Thực lực của Vương Đằng thật sự mạnh mẽ, nhưng không mạnh mẽ đến mức có thể đồng thời đối phó với vài tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị.
“Cảm ơn!”
Một âm thanh truyền ra từ trong miệng phân thân Quang Minh.
“Khách khí!” Alves cười nhẹ.
Có thể nói hắn có oán niệm rất sâu với loài Hắc Ám tộc Ma Não, hiện giờ lại có một con rơi vào trong tay, vừa vặn hợp với tâm ý của hắn.
Hắn ngược lại muốn nhìn xem có phải mỗi một loài Hắc Ám tộc Ma Não đều khó chơi như vậy không.
Là một thiên tài cấp Giới Chủ hệ Quang Minh, mãi cho đến nay, tất cả loài Hắc Ám rơi vào trong tay hắn đều bị hắn đánh chết, không có ngoại lệ.
Chiến tích như vậy, xem như cực kỳ huy hoàng.
Nhưng mà hiện giờ chiến tích này đã bị phá, sau khi loài Hắc Ám tộc Ma Não kia sử dụng thân hình Angaruda, hắn rõ ràng bị áp chế.
Bởi vậy trong lòng thiên tài cấp Giới Chủ hệ Quang Minh này tự nhiên rất không cam lòng, muốn rửa sạch sỉ nhục trước đó, chứng minh thực lực của bản thân, khiến cho tất cả mọi người nhìn xem, cho dù là loài Hắc Ám tộc Ma Não, hắn cũng có thể chém giết.
“Hóa ra là ngươi!”
Loài Hắc Ám tộc Ma Não kia hình như cũng nhận ra Alves, dù sao trước đó hắn có thể đối chiến với Hao Cật, kể cả vài loài Hắc Ám tộc Ma Não kia cũng cực kỳ kiêng kỵ hắn.
“Làm hỏng chuyện tốt của ta!”
Giọng nói lạnh như băng truyền ra từ trong miệng loài Hắc Ám tộc Ma Não, trên đỉnh đầu nó lập tức hiện ra một ảo ảnh thế giới Hắc Ám, trấn áp về phía Alves.
Đối mặt với thiên tài cấp Giới Chủ hệ Quang Minh có thể chiến đấu với Hao Cật, nó tự nhiên không hề dám sơ ý, vừa ra tay đã dùng đến thủ đoạn mạnh nhất.
Rầm!
Alves biến sắc, cũng chiếu thế giới Giới Chủ của mình ra, quang minh mở rộng, chiếu rọi bốn phương.
Ầm rầm!
Hai ảo ảnh thế giới lập tức va chạm vào nhau, lực lượng thế giới bộc phát ra, ăn mòn lẫn nhau, ma diệt lẫn nhau.
Uy lực khủng bố do lực Quang Minh bộc phát ra xua tan lực Hắc Ám, khiến cho ảo ảnh thế giới Hắc Ám kia không ngừng lùi về sau, căn bản không thể ngăn cản ảo ảnh thế giới Quang Minh của Alves.
Rắc rắc rắc…
Từng trận tiếng vang không chịu nổi gánh nặng chợt truyền ra.
Ảo ảnh thế giới Hắc Ám kia bắt đầu sụp đổ, từng vết rách hiện lên trên đó, nhìn thấy ghê người.
Hơn nữa dưới quét ngang của lực Quang Minh kia, màn sương mù màu đen ở bên ngoài thân hình loài Hắc Ám tộc Ma Não đều bị xua tan, lộ ra hình dáng của nó.
Thân hình này rõ ràng thuộc về loài Hắc Ám tộc Ma Giáp, áo giáp bao trùm toàn thân, giống như vàng sắt, dữ tợn lại tà ác, toàn thân đều tản mát ra khí tức mạnh mẽ.
“Đồ khốn!” Thiên tài tộc Ma Giáp ở nơi xa nhìn thấy một màn này, trong lòng đều bùng lên phẫn nộ.
Trước đó Hao Cật sử dụng thân hình của Dương Đầu Ma tộc, chúng nó không thèm để ý đến, về sau sử dụng thân hình của tộc Angaruda, trừ bỏ rung động ra, chúng nó cũng không thèm để ý, bởi vì không liên quan gì đến chúng nó.
