Đến nước này, bọn nó căn bản không phải là đối thủ.
Xoẹt!
Ngay sau đó, Huyễn Thận Mâu gần như không chút do dự, lại xoay người bay nhanh về phía tế đàn Huyết Thần.
Giáp Tư Đế và Cốt Kỳ ở bên cạnh biến sắc, trong lòng định điên cuồng chửi má nó, cho dù chúng nó đã nhận thấy không thể làm gì được, nhưng cách làm của Huyết Thận Mâu không khác nào một cọng rơm cuối cùng đè ngã con lạc đà.
Liên thủ của chúng nó, vùng vẫy của chúng nó, khoảnh khắc này toàn bộ sụp đổ.
Rầm! Rầm!
Vài loài Hắc Ám còn thừa lại thấy thế, gần như không chút suy nghĩ, lập tức lao về phía tế đàn Huyết Thần, nơi đó là cơ hội cứu mạng duy nhất của chúng nó.
“Hừ! Định chạy!” Ánh mắt người khổng lồ Hắc Ám lạnh như băng, ầm ầm bùng nổ, lập tức đuổi theo.
Chỉ còn thiếu một chút cuối cùng!
Còn thiếu một chút cuối cùng là nó có thể hoàn thành biến hóa sau cuối, có được sức mạnh không thể địch nổi, đủ để chống lại trận pháp cấp Thánh này.
Võ giả cấp Vực Chủ của Nhân tộc kia tuyệt đối không có khả năng phát huy ra uy lực của trận pháp cấp Thánh này, do đó nó chỉ cần nuốt chửng những loài Hắc Ám các tộc này, nhất định có thể còn hơn đối phương, thậm chí cuối cùng bắt sống hắn.
Nó thủy chung không quên một điểm này!
Hơn nữa bắt sống võ giả Nhân tộc này mới có thể hết sức nhục nhã hắn, để xả mối hận trong lòng.
“Huyết Tuyệt, cứu bọn ta!” Huyết Thận Mâu hoảng sợ trong lòng, vội vàng lớn tiếng hét lên.
“Dựa vào cái gì?” Ánh mắt phân thân Huyết Thần chớp lóe, khóe miệng nhếch lên, những loài Hắc Ám này cuối cùng vẫn phải đến cầu hắn.
Hắn vốn không định cứu chúng nó, nhưng bây giờ không thể trơ mắt nhìn xem chúng nó bị người khổng lồ Hắc Ám cắn nuốt, tăng cường thực lực của nó.
Đương nhiên, trò nên diễn thì vẫn phải làm đủ, bằng không khó tránh khỏi sẽ khiến người hoài nghi hắn, đến lúc đó không tiện ăn nói với những tồn tại cấp Ma Tôn.
“…” Huyễn Thận Mâu.
Ngươi con mẹ nó mới vừa rồi không nói như vậy.
Ngươi đã nói kẻ địch chung là vũ trụ Quang Minh mà?
Ngươi đã nói chỉ cần cầu cứu, là ra tay cứu giúp mà?
Đều gạt người.
Huyễn Thận Mâu cảm thấy không đúng lắm, mới vừa rồi những loài Hắc Ám Dương Đầu Ma tộc, tộc Cự Ma, tộc Ma Nga này cầu viện, Huyết Tuyệt nói ra tay là ra tay, vì sao đến lượt nó lại biến thành không giống vậy chứ?
Rầm!
Tốc độ của người khổng lồ Hắc Ám quá nhanh, căn bản không phải Huyễn Thận Mâu có thể sánh bằng, chỉ trong nháy mắt đã đuổi đến đằng sau, duỗi bàn tay to chộp tới.
“Ngươi muốn thế nào?” Huyễn Thận Mâu lập tức hét lên.
“Thật đơn giản, ký kết một phần khế ước, ở trong trận chiến tranh này lấy Huyết tộc ta làm chủ, sai đâu đánh đó, ta sẽ cứu ngươi.” Không biết từ khi nào trong tay phân thân Huyết Thần đã xuất hiện một ly rượu, hắn khẽ nhấp một ngụm, giống như đang xem diễn, không nhanh không chậm nói.
Tình huống hiện giờ dù sao không giống như khi ở Ám Vũ Trụ, giờ phút này lắm thầy nhiều ma, hắn không có khả năng tùy ý thu căn nguyên linh hồn của những loài Hắc Ám này.
