Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4460 - Chương 4460 - Không Quan Trọng, Ta Sẽ Ra Tay! Áp Chế Hao Cật! Lực Lượng Thế Giới Bùng Nổ! (4)

Chương 4460 - Không quan trọng, ta sẽ ra tay! Áp chế Hao Cật! Lực lượng thế giới bùng nổ! (4)
Chương 4460 - Không quan trọng, ta sẽ ra tay! Áp chế Hao Cật! Lực lượng thế giới bùng nổ! (4)

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Sự thật chứng minh, là hắn quá ngây thơ.

Người không xứng với hợp đồng cấp Chân Thần luôn luôn là hắn, chứ không phải là Vương Đằng.

Một cảm giác bị thất bại lập tức nảy lên ở trong lòng hắn, khiến toàn thân hắn không được tốt, tâm tính gần như sụp đổ.

Đối với những thiên tài từ trước đến nay vẫn luôn kiêu ngạo vô cùng như bọn họ, bị một người mình đã từng coi thường đè xuống, thật sự còn khó chịu hơn cả giết bọn họ.

Càng quan trọng hơn là, cảnh giới của đối phương còn thấp hơn bọn họ!

So sánh như vậy vốn không công bằng.

Nhưng mà cho dù không công bằng thì bọn họ vẫn thua.

So sánh như vậy, không thể nghi ngờ đả kích mang đến cho bọn họ còn lớn hơn nữa.

“Thật… thật biến thái!”

Thiên tài vũ trụ Quang Minh khác cũng rơi vào khiếp sợ, đây là lần đầu tiên bọn họ chân chính biết đến thực lực của Vương Đằng, trong lòng thật sự nổi lên sóng to gió lớn.

Trước kia chỉ nghe đến thanh danh của Vương Đằng từ trong truyền thuyết, hiện giờ cuối cùng đã biết người này rốt cuộc biến thái bao nhiêu.

Một võ giả cấp Vực Chủ lại có thể mạnh đến như thế!

Bọn họ cảm thấy thế giới quan của bản thân đã bị đảo điên!

Đặc biệt là một vài thiên tài cấp Vực Chủ, giờ phút này đột nhiên cảm thấy mình căn bản chưa tính là thiên tài gì cả, so sánh với Vương Đằng, bọn họ thật sự không là gì hết.

Bọn họ đột nhiên rất muốn về nhà tu luyện lại từ đầu một lần nữa mới đi ra.

Thế giới này quá kinh khủng, căn bản không thích hợp để cho bọn họ ra ngoài lưu lạc.

“Vương! Đằng!”

Một tiếng gầm giận dữ truyền ra từ trong miệng người khổng lồ Hắc Ám, nó bực tức đến gần như muốn hộc máu.

Nghĩ đến nó đường đường tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, đặc biệt đã sử dụng thân hình khủng bố cỡ này của tộc Angaruda, lại bị đè ở đó chịu đánh, thật sự là sỉ nhục suốt đời.

“Kêu cái mịa gì, cho rằng chiếm một thân hình của tộc Angaruda thì rất giỏi sao, thứ đồ gì chứ.”

“Còn muốn bắt ta, là tự tin ai cho ngươi, là người ba thân yêu của ngươi sao?”

“Chỉ là cấp Ma Hoàng thượng vị, thật sự cho rằng mình giỏi giang bao nhiêu, hôm nay trấn áp ngươi.”

Từng tiếng quát lạnh truyền ra từ trong miệng phân thân của Vương Đằng, quanh quẩn ở trong hư không, sắc mặt của mọi người không khỏi trở nên cổ quái.

Thật thê thảm!

Không hiểu sao bọn họ cảm thấy loài Hắc Ám tộc Ma Não kia thật thê thảm!

Bị đè đó đánh một trận thì thôi, lại còn bị nhục nhã như thế, quả thật là mất hết mặt mũi.

Uy thế trước đó của loài Hắc Ám tộc Ma Não này khiến cho người ta sợ hãi cỡ nào, gần như không ai có thể địch, kể cả thiên tài cấp Giới Chủ hệ Quang Minh như Alves đều bị áp chế.

Hiện giờ đảo ngược, cũng đang đau khổ ở chỗ Vương Đằng.

Nhưng cho dù như thế nào, những thiên tài của vũ trụ Quang Minh đều cảm thấy vô cùng hả giận.

