Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4482 - Chương 4482 - Hai Cấp Ma Hoàng Thượng Vị Ngã Xuống! Ngươi Cầu Xin Ta Đi, Cầu Xin Ta Sẽ Giúp Ngươi! Hao Cật Bị Dồn Ép!

Chương 4482 - Hai cấp Ma Hoàng thượng vị ngã xuống! Ngươi cầu xin ta đi, cầu xin ta sẽ giúp ngươi! Hao Cật bị dồn ép!
Chương 4482 - Hai cấp Ma Hoàng thượng vị ngã xuống! Ngươi cầu xin ta đi, cầu xin ta sẽ giúp ngươi! Hao Cật bị dồn ép!

Một giọng nói lạnh như băng truyền ra từ trong miệng Chúc Long Dã, không biết từ khi nào ánh mắt của hắn lại đã chuyển thành màu trắng.

Từ màu đen nhánh đến màu trắng thuần, thay đổi giữa hai bên có thể nói đột ngột đến cực điểm.

Vốn không có ai nhận thấy khác thường.

Chỉ trong một nháy mắt, tăm tối xung quanh lập tức biến mất, biến thành màu trắng, sáng như ban ngày, giống như tất cả đều biến thành màu trắng, không còn màu sắc nào khác nữa.

“Cái gì?!” Loài Hắc Ám tộc Cự Ma kia không khỏi chấn động.

Đối mặt với tăm tối, nó không ngại, nhưng màu trắng đột nhiên xuất hiện này lại khiến trong lòng nó mơ hồ có cảm giác không ổn.

Màu trắng này không hề có lực Quang Minh, nhưng là màu trắng cực kỳ thuần túy, biến cả khu vực này thành màu trắng, thay đổi đến cực hạn này khiến cho ánh mắt của nó hoàn toàn không thấy gì.

“Chúc Long Dã lại nắm giữ đôi mắt Chúc Long đến mức độ như vậy, tùy ý thay đổi, kể cả cấp Ma Hoàng thượng vị đều khó phát hiện ra sao!” Chúc Long Sương than thở không thôi.

Cho dù thật sự không phục, nhưng không thể không thừa nhận, thực lực của Chúc Long Dã thật sự mạnh hơn nàng nhiều.

Ở trong tộc Chúc Long, thiên phú của hắn tuyệt đối là tồn tại cực kỳ hàng đầu.

“Chết đi!” Một giọng nói tràn ngập ý lạnh như băng truyền ra.

Rầm!

Thế giới ảo ảnh màu đỏ sậm kia ầm ầm bộc phát ra năng lượng nóng rực khủng bố, ngọn lửa màu đỏ sậm thổi quét, cột lửa màu đỏ sậm vô tận ngưng tụ ở trong đó, tiếp sau đánh về phía loài Hắc Ám tộc Cự Ma kia.

Rầm! Rầm! Rầm…

Trong phút chốc, giống như trong hư không đột nhiên có các cột lửa hạ xuống, xé rách khu vực màu trắng, bao phủ loài Hắc Ám tộc Cự Ma, khiến cho người ta sợ hãi đến cực điểm.

Nhiệt độ nóng rực đến cực hạn lập tức thổi quét ra, tràn ngập hư không, khiến rất nhiều võ giả vũ trụ Quang Minh và thiên tài loài Hắc Ám vì vậy biến sắc.

Ngọn lửa trong tinh vực nơi đây so sánh với cột lửa bộc phát trong ảo ảnh thế giới kia, lại rơi vào thế yếu.

Nhiệt độ bên trong ảo cảnh thế giới của Chúc Long Dã hiển nhiên không phải ngọn lửa bình thường có thể sánh bằng.

Không gian xung quanh thậm chí đều xuất hiện tình trạng vặn vẹo, dưới thổi quét của ngọn lửa kia, giống như sắp không thể thừa nhận, chuẩn bị vỡ vụn.

“Grào!”

Loài Hắc Ám tộc Cự Ma kia lập tức cảm thấy uy hiếp của tử vong, nhưng nó căn bản không phản ứng kịp, thân hình mập mạp khổng lồ lập tức bị từng cột lửa màu đỏ sậm bao phủ.

Nhiệt độ cao khủng bố lưu lại các vết cháy ở trên thân loài Hắc Ám tộc Cự Ma, dưới bắn phá của cột lửa kia, trên thân nó càng nhiều thêm các lỗ máu, máu màu đen bắn ra.

