Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4265 - Chương 4265 - Lôi Nguyên Tưởng! Lột Xác Của Lôi Linh! Tái Hiện Chín Đường Lôi Kiếp! (3)

Chương 4265 - Lôi Nguyên Tưởng! Lột xác của Lôi Linh! Tái hiện chín đường lôi kiếp! (3)
Chương 4265 - Lôi Nguyên Tưởng! Lột xác của Lôi Linh! Tái hiện chín đường lôi kiếp! (3)

Nếu nói tác dụng rèn luyện lực Lôi Đình tầm thường tương đối bá đạo, vậy thì tôi luyện Lôi Nguyên tưởng trước mắt này có vẻ có khá ôn hòa, hơn nữa sẽ không tạo thành bất kì nội thương nào cho thân thể võ giả, hoàn toàn là một loại vật tôi luyện ôn hòa.

Trừ điều đó ra, trong quá trình tôi luyện, năng lượng ẩn chứa trong Lôi Nguyên tưởng này còn có thể thấm vào thân thể võ giả, khiến cho nó không ngừng lớn mạnh, cùng với lực tôi luyện kia hỗ trợ lẫn nhau.

Đương nhiên, trong mắt Luyện đan sư cấp Thánh như Vương Đằng này, tác dụng lớn nhất của Lôi Nguyên tưởng vẫn là dùng để luyện chế đan dược, đây chính là một loại bảo tài có thể luyện chế đan dược hệ Lôi cấp Thánh, hiếm có.

Vương Đằng biết một vài phương thuốc dân gian, luyện chế ra loại đan dược này, hiệu quả không kém bản thân Lôi Nguyên tưởng bao nhiêu, thậm chí nếu có thể đạt tới dược lực cực cao, hiệu quả sẽ càng tốt.

Nhưng mà điều này cực kỳ khảo nghiệm trình độ đan đạo của Luyện đan sư.

"Thứ tốt!"

Trong lòng Vương Đằng hiện lên đủ loại suy nghĩ, lập tức lấy lọ ra, hứng chất lỏng màu tím phía trên linh hoa màu tím.

Lọ này chính là ngọc thạch đặc biệt chế tạo, hơn nữa khắc phù văn, là hắn bình thường chuyên môn dùng để chứa đan dược và các loại linh dược, chẳng những có thể ngăn cản năng lượng linh dược xung kích, còn có thể phòng ngừa dược lực lọt ra, cho nên hoàn toàn có thể chứa Lôi Nguyên tưởng.

Theo Lôi Nguyên tưởng bị thu được, linh hoa màu tím kia lại tiêu tán đi trước mắt Vương Đằng với tốc độ mắt thường có thể nhìn thấy, một lần nữa quay về trong lôi tưởng kia.

Một màn này, làm cho hắn cảm thấy có chút kỳ dị.

Thế gian này thật sự vô kì bất hữu, hôm nay lại mở rộng kiến thức.

"Òm ọp! Òm ọp!"

Một bên truyền đến tiếng kêu vội vàng.

Mắt thấy Lôi Nguyên tưởng bị bắt đi, Lôi Linh nóng nảy, vây quanh Vương Đằng, ánh mắt khát vọng nhìn chằm chằm lọ ngọc kia.

"Thì ra là thứ này thu hút ngươi, khó trách thể sinh mệnh hệ Lôi bên ngoài đều không giữ được ngươi." Vương Đằng nhìn về phía Lôi Linh, có chút giật mình.

Hắn cảm thấy kỳ quái, bên ngoài nhiều thể sinh mệnh hệ Lôi như vậy, tốc độ của Lôi Linh nhanh nữa, cũng không thể lập tức đều cắn nuốt hết chứ.

Hiện tại xem ra, rõ ràng là có đồ tốt hơn thu hút nó.

"Ngươi là cơ linh, biết những thể sinh mệnh hệ Lôi đó không chạy thoát." Vương Đằng ấn ấn thân thể nó, mềm mềm dai dai, xúc cảm tốt lắm.

"Òm ~ ọp!" Lôi Linh bắt đầu làm nũng, không mặt không da.

"Được rồi! Được rồi! Ở này không phải còn có Lôi Nguyên tưởng khác sao? Đến lúc đó chia cho ngươi một chút." Vương Đằng nói.

Trong ao lôi tưởng, không chỉ một đóa linh hoa màu tím, cho nên khẳng định còn có nhiều Lôi Nguyên tưởng hơn.

"Òm ọp ~"

"Không lừa ngươi, khẳng định sẽ chia cho ngươi một chút, dù sao ngươi cũng có công lao mà."

"Òm ọp! Òm ọp!"

"Yên tâm, yên tâm, ta không phải loại người như vậy."

