Tiếng thật sự giống xiềng xích chấn động vang vọng hư không, ảo ảnh thế giới Quang Minh kia lập tức tản ra dao động thiêng liêng và ngang tàn, hào quang tỏa sáng, muốn trấn áp người khổng lồ Hắc Ám kia lần nữa.
Đáng tiếc lần này không thể thành công.
Grào!
Một tiếng rống to truyền ra, sương đen trên người người khổng lồ Hắc Ám kia lập tức ngưng tụ lại, biến thành từng phù văn kỳ lạ, cũng hóa thành xiềng xích, quấn quanh thân thể vô cùng khổng lồ kia của nó, giống như gánh vác hoa văn thiên địa nào đó.
Sức mạnh khủng bố trong cơ thể nó bộc phát ra, đôi cánh tay kia lập tức phồng lên, cơ bắp dữ dội, bỗng nhiên dùng sức đẩy về phía ảo ảnh thế giới Quang Minh trên đỉnh đầu.
Bùm!
Cả ảo ảnh thế giới bay lên trời, bị đối phương cưỡng chế nâng lên, sau đó người khổng lồ Hắc Ám kia đột nhiên nắm tay, đánh lên phía trên.
Đùng đoàng!
Tiếng vang đinh tai nhức óc truyền ra.
Sắc mặt Alves lập tức biến đổi, còn chưa kịp nghĩ nhiều, quyền ấn Hắc Ám khủng bố kia đã đánh mạnh lên ảo ảnh thế giới Quang Minh của hắn.
Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc!
Mấy tiếng vỡ vụn vô cùng rõ ràng lập tức vang lên trong hư không, trên ảo ảnh thế giới Quang Minh kia đã xuất hiện từng vết nứt khủng bố, ánh sáng màu trắng rực rỡ lại giống như bị đập ra một lỗ to, đó là cảnh tượng bị lực Hắc Ám ăn mòn tạo ra.
Cả người Alves bị chấn lùi, sắc mặt ngạc nhiên đến cực điểm, cho dù đã đoán được người khổng lồ Hắc Ám này chắc chắn vô cùng khủng bổ từ lâu, nhưng hắn thực sự không ngờ tới đối phương sẽ khủng bố đến mức độ này.
Hắn hít sâu, ánh mắt ngạc nhiên biến thành nghiêm trọng, hít sâu giống như chuẩn bị sử dụng thủ đoạn mạnh hơn. Nhưng đúng lúc này, hai tai hắn lại cử động, giống như nghe thấy cái gì, chợt nhìn Vương Đằng ở phía xa.
Vương Đằng khẽ gật đầu với hắn.
Ánh mắt Alves lấp lánh, đáy mắt như có một tia kỳ quái chợt xẹt qua, không nhiều lời, trực tiếp khống chế ảo ảnh thế giới Giới Chủ của mình lùi về phía sau, tránh né công kích của người khổng lồ Hắc Ám kia.
“Chết!”
Hao Cật tưởng rằng hắn đã là nỏ mạnh hết đà, không có thủ đoạn khác mạnh hơn, lập tức phát ra một tiếng quát lạnh lùng, khống chế thân thể to lớn kia, ầm ầm xông về phía Alves.
Alves không chống chọi chính diện, ngược lại là vừa đánh vừa lui, lùi về một hướng nào đó.
“Thiên tài đứng đầu của vũ trụ Quang Minh cũng chỉ có vậy.”
Người khổng lồ Hắc Ám há cái miệng to, tiếng nói ầm ầm truyền ra, chấn động hư không, đủ để khiến tất cả mọi người nghe thấy.
Các thiên tài của vũ trụ Quang Minh đều vô cùng kinh ngạc, không hiểu tại sao Alves đột nhiên lùi về phía sau, lẽ nào thật sự đánh không lại đối phương ư?
Nhưng cho dù đánh không lại cũng không nên bỏ chạy, điều này không hợp với phong cách của hắn.
Không ít thiên tài quen biết Alves, vô cùng hiểu cách làm người của hắn, bọn họ chưa từng thấy hắn quay người chạy trốn khi đối mặt với kẻ địch mạnh.
Nhưng bây giờ lại xuất hiện tình huống như vậy, thật sự khiến người ta kinh ngạc.