Thu căn nguyên linh hồn vốn là tối kỵ, không thể quá mức trắng trợn.
Hơn nữa dính dáng đến nhiều chủng tộc Hắc Ám như vậy, chỉ cần hơi lộ ra một chút tin tức thôi, nhất định sẽ bị cấp trên phát hiện ra vấn đề.
Đối với Huyết tộc, có lẽ đây không phải là chuyện tốt gì.
Biết đâu chủng tộc Hắc Ám khác sẽ cùng vùng lên.
Dưới tình huống nếu như những chủng tộc Hắc Ám này phát hiện ra các thiên tài đứng đầu đều bị hắn khống chế, không thể cứu chúng trở về được, có lẽ sẽ trực tiếp lựa chọn bỏ qua, đến lúc đó những loài Hắc Ám này sẽ không còn giá trị gì nữa.
Việc này không phải không có khả năng.
Ở bên vũ trụ Quang Minh này, các thế lực lớn đều sẽ vô cùng coi trọng những thiên tài đứng đầu này, nhưng loài Hắc Ám thì chưa hẳn, phương thức chúng nó sinh ra cực kỳ thô bạo và đơn giản, vả lại số lượng nhiều, thiên tài không phải số ít, chết thì chết, chúng nó không phải không tổn thất nổi.
Những tin tức này, sau khi Vương Đằng trở thành Huyết tử Huyết tộc đã dần dần biết đến.
Giống như những thiên tài Euphelia, Huyết Rosa, Huyết Siri, Huyết Neil của Huyết tộc này, thật sự xem như tương đối hiếm thấy, nhưng đều không phải không thể vứt bỏ, chỉ cần có biển máu Bất Tử tồn tại, Huyết tộc có thể sinh ra thiên tài liên tục không ngừng.
Do đó không thể làm quá mức.
Ký kết khế ước, khiến những loài Hắc Ám nghe theo mệnh lệnh của Huyết tộc trong trận chiến tranh này, vậy đã đủ.
Nếu như là bình thường, yêu cầu này khả năng hơi khó tiếp nhận, nhưng hiện giờ đối mặt với uy hiếp tử vong sắp đến, như vậy những loài Hắc Ám sẽ dễ tiếp nhận hơn chút.
Chuyện giậu đổ bìm leo này, phân thân Huyết Thần học được từ chỗ bản tôn, rất quen thuộc.
Quả nhiên…
“Được! Ta đồng ý!” Huyễn Thận Mâu cảm nhận thấy bàn tay to không ngừng tới gần đằng sau, gần như chỉ chần chừ một chút, hét lớn lên.
“Chết đi cho ta!” Đồng tử người khổng lồ Hắc Ám co rụt lại, tốc độ nhanh hơn, bàn tay to kia gần như đã túm được cái đuôi của Huyễn Thận Mâu, nhe răng cười nói: “Ta xem ai có thể cứu ngươi.”
Rầm!
Cái đuôi của Huyễn Thận Mâu vẫn bị bắt lấy, thân hình khựng lại ở giữa không trung, ánh mắt nó lộ ra vẻ hoảng sợ, điên cuồng giãy giụa.
Phập!
Đúng vào lúc này, một ánh đao màu đỏ tươi cực lớn xẹt qua, lại rơi lên trên thân hình của Huyễn Thận Mâu, phập một tiếng, đuôi của nó trực tiếp bị chém đứt.
“Grào!” Huyễn Thận Mâu đau đến kêu to.
Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt!
Từng xúc tua màu máu quấn quanh trên thân hình của Huyễn Thận Mâu, ầm ầm kéo nó lên trên tế đàn Huyết Thần.
“???” Người khổng lồ Hắc Ám cầm nửa cái đuôi kia, ngẩn người ở đó.
Người khác là đứt đuôi cầu sinh!
Ngươi đây là ép buộc đứt đuôi!
Nó phẫn nộ nhìn phân thân Huyết Thần, lại đối diện với ánh mắt bình thản của hắn, buồn bực đến muốn hộc máu.
Rắc!
Cái đuôi đứt kia bị nó trực tiếp nhét vào trong miệng, giống như muốn hóa căm uất thành thèm ăn, điên cuồng nhai nuốt hai lần, đã nuốt vào trong bụng.