"Òm ọp ~"

"Kêu nữa ta không chia cho ngươi nữa, không có một giọt."

[○? `Д′? ○]

....

Vương Đằng vừa thu Lôi Nguyên tưởng trong ao Lôi tưởng, vừa cãi cọ với Lôi Linh.

Thuận tiện còn nhặt một chút bong bóng thuộc tính.

Icedis không nhịn được trợn mắt xem thường, tên này thật sự có tiền đồ, ngay cả linh sủng của bản thân cũng chơi đùa.

Nàng trăm phần trăm khẳng định, Vương Đằng tuyệt đối sẽ không cho Lôi Linh quá nhiều Lôi Nguyên tưởng.

Chỉ chốc lát sau, Vương Đằng đã ngắt lấy linh hoa màu tím trong cả ao Lôi tưởng một lần, lấy được không ít Lôi Nguyên tưởng, cũng đủ cho hắn luyện chế vài lô đan dược.

"Đến, há miệng."

Rồi sau đó Vương Đằng lại nhìn về phía Lôi Linh, chuẩn bị thực hiện lời hứa của mình.

"Òm ọp ~"

Lôi Linh sớm thèm không chịu nổi, nghe vậy lập tức hóa ra một cái miệng lớn, cái miệng siêu lớn, chuẩn bị nghênh đón Lôi Nguyên tưởng.

Vương Đằng nặn ra một giọt Lôi Nguyên tưởng, nhỏ vào trong miệng nó.

A ô ~

Lôi Linh một ngụm nuốt vào, kết quả ăn một cái tịch mịch, cảm giác còn chưa đủ nhét kẽ răng.

???

Vẻ mặt nó ủy khuất nhìn Vương Đằng, nước mắt cũng sắp rơi ra, đã nói chia cho ta một chút đâu? Chỉ vậy? Đều gạt người.

"Gần được rồi, tiết kiệm một chút cho ta luyện đan, sau này luyện chế ra đan dược nữa cho ngươi ăn." Vương Đằng cũng cảm giác bản thân có chút quá dáng, an ủi một câu.

"Òm ọp ~"

"Thật đó, lần này tuyệt đối không lừa ngươi, chủ nhân ngươi thái độ làm người của ta, ngươi còn không rõ sao?"

"Òm ọp ~"

"Tốt, ngươi lại không tin ta, giữa người và linh không thể có thêm chút tín nhiệm sao?"

"Òm ọp ~ òm ọp!"

"Được rồi, ta cam đoan, luyện chế ra đan dược nhất định cho ngươi.... Một viên!"

"Òm ọp ~"

"Không được! Đó là đan dược cấp Thánh, có thể cho ngươi một viên xem như không tệ lắm rồi!"

"Òm ọp ~ òm ọp ~"

"Được rồi, ai kêu ta mềm lòng chứ, hai viên thì hai viên." Vương Đằng thở dài, một dáng vẻ mất nửa cây máu.

"Òm ọp ~"

(〃’▽’〃)

Lôi Linh lúc này mới bỏ qua, vui vẻ kêu một tiếng, chui đầu vào trong ao Lôi tưởng phía dưới.

"Ngươi đi đâu vậy?" Vương Đằng hỏi.

"Òm ọp ~" Giọng nói của Lôi Linh truyền ra từ trong ao.

"Đi thôi! Đi thôi!" Vương Đằng nghe thấy nó muốn đi cắn nuốt thể sinh mệnh hệ Lôi, không khỏi nhẹ nhàng thở ra.

Vật nhỏ này thấy không lấy được Lôi Nguyên tưởng, liền một lần nữa đặt mục tiêu lên những thể sinh mệnh hệ Lôi, hóa bi phẫn thành sức ăn.

Icedis lộ ra vẻ mặt xem thường Vương Đằng, ngay cả linh sủng của mình cũng lừa, còn có tính người sao?

"Ánh mắt đó của ngươi là sao? Nghĩ ta không nhìn thấy ngươi sao?" Vương Đằng trừng mắt nàng nói.

"Chính ngươi rõ ràng." Icedis nói.

"Ngươi hiểu cái gì, không quán xuyến gia đình thì không biết củi, gạo, dầu, muối đắt như thế nào, nhiều miệng ăn như vậy chờ ta nuôi sống, ta há có thể lãng phí." Vương Đằng tức giận nói.

"Ngươi chính là nút chết." Icedis lạnh như băng nói.

"Ta...." Vương Đằng chán nản.

Rõ ràng là mẫu long cấp Thần, chẳng lẽ không phải là cao cao tại thượng sao? Hiện tại lời nói ác độc như vậy là xảy ra chuyện gì?

Bình Luận (0)
Comment