Ban đầu Chúc Long Dụ từng nhắc nhở hắn, những nguyên liệu này chỉ có một loại, nếu như thất bại, có thể sẽ không còn cơ hội nữa.
Nguyên liệu hắn nói chính là những thứ này.
Những nguyên liệu này mỗi một loại đều giống như một mạch khoáng loại hình nhỏ, bay như tên trên không của hành tinh Viêm Vẫn, rất nhanh đã đến khu vực cố định.
Nhiệt độ nóng rực kia của hành tinh Viêm Vẫn đều không thể ảnh hưởng đến những nguyên liệu khoáng thạch này, bởi vì bọn nó vốn chính là khoáng thạch hệ Hỏa rất kỳ dị.
Lửa của hành tinh Viêm Vẫn chưa chắc có thể hòa tan được bọn nó.
Trừ khi là một số khu vực có nhiệt độ cực cao, hơn nữa phải duy trì cháy lâu dài mới có thể hòa tan nó.
Mười phân thân kia của Vương Đằng cũng xuất hiện ở bên cạnh những khoáng thạch này, vung tay lên, từng hỏa diễm quét ra, bao phủ nó.
Những hỏa diễm này đều là dị hỏa thiên địa, là sức mạnh bị bản tôn Vương Đằng giữ lại trong người phân thân, chỉ có thể sử dụng một lần.
Ầm! Ầm! Ầm…
Dưới sự bao phủ của hỏa diễm, từng loại khoáng thạch khác nhau kia lăn lộn trong hỏa diễm, bị hòa tan tôi luyện, tạp chất rơi trong không trung, lập tức bị lửa của hành tinh Viêm Vẫn bên dưới cuốn đi.
Hàm lượng của những khoáng thạch này đều không ít, cho dù sau khi hòa tan vẫn giống như con trăn, lăn lộn trong hỏa diễm, thanh thế kinh người.
Không lâu sau, tôi luyện hoàn tất, mười phân thân kia của Vương Đằng lập tức ra tay, đánh những khoáng thạch này vào lòng đất hành tinh Viêm Vẫn bên dưới.
Đoàng đoàng đoàng!
Trong nháy mắt giống như Địa Long trở mình, mặt đất bắt đầu chấn động kịch liệt, đất đai nứt ra, kim loại trạng thái lỏng những khoáng thạch kia hóa thành lập tức hòa vào dưới lòng đất, sau đó dưới một sức mạnh mạnh mẽ khống chế, mặt đất kia lại khép lại như cũ.
Hỏa diễm quét tới, chỉ chốc lát vậy mà không còn để lại một khe hở, mặt đất giống như chưa từng bị động tới.
Làm xong tất cả những điều này, mười phân thân kia mới tiếp tục khắc phù văn trận pháp, niệm lực tinh thần của bọn họ giống như đang khắc trên mặt đất, lại giống như khắc trên khoáng thạch bên dưới kia.
Thời gian lại trôi qua…
Không biết đã qua bao lâu, sắc mặt Vương Đằng càng ngày càng tái nhợt, giọt mồ hôi to như hạt đậu nhỏ xuống từ trên trán, một cảm giác mệt mỏi suy yếu lan ra trên người hắn.
Đúng lúc này, niệm lực tinh thần của hắn đã tiêu hao vô cùng nghiêm trọng, gần như không còn lại bao nhiêu, trong đầu truyền tới từng cảm giác đau nhức.
Hắn đã dùng vô số đan dược, cho dù những đan dược kia đều là hắn đích thân luyện chế, gần như đều đạt đến mười thành dược lực, tác dụng phụ rất nhỏ, nhưng vẫn hơi không đủ đối với tình hình bây giờ của hắn.
Tóm lại chính là bổ sung không kịp tiêu hao!
Trận pháp sau khi được hắn cải thiện gần như đã vượt quá phạm vi cấp Thánh đệ nhất kiếp, hơn nữa phạm vi bao quát lớn như vậy, tinh thần lực cần dùng thực sự đã vượt quá cực hạn của hắn.
Tinh thần lực của Vương Đằng dồi dào cỡ nào, nếu như tình huống bình thường, khắc một trận pháp cấp Thánh đệ nhất kiếp chắc chắn không cần tiêu hao nhiều niệm lực tinh thần như vậy.
