Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4385 - Chương 4385 - Bộ Tộc Dơi Đại Tinh Viêm Vẫn! Các Ngươi Thật To Gan! Dơi Vương Phẫn Nộ! (3)

Chương 4385 - Bộ tộc dơi Đại Tinh Viêm Vẫn! Các ngươi thật to gan! Dơi Vương Phẫn Nộ! (3)
Chương 4385 - Bộ tộc dơi Đại Tinh Viêm Vẫn! Các ngươi thật to gan! Dơi Vương Phẫn Nộ! (3)

Nó cũng bị ngọn lửa màu xanh kia hấp dẫn đến?

Từng câu hỏi xuất hiện trong đầu con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia, khiến nó có hơi loạn cả lên, hơi thở khủng bố không ngừng cuốn tới kia, khiến nó cảm thấy run rẩy.

Thực sự quá khủng bố!

Nhìn từ hơi thở xem ra đây chắc chắn là một vị lão tổ cấp Tôn nào đó!

Trong bầy tộc của bọn chúng quả nhiên có tồn tại một lão tổ cấp Tôn.

Giờ phút này, con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia hoàn toàn không để ý đến Vương Đằng ở phía trước, nó lập tức lui sang một bên, dáng vẻ nghênh đón lão tổ.

Mà bốn phía những con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn ở bốn phía càng run lẩy bẩy, ngay cả nửa tiếng cũng không dám phát ra.

"Các ngươi thật to gan!"

Lúc này, một giọng nói uy nghiêm ầm ầm truyền từ xa đến, vang vọng trong không trung, đinh tai nhức óc.

"Lão tổ!" Con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia lập tức giật nảy mình, không biết mình chọc trúng chỗ nào của vị lão tổ này.

"Phát hiện dị hỏa thiên địa, vì sao không báo cáo, còn muốn lão tổ ta đích thân ra tay, chẳng lẽ các ngươi định nuốt riêng cho mình?" Giọng nói uy nghiêm kia đã truyền đến ngay trước mắt.

Cuồng phong gào thét, nhiệt độ cực nóng càn quét, con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn vô cùng to lớn kia giáng lâm trong nháy mắt, một đôi cánh dơi bao phủ một mảng tinh vực lớn, bóng tối bao trùm, lượn vòng trên không trung trên đầu tất cả những con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn.

Uy áp kinh khủng kia bao phủ vùng không trung này, đây chắc chắn là lực ý chí thuộc về tồn tại cấp Tôn.

Những con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn ở đây càng thêm vững tin không thể nghi ngờ, đây nhất định chính là lão tổ của bọn chúng, ngay cả con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh cũng không dám có chút hoài nghi nào.

Hơn nữa…

Dị hỏa thiên địa!

Ngọn lửa màu xanh kia thế mà lại là dị hỏa thiên địa!

Lời lão tổ nói chắc chắn không sai, không có khả năng nó lừa bọn nó.

Mặc dù bọn chúng chỉ ở một bên, những cũng biết đến sự tồn tại của dị hỏa thiên địa, thân là sinh linh hệ Hỏa, nếu bọn chúng có được dị hỏa thiên địa này, tất nhiên có thể giúp thiên phú và huyết mạch lột xác, tương lai cũng có thể thăng lên cấp Tôn.

Chẳng qua kích động vẫn hoàn kích động, lời nói của lão tổ vẫn khiến trong lòng con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia lập tức sợ hãi, không khỏi nói lắp: “Lão... Lão tổ, ngài nghe ta giải thích... Không phải, ngài nghe ta giải thích, chúng ta cũng là vừa mới phát hiện sự tồn tại của ngọn tửa màu xanh này, vốn định cướp nó về tay trước, sử dụng cho tộc ta, hơn nữa chúng ta cũng không biết lão tổ tồn tại, nếu biết, đương nhiên bọn ta sẽ hiến dâng nó cho lão tổ ngài."

"Hừ!"

