Huyết Tử Huyết tộc trước mắt trong chẳng khác gì cấp Ma Hoàng trung vị đỉnh phong bình thường cả, còn sức mạnh của Cốt Hấp, nó biết rất rõ, kết quả lại chết trong tay Huyết Tử Huyết tộc này, điều này chẳng phải có nghĩa là đến nó cũng có thể không phải là đối thủ của Huyết Tử Huyết tộc ư?
Đối với chuyện này, e là bất cứ một thiên tài nào cũng sẽ không phục, huống chi là thiên tài đứng đầu như Giáp Tư Đế.
“Có vấn đề gì sao?” Phân thân Huyết Thần cười như không cười nhìn nó, bình tĩnh hỏi.
Giáp Tư Đế nhìn chằm chằm vào phân thân Huyết Thần, một lát sau lại đột nhiên bật cười, nói với ý vị sâu xa: “Ha ha, thú vị, lần đầu ta gặp được một cấp Ma Hoàng trung vị có thể có sức mạnh như vậy, xem ra sức mạnh của ngươi thực sự không yếu.”
“Cũng tạm đi, đối phó với hai cấp Ma Hoàng thượng vị vừa thăng cấp thì không thành vấn đề.” Phân thân Huyết Thần điềm tĩnh nói.
Đối với lời tán thưởng của Giáp Tư Đế, hắn cứ thế nhận hết, không khiêm tốn chút nào cả.
“...” Giáp Tư Đế cạn lời.
Tên này đúng là mạnh miệng!
Đối phó với cấp Ma Hoàng thượng vị vừa mới thăng cấp, không phải là đang nói bọn nó sao?
Nhưng bọn nó là thiên tài đứng đầu của các tộc, đó là thứ mà cấp Ma Hoàng thượng vị bình thường có thể so với sao?
“...” Các thiên tài loài Hắc Ám vây xem xung quanh cực kỳ cạn lời, cảm thấy khẩu khí của Huyết Tử Huyết tộc này có chút lớn.
Cho dù hắn thật sự đã tiêu diệt Cốt Hấp, nhưng nói như vậy trước mặt thiên tài các tộc, điều này sát thương tới cỡ nào, không biết là sẽ đắc tội người khác ư?
Thân là thiên tài của các tộc, ai mà chẳng phải là người kiêu ngạo, nghe thấy hắn nói như vậy, trong lòng thấy thoải mái mới lạ.
“Ha ha ha, khẩu khí đúng là không nhỏ.” Quả nhiên, cách đó không xa lập tức truyền tới một tiếng cười lạnh chói tai kỳ lạ.
Rất nhiều loài Hắc Ám không khỏi quay đầu nhìn.
“Hả?” Phân thân Huyết Thần cũng quay đầu nhìn, không khỏi hơi sững sờ.
Chỉ thấy một bóng dáng quấn cả người bên trong hắc bào, không có chân, trông cứ như một linh hồn bay lơ lửng ở đó.
Dáng vẻ này, chắc chắn trông hơi khác biệt trong rất nhiều chủng tộc Hắc Ám.
Những chủng tộc Hắc Ám khác về cơ bản đều có thực thể, hơn nữa khuôn mặt ai nấy cũng kỳ lạ hiếm thấy, nhưng hắc bào này trông như chỉ là một hắc bào, bên trong trống rỗng, không có gì cả.
Ánh mắt phân thân Huyết Thần chợt lóe lên, nghĩ tới mấy chủng tộc Hắc Ám đã từng gặp.
Tộc Huyễn Thận?
Tộc Nọa Vũ?
Loài Hắc Ám của hai chủng tộc này đều ẩn trong sương dày đặc, bản thân Vương Đằng cũng chưa từng thấy dáng vẻ thật sự của bọn nó, chỉ lúc ma biến, mới nhìn thấy hình dáng méo mó của bọn nó.
Nhưng hình dáng này không có bất cứ tính tham khảo nào, dù sao thì ma biến của loài Hắc Ám về cơ bản đều như vậy.
