Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4388 - Chương 4388 - Ma Quỷ! Hành Tinh Viêm Vẫn! Không Gian Truyền Tống! Lúc Trước Chẳng Thèm Ngó Tới, Hiện Tại Có Cảm Giác Gì?

Chương 4388 - Ma quỷ! Hành tinh Viêm Vẫn! Không gian truyền tống! Lúc trước chẳng thèm ngó tới, hiện tại có cảm giác gì?
Chương 4388 - Ma quỷ! Hành tinh Viêm Vẫn! Không gian truyền tống! Lúc trước chẳng thèm ngó tới, hiện tại có cảm giác gì?

Rất tốt! Thư thế cạo lông cừu không có vấn đề gì.

"Tiếp tục!" Vương Đằng cười hắc hắc trong lòng, làm con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh này tiếp tục thi triển Dơi Vương Phẫn Nộ.

Thế là tiếp đó, con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh này không ngừng phát ra mấy tiếng kêu to, sử dụng lực huyết mạch khống chế những con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn ở bốn phía.

Thật ra Dơi Vương Phẫn Nộ chính là thông qua áp chế trên mặt huyết mạch, sau đó phối hợp với thủ đoạn tinh thần nhất định, tạo nên tác dụng khống chế đối với những con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp thấp.

Điều này, không làm khó được Vương Đằng.

Hắn nắm giữ thể Huyết Thần, chỉ cần có thể có được máu căn nguyên, hắn liền có thể bắt chước lực huyết mạch của một loại sinh linh bất kỳ nào đó.

Theo con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh không ngừng thi triển Dơi Vương Phẫn Nộ, lông cừu Vương Đằng kéo đến càng ngày càng nhiều.

Hắn nắm giữ Dơi Vương Phẫn Nộ, từ cấp độ nhập môn thì khỏi nói cũng tăng lên đến cấp bậc thông thạo, thậm chí còn tiếp tục tăng lên.

"Tiếp tục!"

"Tiếp tục!"

Vương Đằng thúc giục.

Cả mặt con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh này đều nhíu thành một nắm, lộ vẻ vô cùng đau khổ, cho dù nó có là tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh, nhưng không ngừng thi triển Dơi Vương Phẫn Nộ như vậy, không những tiêu hao lớn đối với tinh thần và huyết mạch của nó, ngay cả cổ họng nó cũng kêu sắp khàn.

Nhưng đối mặt với mệnh lệnh của Vương Đằng, cho dù làm thế nào nó cũng đều không phản kháng được, điều này khiến nó cảm thấy vô cùng tuyệt vọng, nước mắt cũng nhanh chóng chảy xuống.

Ma quỷ!

Tên này chắc chắn là ma quỷ!

Những con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn ở bốn phía vô cùng hoảng sợ nhìn cảnh này, đương nhiên bọn chúng cũng phát hiện vấn đề, thủ lĩnh của bọn chúng giống như bị khống chế rồi?

Nhưng mà bọn chúng cũng có cách nào đâu?

Dưới sự khống chế của Dơi Vương Phẫn Nộ, bọn chúng cũng không thể nào phản kháng.

Lại kéo lông cừu trong chốc lát, Vương Đằng tăng Dơi Vương Phẫn Nộ đến cấp bậc tinh thông, cuối cùng mới dừng lại.

Dơi Vương Phẫn Nộ(cấp Giới Chủ): 300/8000(tinh thông);

Liếc mắt nhìn giao diện thuộc tính, Vương Đằng miễn cưỡng chấp nhận kết quả này, sau đó lại liếc mắt cho con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh một ánh nhìn ghét bỏ.

"Ngươi nói xem dù sao ngươi cũng là tinh thú cấp Hoàng tuyệt đỉnh, tại sao lại ăn hại như vậy, gọi nửa ngày trời, khó khăn lắm mới giúp ta vào được cấp bậc tinh thông."

"? ? ?" Con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh.

Nó không biết đối phương có ý gì, nhưng nghe được, nó bị ghét bỏ.

"Ta cần một giọt máu căn nguyên của ngươi" Vương Đằng không để ý đến sự u oán của nó, từ tốn nói.

"..." Trong lòng con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh vô cùng phẫn nộ.