Đáng tiếc thân hình loài Hắc Ám tộc Cự Ma còn chưa kịp thoát ra đã hoàn toàn bị ngọn lửa thiêu cháy hầu như không còn, bốc lên từng trận khói đen.

Lửa Chúc Long màu đỏ sậm cuốn tới, lập tức bao phủ lấy thân hình khổng lồ của nó.

Khu vực kia hoàn toàn hóa thành biển lửa!

“Ực ực!”

Rất nhiều người không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, âm thầm kinh hãi không thôi.

“Cái này là thực lực của tộc Chúc Long! Thật mạnh!”

“Chúc Long Dã kia không hổ là thiên kiêu của tộc Chúc Long, càng không hổ là thiên tài của học viện tinh không, thực lực quá mạnh mẽ.”

“Mở mắt ra là ban ngày, nhắm mắt lại là đêm đen! Cái này là đôi mắt Chúc Long! Hôm nay xem như đã thấy được.”

Từng tiếng kêu kinh hãi truyền ra từ bốn phương tám hướng, những thiên tài vũ trụ Quang Minh không khỏi vì thế rung động.

“Chúc Long Dã!” Ánh mắt Adhogg chớp động, giờ phút này trong lòng không khỏi hiện lên vẻ trịnh trọng.

Hắn vốn không hề coi trọng thiên tài của tộc Chúc Long này, cho rằng đối phương chắc chắn không bằng tộc Kim Long bọn họ, nhưng giờ phút này hắn phát hiện, thực lực của Chúc Long Dã này thật sự không thể khinh thường, không phải võ giả thiên tài bình thường có thể sánh bằng.

Thậm chí trong lòng hắn không khỏi dâng lên chiến ý, nếu như có cơ hội, hắn muốn đánh một trận với Chúc Long Dã.

“Hay! Ha ha ha…” Yurugin cười to, trong mắt cũng toát ra chiến ý nồng đậm, hiển nhiên có ý tưởng giống với Adhogg.

Những thiên tài như bọn họ, thật vất vả mới gặp được một đối thủ, tự nhiên đều thấy ngứa tay.

Nếu như không phải tình huống không đúng, vào lúc này đoán chừng bọn họ đã xông lên đại chiến một trận.

Nơi xa, Chúc Long Sương có vẻ mặt nghiêm túc, nhưng trong lòng không khỏi khẽ thở dài, thực lực của nàng vẫn còn kém hơn đối phương rất nhiều, xem ra sau trận đại chiến này, nàng phải mau chóng tăng thực lực lên, bằng không luôn dựa vào một chút ngoại lực, chỉ khiến chênh lệch giữa nàng và Chúc Long Dã càng lúc càng lớn.

Các thiên tài như Alves, Ngu Hoàng, Nancy cũng ào ào nhìn sang, ánh mắt lộ vẻ kinh dị, nhưng càng nhiều là vui vẻ.

Bởi vì có thể đánh chết một tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị, không thể nghi ngờ là chuyện cực tốt đối với phía vũ trụ Quang Minh, có thể giảm bớt không ít áp lực cho các thiên tài.

“Khá thú vị!” Ánh mắt phân thân Quang Minh chớp lên, sau đó không nhịn được mỉm cười: “Mở mắt ra là ban ngày, nhắm mắt lại là đêm đen! Đã thật lâu rồi không nhìn thấy thiên phú này, xem ra thiên phú của Chúc Long Dã còn mạnh hơn tưởng tượng của ta một ít.”

Trong lòng hắn cũng thật vui vẻ, tuy rằng Chúc Long Dã và hắn không hợp nhau, nhưng mà trong lòng hắn không ngại, thực lực của đối phương càng mạnh, chỗ tốt cho hắn càng lớn.

Lúc này, xung quanh Chúc Long Dã đã hiện lên không ít bong bóng thuộc tính, lát nữa có thể nhặt một đợt.

“Grào!”

Chúc Long Dã cảm nhận được ánh mắt của mọi người, không khỏi ngửa mặt lên trời rít gào, tương đối đắc chí vừa lòng.

Một trận chiến này đủ để chứng minh thực lực của hắn.

Ánh mắt của hắn đảo qua xung quanh, Adhogg, Yurugin, Alves, Ngu Hoàng, Nancy vân vân… những thiên tài này, hắn không hề kém hơn bọn họ bao nhiêu.

Thậm chí còn có… Vương Đằng!

Ánh mắt của hắn rơi lên trên người phân thân Quang Minh, sau đó lại nhìn thoáng qua vài phân thân của Vương Đằng, trong mắt lộ ra vẻ tranh phong.

Bình Luận (0)
Comment