Nhưng mà dưới tấn công giống như liên tục không ngừng này, phòng ngự của chúng nó đã sớm chao đảo, bên trên xuất hiện từng vết rách, sắp vỡ vụn ra.
Grào!
Người khổng lồ Hắc Ám gầm thét, từng quyền đánh lên trên không trung, ngăn cản tấn công của thiên thạch kia.
Đáng tiếc thiên thạch thật sự rất nhiều, cho dù bị đánh hơn phân nửa, vẫn không hề thiếu thiên thạch rơi lên trên người nó, sau đó nổ tung, hóa thành ngọn lửa cuồn cuộn, bao vây lấy nó.
Lực Hắc Ám ở trên thân người khổng lồ Hắc Ám bị tiêu tan không ngừng, từng đường phù văn vỡ vụn, không cách nào bảo vệ thân hình của nó được nữa.
Sụp đổ đã không thể ngăn cản!
Chỉ trong một lát, thiên tài loài Hắc Ám mới vừa rồi còn không ai bì nổi, lại ngã xuống số lượng lớn dưới sức mạnh khủng bố của trận pháp, chết đến không thể chết lại, chúng nó thậm chí còn không kịp thi triển Ma Biến.
Sức mạnh của thiên thạch kia vô cùng khủng bố, trực tiếp hủy diệt thân hình và linh hồn của loài Hắc Ám.
Đây là sức mạnh mang tính áp đảo, uy lực của trận pháp cấp Thánh hoàn toàn là không có biện pháp nào đối với loài Hắc Ám dưới cấp Ma Hoàng trung vị.
“Ực ực!”
Ở bên ngoài, những thiên tài của vũ trụ Quang Minh nhìn thấy một màn này, chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, không nhịn được nuốt một ngụm nước bọt, trong lòng vừa rung động lại vừa xả giận.
Sau đó đều kích động siết chặt tay, không nhịn được hung hăng vung lên.
Sướng!
Thật sự quá sung sướng!
Trước đó bị loài Hắc Ám áp chế ngoan độc bao nhiêu thì hiện giờ bọn họ sung sướng bấy nhiêu.
Không phải những thiên tài loài Hắc Ám này rất giỏi sao?
Hiện giờ thì thế nào, còn không phải ngã xuống như thế, ngã xuống trong tay thiên tài của vũ trụ Quang Minh bọn họ.
Grào! Grào! Grào…
Đúng lúc này, từng trận gầm gừ giận dữ đinh tai nhức óc vang lên từ nơi xa, hấp dẫn ánh mắt của mọi người sang bên đó.
Hóa ra những loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị này lựa chọn Ma Biến, chúng nó đã bị dồn đến bước đường cùng, giờ phút này chỉ có thi triển Ma Biến mới có thể ngăn cản được tấn công khủng bố kia.
Rầm! Rầm! Rầm…
Từng tia sáng màu đen lộng lẫy bộc phát ra từ trên người chúng nó.
Dương Đầu Ma tộc, tộc Cự Ma, tộc Ma Nga, tộc Huyễn Thận, tộc Nọa Vụ, tộc Cốt Linh, tộc Ma Giáp, tộc Ma Nham… những tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị trong chủng tộc Hắc Ám này, tất cả đều thi triển ra Ma Biến, lực Hắc Ám khủng bố thổi quét tinh không, một vùng đen ngòm, khiến cho người ta rung động.
Loại khí tức tà ác tăm tối đến cực điểm kia, tuy rằng bị vây ở trong trận pháp cấp Thánh, nhưng một đám thiên tài của vũ trụ Quang Minh vẫn có thể cảm nhận được, không khỏi sắc mặt nặng nề.
Nhiều loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị đồng thời Ma Biến như vậy, hình ảnh kia thật sự quá kinh khủng.
Thật sự chính là lũ quỷ múa loạn, khiến cho người ta hít thở không thông.
Rầm! Rầm! Rầm…
Thiên thạch chi chít dày đặc rơi lên trên màn hào quang do những loài Hắc Ám Ma Biến hình thành lên, nhưng không cách nào phá vỡ phòng ngự tầng ngoài.
Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, vung tay, dừng công kích.
“Ta ngược lại muốn nhìn xem các ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu?” Sắc mặt Vương Đằng bình thản, không hề vì Ma Biến của loài Hắc Ám mà lo lắng cái gì.
Tất cả đều trong khống chế.
Cấu trúc của trận pháp cấp Thánh này vốn chính là vì để đối phó với Ma Biến của những loài Hắc Ám này.
Nếu không phải Ma Biến, căn bản không cần thiết vận dụng trận pháp cấp Thánh, thiên tài cấp Giới Chủ của vũ trụ Quang Minh đã đủ để tiêu diệt chúng nó rồi.
Dù sao trận pháp cấp Thánh có thể đối phó với tồn tại cấp Bất Hủ, sao có thể không cách nào đánh chết loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị được.
Chẳng qua thực lực của Vương Đằng còn quá yếu ớt, không thể hoàn toàn phát huy uy lực của trận pháp cấp Thánh ra mà thôi.
“Grào!”
Cách đó không xa truyền đến từng trần tiếng gầm gừ trầm thấp, giống như phá ống bễ, hoặc giống như một con dã thú bị thương rất nặng đang kéo dài hơi tàn.
Vương Đằng quay đầu nhìn về phía người khổng lồ Hắc Ám, nụ cười lạnh nổi lên bên khóe miệng, đã thấy toàn thân nó là vết thương, máu tươi đầm đìa, mặc dù lấy quỷ dị của lực Hắc Ám, giờ phút này cũng không thể hoàn toàn khôi phục.
Giống như cảm nhận được ánh mắt của Vương Đằng, một con mắt trên đầu của người khổng lồ Hắc Ám cũng nhìn lại, tràn đầy lạnh lẽo với oán độc.
Ánh mắt ở trên thân nó đã tổn hại gần hết, toàn thân gần như không có một miếng thịt ngon nào.
Tình trạng thê thảm như thế, đều là công lao thuộc về Vương Đằng.
Do đó giờ phút này ý hận trong lòng Hao Cật đối với Vương Đằng có thể nói đã đạt đến đỉnh, chỉ mong bầm thây vạn đoạn đối phương.
Nó chưa bao giờ nghĩ đến, có một ngày bản thân sẽ bị một võ giả cấp Vực Chủ của Nhân tộc đánh thành như vậy, thật sự là sỉ nhục.
“Đến bắt ta đi!” Đúng vào lúc này, Vương Đằng đột nhiên nhàn nhạt nói.
“…”
Lửa giận trong lòng Hao Cật lập tức giống như bị đổ vào một chậu dầu nóng, hừng hực bốc cháy lên.
Giết người không dao!
Chẳng qua chỉ vậy.
Trước đó nó tùy tiện và tự tin cỡ nào, coi đối phương thành con mồi, ai ngờ con mồi này lại mạnh hơn tưởng tượng của nó nhiều lắm, trực tiếp bẻ gãy móng vuốt thò ra của nó, càng cắn nó đến vết thương đầy mình.
Như vậy khiến cho tất cả những gì nó làm trước đó đều trở thành chê cười.
Giống như đang nói cho người khác biết, tộc Ma Não gì chứ, chỉ có thế.
Trong lòng các thiên tài cấp Giới Chủ như Alves, Nancy, Ngu Hoàng cũng hơi dở khóc dở cười, có phải thằng cha này có sở thích xấu không vậy?
Dưới tình huống nghiêm túc như thế, lại còn có tâm tư đùa bỡn loài Hắc Ám tộc Ma Não kia.
Bọn họ phát hiện, Vương Đằng này quả nhiên không giống người thường lắm.
Nhưng như vậy hoàn toàn nói lên hắn đầy đủ tự tin.
Ít nhất nếu như đổi lại thành bọn họ, dưới tình huống như vậy, tuyệt đối không có tâm tính thoải mái tự nhiên đến thế.
“Tốt! Rất tốt!”