Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4272 - Chương 4272 - Ý Chi Tinh Cầu? Cắn Nuốt Năng Lượng Bản Nguyên Sinh Mệnh! Nhục Thể Bành Trướng! Ý Chí Hư Không! (5)

Chương 4272 - Ý chi tinh cầu? Cắn nuốt năng lượng bản nguyên sinh mệnh! Nhục thể bành trướng! Ý chí hư không! (5)
Chương 4272 - Ý chi tinh cầu? Cắn nuốt năng lượng bản nguyên sinh mệnh! Nhục thể bành trướng! Ý chí hư không! (5)

Hơn nữa không phải bất kì võ giả nào đều có thể luyện hóa năng lượng căn nguyên sinh mệnh, võ giả bình thường căn bản không sẵn loại năng lực này.

Nhưng ở trong tay Vương Đằng, tinh cầu này giống như là đồ chơi, tùy ý hắn hấp thu luyện hóa.

"Òm ọp ~"

Lúc này, Lôi Linh cũng hoàn toàn áp chế năng lượng của lôi long, rất giống một bé mập mạp ăn no, từ phía xa lắc lư bay qua.

"...."

Icedis có chút cạn lời.

Chủ nhân và linh sủng đều là một đức hạnh, tướng ăn vô cùng khó coi.

"Òm ọp ~ òm ọp ~"

Lôi Linh nhìn thấy trạng thái của Vương Đằng lúc này, cũng không dám quấy rầy hắn, hai tròng mắt chuyển động, tò mò đảo quanh hắn.

Đột nhiên, gió nổi mây bay, lôi vân vốn nên tán đi lại hội tụ đến, dày đặc như mực, lơ lửng trên đỉnh đầu Vương Đằng, tản mát ra uy áp khủng bố.

"Đây là...."

Vẻ mặt Icedis biến đổi, ánh mắt ngưng trọng nhìn lôi vân trên bầu trời, có chút bất khả tư nghị.

Nàng cảm giác được cái gì?

Trong lôi vân đó, nàng lại cảm giác được một luồng ý chí lớn mạnh đang đang giáng xuống.

Mà tia ý chí kia cũng không phải đến từ chính tinh cầu hệ Lôi trước mắt này, mà là đến từ chính.... Hư không!

Vùng hư không này lại tồn tại ý chí!!

"Vương Đằng!"

Giờ khắc này, Icedis không bình tĩnh nổi, nhìn về phía Vương Đằng, chợt lên tiếng.

Vèo!

Vương Đằng đột ngột mở to mắt, nhìn phía trời cao, trong hai tròng mắt không khỏi lộ ra một tia ngưng trọng.

Ý chí hư không!!

Hư không này lại sinh ra ý chí!!

Ầm ầm!

Lôi vân cuồn cuộn, rồi sau đó chậm rãi nứt ra, lộ ra một con mắt dựng thẳng thật lớn, trong đó giống như có các loại sức mạnh đang lưu chuyển, vô số phù văn chớp động, vô cùng thần dị.

Tầm mắt của nàng, dừng trên người Vương Đằng.

"Xít!" Vương Đằng cảm giác dựng tóc gáy, tóc gáy cả người dựng đứng, da đầu run lên.

Luôn cảm thấy giống như gây ra đại họa.

Cái này giống như là trẻ con đánh người, kết quả người lớn trở về, còn tận mắt nhìn thấy hành vi tội ác của ngươi.

Trong nháy mắt như vậy, Vương Đằng muốn giải thích với nó một chút.

Nhưng mà khi nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng mà hờ hững kia, hắn chỉ biết, chỉ sợ giải thích là vô dụng.

"Chạy!"

Chưa kịp nghĩ nhiều, trong đầu Vương Đằng lập tức nhảy ra suy nghĩ này, rồi sau đó thay đổi hành động, xông tới hư không.

Lúc này trong miệng hắn có chút chua sót, sớm biết rằng nơi này sinh ra ý chí, hắn cũng không đến mức đi động vào ý chí tinh cầu đâu.

Đánh tên nhỏ, đến tên già.

Từ một tia uy năng do ý chí hư không tản mát ra, hắn rõ ràng không đánh lại.

Mau chạy trốn thôi.

"Làm sao ở đây có thể tồn tại ý chí hư không khủng bố như thế!?" Icedis có chút khó có thể tin.

Cho dù là tồn tại cấp Thần như nàng, đối mặt với biển ý chí hư không kia, giờ phút này cũng cảm giác cực kỳ khiếp sợ.

