Nó là thiên tài đứng đầu của tộc Ma Nga, thực lực không thể khinh thường, nhưng giờ phút này ở trong tay người khổng lồ Hắc Ám lại giống như một con bươm bướm chân chính, không thể tránh thoát, tràn đầy cảm giác vô lực.
“Dù sao các ngươi cũng không trốn thoát khỏi trận pháp này, cuối cùng đều phải chết, so với bị giết, không bằng cung cấp chất dinh dưỡng cho ta.” Người khổng lồ Hắc Ám dữ tợn nói.
Phụt!
Ngay sau đó, nó đã mở cái miệng rộng, cắn một phát đầu của loài Hắc Ám tộc Ma Nga này, rất nhiều máu màu đen phóng lên cao, khủng bố lạ thường.
Một đám thiên tài của vũ trụ Quang Minh nhìn thấy một màn này, không khỏi mặt không còn chút máu, hoảng sợ đến cực điểm.
Quá điên cuồng!
Quá tà ác!
Những loài Hắc Ám này quả nhiên là đại khủng bố thế gian!
Sinh linh Hắc Ám bất diệt, khiến nhân loại trọn đời khó yên.
Kể cả Vương Đằng đều nheo mắt lại, trong lòng có một dự cảm không tốt, sắc mặt của hắn lạnh như băng, niệm lực tinh thần bắt đầu khởi động, cấp tốc vận chuyển trận pháp.
Lực hệ Hỏa khủng bố hội tụ, bùng nổ ở bên trong trận pháp… đồng thời có rất nhiều thiên thạch tập trung đến, bắt đầu dung hợp…
Rắc! Rắc!
Người khổng lồ Hắc Ám vẫn đang ăn ngấu ăn nghiến, tiếng nhai nuốt khiến cho người ta không rét mà run, chỉ trong chốc lát, đã rõ ràng nuốt một loài Hắc Ám tộc Ma Nga sau Ma Biến vào trong bụng.
Trong tay nó còn đang cầm hai cánh lớn của đối phương, nhưng lại không hề ghét bỏ, trực tiếp nhét vào trong cái miệng lớn, hai ba miếng nuốt xuống, không hề lãng phí chút nào.
Hư không hoàn toàn tĩnh mịch!
Tất cả mọi người rơi vào câm lặng, sắc mặt hoảng sợ, thật lâu không thể bình tĩnh.
Một màn đáng sợ này, kể cả thiên tài ở đây có kiến thức rộng rãi, nhưng chưa từng gặp cảnh tượng quỷ dị như vậy.
Sắc mặt Vương Đằng sâu lắng, hắn đã từng thấy cảnh tượng tương tự khi ở trên Địa tinh, nhưng mà không rung động giống như hôm nay.
Bởi vì cho dù là người khổng lồ Hắc Ám hay là loài Hắc Ám tộc Ma Nga thì cũng đều là tồn tại Hắc Ám cực kỳ đáng sợ, căn bản không phải những loài Hắc Ám đã xuất hiện ở trên Địa tinh lúc trước có thể sánh bằng.
Phù! Phù!
Sau khi nuốt chửng loài Hắc Ám tộc Ma Nga kia, lực Hắc Ám trên thân hình của người khổng lồ Hắc Ám lập tức nồng đậm hơn, sương mù màu đen trào ra từ miệng vết thương trên thân nó, sau đó những vết thương này lấy một tốc độ đáng sợ khôi phục lại.
Kể cả bàn tay đã gãy của nó lại nhanh chóng mọc ra, khôi phục như lúc ban đầu.
Một luồng khí thế tà ác tăm tối kinh khủng đến cực điểm nổi lên ở trong thân thể của người khổng lồ Hắc Ám.
Sắc mặt Vương Đằng nghiêm túc, không dám chậm trễ nữa, toàn lực vận chuyển trận pháp.
Hiện giờ là lúc tranh đoạt giữa hắn và người khổng lồ Hắc Ám, xem ai ngưng tụ ra uy lực có thể tiêu diệt đối phương trước.
Do đó bọn họ đều không hành động thiếu suy nghĩ.
Không phải là không dám, mà là không thể!
Nếu như một kích này không thể giết chết được đối phương, như vậy muốn ngưng tụ ra một kích thứ hai thì không dễ dàng như vậy.
