Chẳng lẽ là bởi vì tinh cầu này khá đặc biệt?
Trong lòng hắn không khỏi xoẹt qua suy nghĩ này.
Tinh cầu này là tinh cầu hệ Lôi, khắp nơi đều là lực Lôi Đình, sẽ dẫn tới chín luồng lôi kiếp có thể nói thông.
Nhưng mà sinh linh do lôi kiếp cắn nuốt độ kiếp, thì có chút kỳ quái.
Giống như lôi kiếp kia sở hữu sinh mệnh, biết Lôi Linh bất phàm, muốn dung nhập nó vào trong thân thể của mình.
"Ngươi không ra tay sao?" Icedis hỏi.
"Chờ một chút." Vương Đằng trầm ngâm một chút, nói.
Lôi kiếp kia vẫn chưa biến mất, giống như một con rồng thật sự xoay quanh trên bầu trời, ở trong cơ thể nó, có một đám lôi quang màu tím cực kỳ chói mắt, đó là Lôi Linh.
Vương Đằng có thể dùng ‘đôi mắt Chân Thị’ nhìn thấy căn nguyên sinh mệnh của Lôi Linh, cho nên cũng không vội vả ra tay tương trợ.
Ở trong mắt hắn, giờ phút này Lôi Linh đang rơi vào giằng co với lôi long kia, song phương đều đang cắn nuốt năng lượng của đối phương, phải dung hợp nó thành một phần của mình.
"Thật sự là kinh người, ta lần đầu tiên nhìn thấy độ kiếp như thế." Icedis cảm khái nói.
"Ha ha ha...." Vương Đằng cười to nói: "Dù sao cũng là thiên địa chi linh dựng dục trong lôi đình, so sánh với lôi kiếp thiên địa, cũng không thua kém."
Icedis gật đầu, lời này của Vương Đằng cũng không giả, Lôi Linh dựng dục cực kỳ không dễ dàng, trình độ hiếm thấy của nó không chút thua gì lôi kiếp, đều là thiên địa dựng dục sinh ra.
Nhưng mà chính vì nguyên nhân chính như thế, chúng nó đều sẽ gặp phải bài xích của thiên địa, không được phép tồn tại, lại càng không được phép trở nên mạnh hơn.
Mỗi một lần chúng nó thăng cấp, đều sẽ gặp ngàn vạn nguy hiểm, phần lớn sẽ ngã xuống, cuối cùng quy về thiên địa, trở lại lúc ban đầu.
Hiện giờ Lôi Linh lọt vào cắn nuốt của lôi kiếp thiên địa, đại khái chính là như thế.
Nhưng mà nếu vượt qua một kiếp này, vậy thì tương lai của Lôi Linh tự nhiên sẽ trở nên khác biệt, ít nhất trước khi tiến vào cấp Giới Chủ, thực lực của nó cũng sẽ là tồn tại cao nhất trong cấp Vực Chủ.
Gào!
Trên không trung, lôi long to lớn bên cạnh không ngừng xoay quanh, lôi đình trên thân thể chớp động, tựa hồ đang luyện hóa cái gì.
Mà trong thân thể lôi long, có một quang cầu màu tím khổng lồ đang phóng thích lực Lôi Đình, từ xa nhìn lại, giống như là long châu trong thân thể lôi long.
Gào!
Lôi long không ngừng gào thét, giống như sở hữu sinh mệnh, trong âm thanh kia lại có một vài ý vội vàng xao động.
"Lôi kiếp này sợ không phải thành tinh rồi?" Ánh mắt Vương Đằng hơi trừng lớn.
Icedis nhíu mày, nhìn lôi long đánh giá một lúc lâu, trầm ngâm nói: "Có lẽ lực sinh mệnh của tinh cầu này, làm cho kiếp long này tạm thời sở hữu một tia ý chí mỏng manh, không.... Không đúng, thay vì nói nó sở hữu ý chí, chi bằng nói ý chí của tinh cầu giáng xuống trong thân thể lôi long."
"Ta nghĩ rốt cục ta biết vì sao lôi kiếp này có thể kỳ lạ như thế."
Trong mắt nàng chợt lóe tinh quang, chợt bừng tỉnh đại ngộ.