Đáng tiếc bản thân Vương Đằng không ở đây, hắn đương nhiên không thể sủ dụng ‘Đôi mắt Chân Thị’ để quan sát hắc bào trước mắt được, tạm thời không nhìn ra lai lịch của đối phương.
Nhưng...
“Tộc Ma Não!!”
Một giọng nói vang lên từ trong đám người, có loài Hắc Ám nhận ra thân phận của hắc bào này.
Ánh mắt của Giáp Tư Đế cũng lóe lên, nhìn về phía hắc bào kia, trong mắt lộ ra vẻ kiêng kỵ: “Hao Cật của tộc Ma Não!”
“Ồ, vậy mà lại có người nhận ra ta.” Trong hắc bào đó truyền ra một giọng nói kinh ngạc.
“Vậy mà lại là tộc Ma Não!” Ánh mắt của phân thân Huyết Thần hơi ngưng lại, nhìn chằm chằm vào hắc bào kia, muốn nhìn ra gì đó từ dưới mũ trùm của hắc bào, nhưng chỉ đen thui, đến cả ánh mắt của đối phương cũng không thể nhìn thấy, vô cùng kỳ lạ.
Thứ duy nhất có thể cảm nhận được chính là, trong hắc bào đó dường như có một đôi mắt lạnh lẽo tràn đầy ác ý đanh nhìn chằm chằm vào hắn.
“Hừ!”Giáp Tư Đế như cảm nhận được ánh mắt của đối phương, hừ lạnh một tiếng, nói: “Danh tiếng của Hao Cật ngươi đương nhiên ta đã từng nghe qua, tộc Ma Não các ngươi thích làm ra vẻ thần bí, thật sự coi tất cả mọi người đều không biết thông tin của các ngươi chắc.”
“Ha ha ha...” Bên trong hắc bào lập tức truyền ra một tiếng cười quái dị: “Tộc Ma Não của ta có thói quen như vậy, chứ không làm ra vẻ thần bí, còn thông tin của ta, các ngươi biết bao nhiêu thì bấy nhiêu, đó là bản lĩnh của các ngươi, ta không bận tâm.”
“...” Giáp Tư Đế nghe thấy giọng nói thờ ơ đó của đối phương, cảm thấy mình như vừa đánh một quyền lên bông vải, trong lòng vô cùng phiền muộn.
Hắc bào đó không thèm để ý tới Giáp Tư Đế, trái lại lại như thể cực kỳ hứng thú với phân thân Huyết Thần, một khoảng đen thui dưới mũ trùm đó, đối mặt với phân thân Huyết Thần, không chút do dự lộ ra một tia ác ý: “Thân thể của ngươi chắc chắn rất đẹp.”
“Ngươi còn nhìn ta nữa, có tin ta trực tiếp lột hắc bào của ngươi xuống luôn không.” Phân thân Huyết Thần bình tĩnh nói: “Ta lại muốn xem thử mấy tộc Ma Não các ngươi, có não thật không?”
“...”
Xung quanh lập tức yên tĩnh lại, bầu không khí trở nên có chút căng thẳng.
Ánh mắt của các thiên tài loài Hắc Ám đều nhìn về phía phân thân Huyết Thần, nhìn hắn như nhìn quỷ.
Huyết Tử Huyết tộc này đúng là to gan, dám xỉ nhục cả thiên tài của tộc Ma Não?
Hơn nữa ý trong lời nói đó, rõ ràng là nói Hao Cật không có não.
Đây là sự sỉ nhục lớn nhất đối với tộc Ma Não!
Huyết Tử Huyết tộc đúng là tìm chết.
Có thể nói, đa số chủng tộc Hắc Ám đều cực kỳ kiêng kỵ tộc Ma Não, bởi vì bọn nó một lời không hợp là chiếm cứ thân thể của người khác, đến chủng tộc Hắc Ám cũng không ngoại lệ.
Một khi bị chủng tộc này nhìn trúng, thì thật sự là rất phiền phức.
Cho nên loài Hắc Ám bình thường thật sự không dám đắc tội với loài Hắc Ám tộc Ma Não, mà Hao Cật này còn là cường giả cấp bậc thiên tài đứng đầu của tộc Ma Não, đắc tội nó không phải là lựa chọn tốt gì.