Âm thanh uy nghiêm kia phát ra một tiếng hừ lạnh, bình tĩnh nói: "Nghĩ đến các ngươi cũng vì suy nghĩ cho tộc ta, nhưng lão tổ ta cảm thấy rất khó chịu khi nhìn thấy bộ dạng lấm la lấm lét của ngươi, còn muốn ngụy biện, thật sự cho rằng lão tổ ta dễ bị lừa à."

"? ? ?" Cả mặt con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia đều biến thành màu xanh.

Lấm la lấm lét?

Đây là nói nó sao?

Càng kỳ lạ hơn là, vị lão tổ này chỉ vì nguyên nhân này mà nhìn nó thấy khó chịu, có cần phải tùy hứng như thế không.

Nó cảm thấy mình rất oan!

"Lão tổ, tha mạng ~ vãn bối không dám nữa."

Ánh mắt con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia lấp lóe không ngừng, trong lòng thấp thỏm bất an, vội vàng lên tiếng cầu xin tha thứ.

"Thôi, xét thấy ngươi cũng vì lo lắng cho tộc ta, tội chết có thể miễn nhưng tội sống khó tha, nhận một thiết chùy yêu thương của ta." Âm thanh uy nghiêm kia ầm ầm truyền từ trên cao xuống.

"Thiết chùy yêu thương? !”

Đầu con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia đầy dấu hỏi chấm, trong mắt đầy vè mê man, hoàn toàn không biết thiết chùy yêu thương là gì?

Ầm!

Nhưng còn không đợi nó suy nghĩ nhiều, một tiếng ầm kịch liệt truyền đến từ trên cao.

Lập tức liền thấy một thanh thiết chùy hỏa diễm ầm ầm rơi xuống, đánh lên trên đầu nó, đồng tử nó co rút kịch liệt, lộ ra vẻ hoảng sợ, muốn tránh nhưng lại không dám tránh.

Đúng thật là thiết chùy yêu thương jpg

Đây con mẹ nó đúng là một cái thiết chùy thật.

Thùng!

Ngay sau đó, ngay thời điểm nó còn đang do dự, thiết chùy kia liền ầm vang đập mạnh lên đầm nó, phát ra một tiếng vang trầm thấp nặng nề.

Mắt con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh này lập tức nổ đom đóm, đầu óc bị nện đến choáng váng trước mắt không khỏi tối sầm.

Thậm chí tại thời điểm một chùy này hạ xuống, nó lập tức cảm nhận được xung kích thể tinh thận phải nhận, từng dòng máu tươi tràn từ trong miệng nó ra.

Chít!

Con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh này lập tức cảm thấy sai sai, lão tổ cấp Tôn trước mắt ầm vang tan biến, cản bản không tồn tại, ngay cả thiết chùy rực lửa kia cũng hóa thành một tòa bảo tháp tỏa ra ánh sáng màu vàng kim, mặt bên ngoài có ngọn lửa màu xanh đang cháy, vừa nãy chính là tòa bảo tháp này nện mạnh nó một cái.

Nó lập tức cảm giác được mình bị lừa, một luồng cảm giác nhục nhã xông lên đầu nó.

Võ giả trước mắt này chẳng qua chỉ đến cấp Vực Chủ, thế mà lại xoay vòng vòng một tồn tại cấp Hoàng tuyệt đỉnh như nó, thân là thủ lĩnh tộc dơi Đại Tinh Viêm Vẫn, mặt mũi của nó để ở đâu?

Chít!

Nó cố nén cảm giác hoa mắt chóng mặt, phát ra một tiếng réo vang chói tai về phía Vương Đằng, muốn phát động công kích.

"Gọi cái lông mà gọi!" Vương Đằng cười lạnh, sớm đã là điều khiển tháp Cửu Bảo Phù Đồ, ầm vang đạp xuống đầu nó.

Thùng!

Một tiếng nổ vang lại truyền ra, còn không đợi con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng kia kịp phản ứng, tháp Cửu Bảo Phù Đồ liền nện xuống trên đầu nó.

"Vô liêm sỉ!" Con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia vô cùng phẫn nộ, thế mà lại trực tiếp phun ra ngôn ngữ của Nhân tộc.

Thùng! Thùng! Thùng...

Bình Luận (0)
Comment