chế.

Một lát sau, quang mang màu vàng dâng lên dưới tầng băng chậm rãi tiêu tán, thân thể Icedis cũng theo đó thu nhỏ lại, về lại trên vai của Vương Đằng.

“Cảm ơn.”

Lần này, Icedis có vẻ cực kỳ bình tĩnh, không tức giận giống như lần trước, hơn nữa lại nói lời cảm ơn.

Đại khái là ở bên ngoài lâu rồi, đã tập mãi thành quen, lần trước dù sao cũng là bị phong ấn thời gian quá dài, kết quả bị Vương Đằng xếp đặt một trận, trong lòng nhiều ít có chút khó chịu.

Hiện giờ nàng đã dần dần tiếp nhận, hơn nữa có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy, lại giải phong ấn đến cảnh giới cấp Giới Chủ, đã ngoài dự kiến của nàng rất nhiều.

Nàng có dự cảm, lần tiếp theo giải phong ấn có thể cũng sẽ không quá xa.

Thực lực của Vương Đằng tăng lên với tốc độ quá nhanh, làm cho người ta không thể tưởng tượng, dựa theo tốc độ như vậy, nàng căn bản không cần lo lắng bản thân không thể giải phong ấn.

“Đi thôi.” Vương Đằng không nhiều lời nữa, thể tinh thần hóa thành một đường lưu quang màu vàng, phóng lên cao, biến mất trong Băng Ly châu.

Icedis theo sát sau đó, hóa thành lưu quang màu băng lam, cũng theo đó biến mất.

Trong hư không, Vương Đằng chậm rãi mở to mắt, Icedis lại xuất hiện ở trên vai của hắn.

Trên vai bên kia, Viên Cổn Cổn vẫn chưa biến mất, đang buồn chán chờ đợi, nhìn thấy Vương Đằng thức tỉnh, nhất thời tinh thần chấn động, sau đó nhìn về phía Icedis bên cạnh, ánh mắt lộ ra một tia kinh dị.

“Cấp Giới Chủ!”

Đột nhiên, sắc mặt nó đau khổ, càng thêm kiêng kị.

Vốn dĩ lúc đối phương vẫn là cấp Vực Chủ đỉnh phong, nó đã không thể trêu vào, hiện tại đối phương đạt tới cấp Giới Chủ, nó đương nhiên càng không thể trêu vào.

“Khi nào thì Vương Đằng tăng thực lực cho ta?” Viên Cổn Cổn không nhịn được thì thầm.

“....” Vương Đằng hơi sửng sốt, lập tức phản ứng lại đây, có chút dở khóc dở cười.

Đây là bất bình?

Icedis cũng quay đầu nhìn Viên Cổn Cổn một cái, ánh mắt lộ ra một tia ý vị thâm trường, đây là muốn làm gì? Tạo phản sao?

Da đầu Viên Cổn Cổn run lên.

“Thăng cấp của ngươi cần cơ duyên, nào có nhanh như vậy.” Vương Đằng bất đắc dĩ lắc đầu, tức giận nói.

“Được rồi.” Viên Cổn Cổn tự nhiên cũng biết điểm này, nhất thời ủ rũ, tựa như quả cà bị héo.

Vương Đằng cười, không để ý đến nó, không bao lâu, bản thân nó sẽ khôi phục lại, sau đó hắn nhìn về phía trước, có chút bất đắc dĩ.

Thật sự là làm việc tốt thường gian nan!

Rõ ràng ngay trước mắt, nhưng bị trì hoãn lần nữa.

Cũng may hiện giờ có lẽ chuyện đều giải quyết rồi, sẽ không kiếm chuyện gì nữa nhỉ?

Hắn lắc đầu, không hề chần chờ, triển khai tốc độ xông tới phía trước, trong hư không giống như một lưu tinh.

Icedis tràn ngập chờ mong đối với phía trước, khu vực kia không biết sẽ mang đến cho nàng thu hoạch như thế nào?

Khu vực ngũ sắc rực rỡ kia nhìn như ngay tại trước mắt, trên thực tế quả thật còn rất xa, Vương Đằng ước chừng bay mấy tiếng, mới chậm rãi tới gần, cuối cùng đi tới phụ cận “Bàn tay” kia.

Mà lúc này hắn ngày càng chấn động, trong mắt đã bị một loại chấn động không cách nào hình dung thay thế.

“Bàn tay” trước mắt sớm không nhìn rõ hình dạng cụ thể, chỉ có màu ngũ sắc rực rỡ kia ánh vào mi mắt, giống như là một mảnh sương mù mông lung, tràn ngập cảm giác thần bí.

Icedis cũng chấn động, hơn nữa với kiến thức và từng trải của nàng, cũng chưa bao giờ gặp qua chỗ thần kỳ như vậy.

Một loại cảm giác khó tả hiện lên trong lòng bọn họ.

“Cẩn thận một chút!” Vương Đằng hít một hơi thật sâu, làm cho bản thân bình tĩnh trở lại, nhắc nhở.

“Ừm!” Icedis gật đầu, vẫn chưa rời khỏi vai Vương Đằng, vẫn đang dừng phía trên.

Nàng cảm thấy cùng hành động với Vương Đằng, có khả năng vận may sẽ tốt hơn một chút.

Không chừng thu hoạch lớn hơn nữa.

Số mệnh xui xẻo, nhưng không phải trăm triệu lần không thể.

“....” Vương Đằng nhìn Icedis ở trên vai mình vẫn không nhúc nhích, đột nhiên cảm thấy nhắc nhở của bản thân giống như có chút dư thừa.

Bình Luận (0)
Comment