“Ha ha ha…”
Thấy cảnh này, thiên tài loài Hắc Ám lại phát ra từng đợt cười to.
Tiếng cười này một truyền mười, mười truyền trăm, bỗng chốc tất cả loài Hắc Ám đều cười phá lên, ý châm biếm gần như muốn bao phủ cả hư không.
Sắc mặt Alves đen xì, cảm thấy hắn chưa từng chịu nhục nhã như vậy, hắn nhìn Vương Đằng thật sâu, không hề nói nhảm, vẫn vừa đánh vừa lui.
Thế là trong hư không đã xuất hiện cảnh vô cùng khôi hài, người khổng lồ Hắc Ám kia lại đuổi theo công kích Alves không ngừng.
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh…
Tiếng nổ vang vọng, người khổng lồ Hắc Ám đánh ra hết quyền này tới quyền kia, muốn đánh tan ảo ảnh thế giới Giới Chủ của Alves.
Nhưng hiệu quả rất nhỏ dưới tình huống Alves cố ý tránh né.
“Ngươi chỉ biết trốn sao?” Hao Cật bị làm cho bắt đầu mất kiên nhẫn, phát ra từng tiếng rống giận.
Alves vẫn mặc kệ nó, chỉ lo thân mình lùi đến chỗ sâu của tinh vực Viêm Vẫn.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?”
Đám thiên tài Adhogg, Yurugin không khỏi đưa mắt nhìn nhau, lông mày hơi cau lại, không hiểu rốt cuộc Alves muốn làm cái gì?
Đúng lúc này, một tiếng nói thình lình xuất hiện trong đầu của bọn họ, khiến bọn họ hơi sửng sốt, sau đó trong mắt bùng lên một tinh quang.
Tiếng nói kia không chỉ xuất hiện trong đầu của bọn họ, còn xuất hiện ở trong đầu của tất cả thiên tài vũ trụ Quang Minh.
Trong chốc lát, tất cả mọi người đều sững sờ, sau đó nhao nhao nhìn về một hướng.
Người đứng ở đó rõ ràng chính là… phân thân Quang Minh của Vương Đằng!
Trong mắt bọn họ đều bùng lên tinh quang, trong lòng dâng trào hy vọng.
Thì ra ở đây đã chuẩn bị đường lui thật!
Thì ra Alves không phải chạy trốn, mà là rút lui mang tính chiến lược!
Từng suy nghĩ hiện lên trong đầu mọi người, bọn họ không thay đổi gì dưới nhắc nhở của Vương Đằng, đại chiến với loài Hắc Ám lần nữa.
Chỉ là lần này, bọn họ không lấy cứng chọi cứng với loài Hắc Ám, mà bắt đầu vật lộn với bọn nó, lui tới chỗ sâu của tinh vực Viêm Vẫn.
Bên loài Hắc Ám tất nhiên đã phát hiện ra vấn đề.
Tất cả thiên tài của vũ trụ Quang Minh đều lui tới chỗ sâu của tinh vực Viêm Vẫn, không có vấn đề mới có quỷ.
“Bọn họ muốn chạy trốn!”
Ánh mắt phân thân Huyết Thần chợt lóe, nhìn về phía loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc, đối phương lập tức hiểu ra cái gì, bỗng nhiên quát lên.
“Đừng để bọn họ chạy, đuổi theo!” Sau đó, một loài Hắc Ám tộc Cự Ma cũng phát ra tiếng rống giận.
“Thiên tài của vũ trụ Quang Minh, các ngươi chạy không thoát, hôm nay tất cả đều phải chết ở đây!” Ở bên khác, các loài Hắc Ám tộc Ma Nga cũng nhao nhao phát ra tiếng gào rú.
Dưới sự xúi giục của loài Hắc Ám ba chủng tộc lớn, người của tộc loài Hắc Ám khác hoàn toàn không nghĩ nhiều, nhao nhao đuổi theo thiên tài của vũ trụ Quang Minh.
“Muốn đi!”
Phân thân Huyết Thần phát ra tiếng rống giận, quát to: “Tất cả Huyết tộc nghe lệnh, giết cho ta!”
Tiếng nói hờ hững lạnh băng kia giống như thật sự muốn đuổi cùng giết tận thiên tài của vũ trụ Quang Minh vậy.
Uỳnh! Uỳnh!