"Ngươi nói.... tinh cầu này sinh ra một tia ý chí?" Ánh mắt Vương Đằng nhất thời trừng lớn hơn nữa, giống như nghe được chuyện gì bất khả tư nghị.
Tinh cầu lại sinh ra ý chí.
Đây chính là chuyện cực kỳ hiếm thấy, cả trong vũ trụ quang minh, cũng rất khó tìm ra mấy tinh cầu như vậy.
Nơi này nhìn thế nào xem thế nào khắp nơi đều lộ ra cổ quái.
Nhưng cẩn thận suy nghĩ, lời nói của Icedis tựa hồ lại rất có đạo lý.
Lực lôi kiếp trên thực tế chính là một loại sức mạnh hiện ra ý chí thiên địa, tinh cầu này có thể xem như một vùng thiên địa, vậy thì ý chí trong cơ thể lôi long, không phải chính là đến từ tinh cầu hệ Lôi này sao?
Nếu là xem cả tinh cầu này như một thể sinh mệnh hệ Lôi khổng lồ, nó có khác gì Lôi Linh đâu?
"Đù mé!"
Nghĩ đến đây, Vương Đằng chợt kinh ngạc, có chút nổi da gà.
Giống như hắn luôn ở trên trên người của một người khổng lồ, nhưng không hề có cảm giác, còn ngu ngốc ngồi trên người đối phương xem náo nhiệt.
Không biết đối phương đang âm thầm quan sát hắn, ngẫm lại khiến cho da đầu người ta có chút run lên.
"Ngươi đừng vội, có lẽ ý chí tinh cầu này rất mỏng manh, nếu không lôi long kia sẽ không giằng co với Lôi Linh lâu như vậy, đã sớm cắn nuốt Lôi Linh của ngươi rồi." Icedis nói.
"Ừm." Vương Đằng gật đầu, nhưng vẫn lo lắng, nhìn lôi long trong không trung một cái, sau đó chậm rãi bay lên không, phá tan trời cao, tiến vào hư không, cúi đầu quan sát xuống.
Trong đôi mắt, lưu quang màu tím vàng chớp động.
‘Đôi mắt Chân Thị’ mở tới cực hạn, nhìn kỹ tinh thần hệ Lôi đó.
Phía trước không phát hiện cái gì, nhưng hắn không tin lần này có suy đoán, còn không thể nhìn ra manh mối trong đó.
"Đây là...." Icedis ghé vào trên vai Vương Đằng, chậm rãi đứng dậy, nhìn đôi mắt kỳ lạ kia của hắn, trong lòng cực kỳ kinh dị.
Ánh mắt của Vương Đằng đamg nhìn quét từng tấc trên tinh cầu, càng nhiều lực chú ý hơn trong trung tâm tinh cầu.
Quả nhiên!
Một đám căn nguyên sinh mệnh không phải quá bắt mắt ánh vào trong mắt hắn.
Đám căn nguyên sinh mệnh này vô cùng kỳ lạ, chỗ trung tâm chỉ có một điểm vô cùng mỏng manh, nhưng lại có vô số phân nhánh, lan tràn cả tinh cầu.
Trước đó sở dĩ Vương Đằng có thể cảm giác khắp nơi của tinh cầu này đều tồn tại khí tức sinh mệnh, đó là bởi vì những phân nhánh này rải khắp tinh cầu, giống như là mạch lạc của nhân thể, không quá bắt mắt, giống như từng đợt lực sinh mệnh phân tán, có thể tản mát ra khí tức sinh mệnh.
Hiện giờ nhận được nhắc nhở của Icedis, Vương Đằng mới xem cả tinh cầu thành chỉnh thể, từ đó phát hiện ra từng tia liên hệ kỳ lạ này.
Ánh mắt hắn lóe ra, nhìn tinh cầu phía dưới, không khỏi sờ cằm.
Sau đó hắn lại nhìn thoáng qua Lôi Linh và lôi long trong tinh cầu, song phương vẫn đang trong giằng co.
"Ngươi muốn làm gì?" Icedis vừa thấy dáng vẻ này của hắn, chỉ biết hắn phỏng chừng lại đang có ý nghĩ xấu.