Nhưng thời gian thật sự quá ngắn, hắn cũng không có thời gian dư thừa để khôi phục, nên mới dẫn tới tinh thần lực của hắn xuất hiện tình huống không đủ dùng.
Tình huống như vậy vô cùng hiếm thấy trên người Vương Đằng, nhưng bây giờ lại xuất hiện rồi, có thể thấy thời gian lần này gấp tới mức nào.
“Những loài Hắc Ám kia còn chưa đến sao? Xem ra chiến thuật kéo dài của phân thân Huyết Thần hình như tốt hơi quá rồi.” Vương Đằng nhìn ra bên ngoài hành tinh Viêm Vẫn, không khỏi cười khổ.
Trận pháp hắn đã khắc sắp vào đoạn kết rồi, nhưng niệm lực tinh thần lại hơi không đủ dùng, nếu có mấy loài Hắc Ám đến, tùy tiện giết chút, niệm lực tinh thần của hắn có thể nhanh chóng được bổ sủng, trận pháp chắc chắn có thể hoàn thành thuận lợi.
Cho nên, đây có tính là mua dây buộc mình không?
Vương Đằng lắc đầu, quăng những suy nghĩ lung tung này ra ngoài, lại lấy ra mấy đan dược chuẩn bị uống vào.
Ầm!
Đúng lúc này, một tiếng nổ đột nhiên truyền tới từ bên ngoài tinh vực Viêm Vẫn.
Vương Đằng hơi sửng sốt, lập tức nhắm mắt lại, lúc vào tinh vực Viêm Vẫn, hắn từng lén lút để lại một vài phù du hư không, giấu trong vết nứt không gian.
Cho nên một khi vùng ven tinh vực Viêm Vẫn có động tĩnh gì, hắn sẽ có thể cảm nhận ngay lập tức.
Bây giờ động tĩnh hắn vất vả chờ đợi hình như đã… đến thật rồi!
Hắn nhắm mắt lại, suy nghĩ xuất hiện trong người một phù du hư không, cảm nhận được tình hình của thế giới bên ngoài.
Chỉ thấy từng phi thuyền đủ loại hình dáng đang bay nhanh tới từ hư không phía xa, phía sau những phi thuyền này còn có lực Hắc Ám dày đặc như tấm màn che bầu trời, hư không phía sau hoàn toàn rơi vào trong bóng tối, thậm chí không nhìn thấy được chút tinh quang nào.
Cảnh tượng này vô cùng đáng sợ.
Giống như cảnh tận thế, sẽ khiến người ta sinh ra cảm giác đè nén, hoang mang.
Phi thuyền phía trước giống như chim bay hoảng loạn trốn tránh tai họa, bị xua đuổi bay như tên vê fphias tinh vực Viêm Vẫn.
“Loài Hắc Ám… đến rồi!!!”
Trên hành tinh Viêm Vẫn, Vương Đặt bỗng mở mắt ra, vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Hắn đã biết số lượng thiên tài loài Hắc Ám vô cùng khủng bố từ lâu, ban đầu lúc còn chưa rời khỏi giới Hắc Ám hắn đã từng tận mắt chứng kiến, cho nên trong lòng ít nhiều có chút chuẩn bị.
Nhưng bây giờ thật sự đối mặt với bọn nó, hắn vẫn cảm nhận được chút áp lực.
Nói thật, nếu không phải có lực lượng trận pháp hỗ trợ, bảo hắn đánh với nhiều loài Hắc Ám như vậy, chắc chắn hắn sẽ quay đầu bỏ chạy, chạy được xa bao nhiêu thì hay bấy nhiêu.
Hắn cũng không ngốc, sao có thể một mình đối mặt với nhiều thiên tài loài Hắc Ám như vậy.
Nhưng bây giờ hắn đã có chuẩn bị, chưa chắc không thể cứng chọi cứng với bọn nó một trận.
Nghĩ đến đây, trong mắt Vương Đằng hiện ra ánh sáng kiên quyết, nhếch miệng cười giống như bắt đầu hơi hưng phấn.