Tra tấn nó nửa ngày còn chưa đủ, lại còn muốn lấy máu căn nguyên của nó, đúng thật là khinh người…khinh dơi quá đáng!

"Nhanh chút đi!" Vương Đằng hờ hững nói.

Con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh vô cùng ấm ức, nhưng cơ thể nó lại vô cùng thành thật, thế mà lại gạt ra một giọt máu căn nguyên từ chỗ mi tâm.

Ngay cả bản thân nó cũng ngớ người luôn rồi.

Lòng như tro nguội!

Cuối cùng là nó bị thế nào?

Ai có thể tới cứu cứu nó?

Giờ phút này nó thật sự hi vọng có một vị lão tổ có thể hiện thân cứu vớt nó thoát khỏi khổ hải, nhưng vị lão tổ kia cũng là giả! Giả! Giả!

Chuyện quan trọng nói ba lần!

Vương Đằng vươn tay, giọt máu căn nguyên kia dưới ánh mắt trông mong của đối phương trôi dạt đến trong tay hắn, sau đó một luồng sáng màu đỏ từ từ tỏa ra từ tay hắn, bao bọc lấy giọt máu căn nguyên kia.

Giữa ánh sáng màu đỏ, giọt máu căn nguyên kia tựa như nhận được sự dẫn dắt của lực lượng nào đó, bắt đầu kịch liệt lúc nhúc, từng sợi tơ máu tràn ra từ trong ánh sáng màu đỏ, xâm nhập vào trong giọt máu căn nguyên kia.

"Thì ra là thế!"

Sau một lát, khóe miệng Vương Đằng uốn lên một đường cong kỳ dị, giống như đã hiểu ra gì đó.

Đột nhiên, trên người hắn có một luồng lực lượng huyết mạch đặc biệt tràn ra, lập tức quay đầu về phía những con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn ở bốn phía kia, mở miệng nói: "Tất cả các ngươi giải tán đi, không cần đi xa, ở gần mọi lúc nghe ta ra lệnh."

Chít! Chít! Chít...

Từng con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn nghe thấy âm thanh của hắn, nhao nhao phát ra tiếng kêu rất nhỏ, sau đó bay đi bốn phương tám hướng.

"? ? ?"

Mặt con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh kia đầy mụ mị.

Ta là ai?

Ta ở đâu?

Chuyện gì xảy ra?

Tại sao đám tiểu đệ của nó lại nghe theo mệnh lệnh của tên võ giả Nhân tộc này?

Một chuỗi dài những nghi vấn xuất hiện trong đầu nó, nó lập tức quay đầu nhìn về phía Vương Đằng, sau đó giống như là cảm nhận được gì đó, trong mắt bỗng nhiên lộ ra một vẻ không thể tưởng tượng nổi: "Cái này! Cái này! Cái này!"

Nó rõ ràng cảm ứng được một lực huyết mạch giống nó từ trên người võ giả Nhân tộc này!

Đối phương đang thi triển Dơi Vương Phẫn Nộ! ?

Gặp quỷ!

Chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Chẳng lẽ vừa nãy đối phương để nó không ngừng thi triển Dơi Vương Phẫn Nộ chính là để học lỏm sao?

Nhưng chuyện này cũng vô lý quá đi.

Không nói đến việc nó và đối phương căn bản không cùng chung một chủng tộc, Dơi Vương Phẫn Nộ này khó học như thế nào, sao có thể chỉ vẻn vẹn nhìn nó thi triển là có thể học lỏm được.

Có vấn đề! Chắc chắn có vấn đề!

Con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh này đã bị Vương Đằng khiến cho có chút thần kinh.

Vương Đằng căn bản không để ý đến nó, rơi thẳng lên trên người của nó, chỉ về một hướng, ra lệnh: "Đưa ta đến bên kia."

Đáng ghét!

Làm càn!

Võ giả Nhân tộc cấp Vực Chủ này thế mà lại xem nó là vật cưỡi!

"Chít! !" Con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn cấp Hoàng tuyệt đỉnh phát ra một tiếng kêu to, thành thật bay về phía Vương Đằng chỉ.

"Phải chăng nơi này còn tồn tại con dơi Đại Tinh Viêm Vẫn khác?" Vương Đằng thản nhiên hỏi.

Bình Luận (0)
Comment