Nhưng giờ phút này nhìn thấy loài Hắc Ám tộc Ma Não kia sử dụng thân hình của tộc Ma Giáp, sao chúng nó có thể coi như không thấy được.
Như này không phải vì loài Hắc Ám tộc Ma Giáp để ý đến tình cảm của cùng tộc đến cỡ nào, chẳng qua cho rằng nhận lấy nhục nhã mà thôi.
Đối với chúng nó những chủng tộc Hắc Ám này, thân hình bị chủng tộc khác chiếm cứ, thật sự là sỉ nhục lớn lao.
Giáp Tư Đế thiên tài đứng đầu của tộc Ma Giáp liếc nhìn loài Hắc Ám tộc Ma Não kia, ánh mắt hơi âm trầm.
Nếu như không phải tình huống hiện giờ không cho phép, nó nhất định phải ra tay, đòi loài Hắc Ám tộc Ma Não kia một giải thích.
Đối với loài Hắc Ám tộc Ma Não, chúng nó kiêng kỵ thì kiêng kỵ, nhưng lại sẽ không thể thật sự sợ chúng nó, do đó không làm cái gì cả.
Nếu thật sự như thế, loài Hắc Ám tộc Ma Não đã sớm xưng bá toàn bộ chủng tộc Hắc Ám rồi.
Thật ra đây cũng là nguyên nhân vì sao ngay từ đầu vài loài Hắc Ám tộc Ma Não kia không dám để lộ thân hình đã chiếm cứ ra, chúng nó không phải không hề kiêng sợ.
Chúng nó hiểu rất rõ, nếu như để cho chủng tộc loài Hắc Ám khác nhìn thấy thân hình chúng nó sử dụng đến từ chủng tộc nào, nhất định sẽ tập thể kích động, đến lúc đó kể cả tộc Ma Não chúng nó cũng sẽ rơi vào hoàn cảnh cực kỳ bất lợi.
Như vậy không phải sợ, mà là không cần thiết.
Từ trước đến giờ loài Hắc Ám tộc Ma Não thật thần bí với quỷ dị, chúng nó sẽ không để cho bản thân hiện ra hoàn toàn ở trước mắt người đời.
…
“Làm sao có thể?!” Loài Hắc Ám tộc Ma Não kia căn bản chẳng quan tâm đến việc để lộ thân hình mình đang sử dụng, lập tức chấn động, hơi khó tin.
Nó hoàn toàn không ngờ, chỉ mới vừa giao chiến, thế giới ảo ảnh của nó đã bị đối phương đánh tan.
Vốn tưởng rằng võ giả cấp Giới Chủ của hệ Quang Minh này không phải là đối thủ của Hao Cật, đoán chừng thực lực chỉ tương đương với chúng nó.
Hiện giờ mới phát hiện, đối phương có thể đánh bại một thân thể của Hao Cật, cũng không phải do may mắn, mà thực lực của hắn vô cùng mạnh mẽ.
“Nếu như không phải tộc Ma Não kia mượn dùng thân hình của tộc Angaruda, sao ta có thể bị áp chế được, tộc này của các ngươi, cuối cùng chính là mượn dùng ngoại lực thôi.” Alves hừ lạnh một tiếng, giờ phút này cuối cùng đã tìm về được một chút tự tin, trường thương trong tay ầm ầm đâm ra.
Cực Quang Thánh Ảnh thương pháp!
Rầm!
Một ánh thương ngưng tụ ra, bên trên quấn quanh phù văn Quang Minh chói mắt, nối tiếp thành xiềng xích, thần dị vô cùng.
Sau đó ánh thương kia giống như tia sáng lấp lánh, bộc phát ra cực nhanh, mang theo uy lực khủng bố, ầm ầm đâm vào thế giới ảo ảnh của loài Hắc Ám tộc Ma Não kia.
“Đáng chết!”
Đồng tử loài Hắc Ám tộc Ma Não kia chợt co rụt lại, cảm thấy một luồng uy hiếp cực hạn, lực lượng thế giới trong cơ thể cuồn cuộn lên, theo nguyên lực tinh thần Hắc Ám hội tụ ở trên chiến mâu của nó.