Trước đó bọn họ bị ép quá mức, hơn nữa lại bị đuổi giết suốt chặng đường đến đây, trong lòng tự nhiên vô cùng bực tức.

Hiện giờ Vương Đằng có thể áp chế đối phương, thật sự chính là xả cơn tức thay cho bọn họ.

Để cho những loài Hắc Ám này nhìn xem, thiên tài của vũ trụ Quang Minh ta cũng không phải bùn đất.

Theo từng đường công kích do mười phân thân của Vương Đằng phát ra, người khổng lồ Hắc Ám cuối cùng có phần không chịu nổi, trên thân hình cứng rắn đột nhiên xuất hiện các vết thương.

Vết kiếm, vết đao, dấu quyền, dấu chưởng…

Các dấu vết nhìn thấy ghê người, mặc dù ở trên thân hình vĩ đại của người khổng lồ Hắc Ám thì đều có vẻ cực kỳ dễ thấy.

Mọi người nhìn xem một màn này, khiếp sợ trong lòng càng nồng đậm.

“Các ngươi còn đang nhìn cái gì nữa?” Hao Cật không nhịn được quát to rung trời, nó rơi vào đường cùng, chỉ có thể hạ mệnh lệnh cho các loài Hắc Ám khác.

Đây đã là quật cường cuối cùng của nó!

Tuy rằng đang cầu viện, nhưng vẫn mang theo vẻ kiên cường, giống như hạ mệnh lệnh.

“Grào!”

“Giết!”

Thiên tài loài Hắc Ám ở xung quanh lập tức phản ứng lại kịp, ào ào gầm thét, xông lên… giết về phía những thiên tài của vũ trụ Quang Minh.

Về phần bên phía Vương Đằng và Hao Cật, lại không ai đến gần.

Sau khi những loài Hắc Ám này được biết đến thực lực của mười phân thân kia của Vương Đằng, đã không dám lại khinh thường hắn, giờ phút này tự nhiên sẽ không mạo muội xông lên.

Kể cả Hao Cật đều bị áp chế, huống hồ là chúng nó.

Vì thế so với đi lên tự mình chuốc lấy khổ cực, không bằng tặng nó cho Hao Cật, chờ bọn họ đánh gần xong, nhìn xem có thể ngư ông đắc lợi không.

Hai loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị là Nọa Vụ Điếu và Huyễn Thận Điêu cũng đều yên lặng tự tìm đối thủ, chém giết, không tham gia vào chiến đấu bên chỗ Vương Đằng.

Hao Cật: “???”

Tình huống này con mẹ nó có phần không giống với những gì nó nghĩ?!

Phía trước nhiều người canh chừng võ giả Nhân tộc này như vậy, vì sao hiện giờ đều không thấy ai?

Đệt!

Một đám nhát gan!

Hao Cật rất muốn mắng mẹ nó, nhưng kiêu ngạo của thiên tài tộc Ma Não khiến cho nó không mở miệng được, chỉ có thể yên lặng chống đỡ phần khổ sở này.

Ai bảo nó một lòng muốn vây bắt võ giả Nhân tộc này, lại vượt qua những người khác, ra tay với võ giả Nhân tộc này.

Hiện giờ hay rồi, đến mức ép đối phương sử dụng mười phân thân, khiến cho nó đành đâm lao phải theo lao.

Lấy thân hình của Angaruda, đối phương muốn đánh chết nó, chắc chắn không dễ dàng như vậy, nhưng bị đè xuống đánh như thế, thật sự quá bực tức.

Nó muốn đánh trả, nhưng lại không tìm ra cơ hội.

Hao Cật càng nghĩ càng giận, phẫn nộ trong lòng không ngừng tăng lên, tia sáng màu đỏ tươi trong con mắt kia càng lúc càng nồng đậm, giống như muốn ngưng thành thực chất.

Nó hung tợn nhìn chằm chằm vào mười phân thân kia của Vương Đằng, tràn ngập vẻ tà ác oán độc.

Grào!

Một tiếng gầm giận dữ truyền ra.

Cuối cùng nó không nương tay nữa, một ảo ảnh thế giới khủng bố hiện lên ở trên đỉnh đầu của nó, tản mát ra dao động khủng bố, càn quét ra bốn phía.

Bình Luận (0)
Comment