Nơi xa, một loài Hắc Ám tộc Ma Nham hoàn thành lột xác, thân hình phình to, như một ngọn núi lớn, toàn thân giống như đều do nham thạch cứng rắn chất chồng lên thành.
Nhưng nó nhìn thấy hình ảnh cuối cùng người khổng lồ Hắc Ám cắn nuốt hai cánh của loài Hắc Ám tộc Ma Nga, trong mắt không khỏi lộ vẻ kinh hãi.
“Đồ điên!”
Loài Hắc Ám tộc Ma Nham kia lập tức xoay người, nhanh chóng chạy tới nơi xa, muốn lao ra khỏi phạm vi trận pháp bao phủ.
Nó đã Ma Biến, dưới toàn lực bùng nổ, hẳn là có thể mở trận pháp ra một khe nứt.
Những loài Hắc Ám này đã không còn kiêu ngạo và không ai bì nổi như lúc trước nữa, hiện giờ chỉ muốn mạng sống.
“Đến lượt ngươi.”
Giọng nói sâu kín vang lên ở sau lưng loài Hắc Ám tộc Ma Nham này, nó chợt quay đầu, Thiên Linh Cái gần như muốn nổ tung.
“Grào!”
Loài Hắc Ám tộc Ma Nham này giống như cũng biết không chạy thoát được, lập tức gầm thét lên, lực Hắc Ám cuồn cuộn trong cơ thể bùng nổ, đánh về phía người khổng lồ Hắc Ám đang đuổi theo đằng sau.
“Chết đi cho ta!”
Nó cầm một thanh chiến phủ trong tay, lấy lực Hắc Ám ngưng tụ ra ảo ảnh khủng bố, ẩn chứa ảo ảnh thế giới, khủng bố lạ thường.
Loài Hắc Ám tộc Ma Nham này hiển nhiên đang liều mạng, nó hiểu rất rõ sự khủng bố của tộc Angaruda, giờ phút này vốn không hề ôm tâm lý may mắn, do đó vừa ra tay chính là toàn lực.
Ầm rầm!
Bốn cánh tay của người khổng lồ Hắc Ám đều đã khôi phục lại, ngưng tụ binh khí, đồng loạt đánh ra, đánh nát công kích của loài Hắc Ám tộc Ma Nham.
Sau đó nó đột nhiên nhảy mạnh vào trong dư ba nguyên lực khủng bố được tạo ra từ nổ mạnh kia, bất chấp tất cả, bốn bàn tay to túm chặt lấy loài Hắc Ám tộc Ma Nham.
Rắc!
Mồm to mở ra, đã cắn xé thân hình vô cùng cứng rắn của loài Hắc Ám tộc Ma Nham kia, những thiên tài vũ trụ Quang Minh nhìn xem hãi hồn khiếp vía, ê cả răng.
Thân hình của loài Hắc Ám tộc Ma Nham thật sự hết sức cứng rắn, có thể sánh ngang với một vài khoáng thạch đặc thù, công kích bình thường đều khó có khả năng phá vỡ, kết quả ở dưới răng miệng của người khổng lồ Hắc Ám, lại bị cắn xé ra như vậy.
Rắc! Rắc! Rắc!
Sau đó, từng trận tiếng nhai nuốt truyền ra, quanh quẩn hư không.
Nhưng tiếng nhai nuốt của một lần này rõ ràng khác với lúc trước, trước đó chỉ là tiếng vang giống như đang nhai nuốt máu thịt, khiến lòng người lạnh lẽo, còn âm thanh của một lần này thì giống như bỏ hòn đá vào trong miệng liên tục gặm nhai, cảm giác kia khiến cho người ta đều cảm thấy hàm răng muốn bể nát.
Hơn nữa tốc độ cắn nuốt của người khổng lồ Hắc Ám rất nhanh, hai ba miếng đã nuốt hoàn chỉnh vật trong miệng, tiếp tục cắn xé thân hình của loài Hắc Ám tộc Ma Nham.
“Hao Cật!!” Loài Hắc Ám tộc Ma Nham kia còn chưa chết, điên cuồng giãy giụa ở trong tay người khổng lồ Hắc Ám, gầm thét liên tục.