"Sao ta biết." Vương Đằng tức giận nói.

Nếu hắn biết sớm, sẽ không bừa bãi như vậy.

"Vì sao cảm giác khí tức của ý chí hư không và ý chí tinh cầu kia có chút tương tự?" Icedis vẫn đang tự hỏi, ánh mắt không ngừng lóe ra.

"Khí tức tương tự?" Vương Đằng sửng sốt một chút, sắc mặt hồ nghi, cẩn thận cảm giác một phen, giống như phát hiện thứ gì khiến người ta ngạc nhiên, sau đó trong đầu chợt hiện lên một luồng bạch quang, tựa hồ hiểu được cái gì: "Không đúng, đó không phải ý chí tinh cầu, căn bản chính là một tia ý chí của hư không này phân tán ở đây mà thôi."

Không tồn tại ý chí tinh cầu gì, đều là ý chí hư không.

Khó trách!

Ý chí tinh cầu nào có dễ dàng sinh ra như vậy.

Hơn nữa xuất hiện một ý chí tinh cầu, lại xuất hiện một ý chí hư không, nào có nhiều ý chí như vậy, đây căn bản là không thích hợp.

"Đúng là như thế, nơi này không khỏi rất quỷ dị." Icedis có chút hoảng sợ nói.

Hư không sinh ra ý chí, thậm chí phân tán ý chí vào trong tinh cầu, đây chẳng phải ý nghĩa là ý chí hư không thẩm thấu cả hư không, trong hư không này bất kì sự vật nào đều nằm trong lòng bàn tay?

Cho dù là Icedis kiến thức rộng rãi, giờ phút này cũng không nhịn được cảm giác đáy lòng phát lạnh.

Vương Đằng hiển nhiên cũng nghĩ tới điểm này, sắc mặt nghiêm túc ngưng trọng, nếu thật sự là như thế, vậy cho dù hắn chạy trốn tới trong hư không, hình như cũng không trốn thoát khỏi lòng bàn tay của ý chí hư không kia.

Lần này hình như phiền toái thật sự lớn rồi!

Nghĩ là nghĩ như vậy, kêu hắn ngồi chờ chết cũng không thể, cho dù chết, cũng phải giãy dụa một chút đúng không.

Ầm!

Nhưng vào lúc này, sau lưng truyền đến tiếng nổ vang, Vương Đằng chỉ cảm thấy nổi da gà, một nguy cơ tử vong mãnh liệt nháy mắt giống như thủy triều dâng lên trong lòng, gần như muốn bao phủ hắn ở trong đó.

Hắn không khỏi quay đầu lại nhìn thoáng qua, đồng tử nhất thời co rút tới cực hạn.

Chỉ thấy trong đôi mắt khổng lồ đó, vô số phù văn hội tụ, lực thiên địa nổi lên trong đó, nở rộ ra quang mang màu tím huyến lệ mà nguy hiểm.

"Đi mau!"

Icedis cũng nhìn thấy một màn này, không nhịn được hoảng sợ nói.

"Đáng chết!" Sắc mặt Vương Đằng khó coi, cảm giác bản thân đã bị khóa chặt, không gian bốn phía tựa hồ đều trở nên ngưng trệ, lại khiến cho tốc độ của hắn chậm đi rất nhiều.

Thể không gian ngũ giai, mở!

Trong lòng hắn nổi giận gầm lên một tiếng, lập tức mở ‘thể không gian’ ngũ giai ra tới cực hạn, căn bản không ôm bất kì tâm lý may mắn gì.

Ầm!

Trong phút chốc, lực không gian trong cơ thể hắn đều tuôn ra, không giữ lại chút gì.

Một chiến kiếm màu đen thẫm tựa như bóng ma xuất hiện trong tay hắn, lực không gian nhất thời hội tụ trên này, hóa thành một kiếm mang kỳ dị.

Ầm ầm!

Cùng lúc đó, quang mang trong con mắt dựng thẳng sau lưng tựa hồ đã chuẩn bị cực hạn, ánh mắt hờ hững nhìn phía Vương Đằng.

Một trận nổ vang chợt bùng nổ, quang mang đó hóa thành một chùm sáng khủng bố, lập tức nổ bắn ra tới Vương Đằng.

Xì xì!

Nơi đi qua, không gian bị xé rách, từng vết nứt không gian đáng sợ theo đó xuất hiện.

Bình Luận (0)
Comment