“Ta thích dáng vẻ kiệt ngạo bất tuân này của ngươi.” Phân thân Huyết Thần nhàn nhạt nói.
“....” Thể linh hồn Hao Cật kịch liệt dao động vài cái, giống như bị chọc tức.
Cuối cùng thể linh hồn của nó khôi phục dáng vẻ ghê tởm của tộc Ma Não, giống một cái đầu lớn hình dạng không bình thường, phía trên có từng nhãn cầu, vô cùng tà ác và quỷ dị, đang hung tợn trừng mắt với phân thân Huyết Thần, hận không thể bâm thây vạn đoạn.
“Hao Cật, ngươi còn nhớ rõ khế ước linh hồn này.” Phân thân Huyết Thần lấy ra khế ước linh hồn ký kết với Hao Cật, cười ha hả nói.
“Ngươi!” Hao Cật đột nhiên biến sắc, nếu không phải phân thân Huyết Thần nhắc tới, nó sớm quên khế ước linh hồn này.
Chỉ có thể nói, ngay từ đầu, nó đã không để khế ước linh hồn ở trong lòng, nó căn bản không nghĩ tới bản thân sẽ thất bại dưới phân thân Huyết Thần.
Nhưng cuối cùng nó vẫn thua....
“Không, ta chưa thua, ta giết thiên tài vũ trụ Quang Minh nhiều hơn ngươi.” Hao Cật đột nhiên phản ứng lại, giống như bắt được một cọng rơm cuối cùng, hét lớn.
“Nhưng ngươi không mang về một thiên tài vũ trụ Quang Minh nào.” Phân thân Huyết Thần nhàn nhạt nói.
“???” Hao Cật ngây ngẩn cả người.
“Hơn nữa ngươi đã bại bởi thiên tài cấp Vực Chủ Nhân tộc của vũ trụ Quang Minh kia, còn có tư cách gì tranh phong với ta?” Phân thân Huyết Thần nói.
“Ngươi chẳng qua là nhặt tiện nghi của ta mà thôi, nếu không có trận chiến của ta và Vương Đằng kia, ngươi há có thể là đối thủ của hắn, ta không thua tiểu nhân như ngươi, ta không thua bởi....” Trong lòng Hao Cật tràn ngập không cam lòng, từng cặp nhãn cầu tràn ngập hận ý, không ngừng phát ra tiếng rống giận.
“Buồn cười đến cực điểm!” Phân thân Huyết Thần cười lạnh nói: “Ngươi còn không ngăn được kích đầu tiên của hắn, làm sao ngăn cản được kích thứ hai? Kích thứ ba?”
“Ngươi có mấy thân xác của tộc Angaruda?”
“Ngươi có năng lực cắn nuốt mấy tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị?”
Một tiếng quát hỏi truyền ra từ trong miệng phân thân Huyết Thần, không chút lưu tình nào, tựa như một thanh lợi kiếm đâm vào chỗ sâu trong linh hồn Hao Cật.
“Ngươi!!” Hao Cật muốn nứt mắt, trừng nhãn cầu, trong mắt tràn ngập xấu hổ và phẫn hận.
Tôn nghiêm của nó!
Kiêu ngạo của nó!
Giờ phút này giống như toàn bộ bị phân thân Huyết Thần giẫm dưới chân, đạp nát, không để lại cho nó chút mặt mũi.
Giết người diệt tâm!
Hao Cật muốn phản bác, nhưng căn bản không tìm thấy lý do phản bác.
Trước đó ở trên chiến trường, một kích của phân thân Huyết Thần và Vương Đằng kia đối kháng, nó hoàn toàn thấy ở trong mắt, đương nhiên rất rõ ràng, với trạng thái phía sau của nó, tự nhiên không có khả năng ngăn cản một lần nữa.
Cho dù là thân xác của tộc Angaruda, hay là những tồn tại cấp Ma Hoàng thượng vị bị nó cắn nuốt, đều chỉ có thể vận dụng một lần, nó căn bản không có cơ hội lần thứ hai.
Làm sao Hao Cật cũng không ngờ, Vương Đằng kia lại có thể phát huy một trận pháp cấp Thánh đến trình độ này.
Theo lý mà nói, một võ giả cấp Vực Chủ có thể bộc phát một lần công kích như vậy, đã xem như cực kỳ miễn cưỡng, bởi vì cho dù là nguyên lực của hắn, hay là tinh thần lực của hắn, tuyệt đối đều không thể chống đỡ vận chuyển của trận pháp cấp Thánh.
Nhưng Vương Đằng này lại cứng rắn vận chuyển hai lần! Ba lần!
Quả thực gặp quỷ!
Đến bây giờ nó cũng không hiểu được, vì sao Vương Đằng kia có thể làm được.
“Hiện tại, ngươi phục hay không?” Phân thân Huyết Thần thấy trong mắt Hao Cật không chừng lóe ra quang mang, khi thì không cam lòng, khi thì tức giận, khi thì u ám, biết thiên tài tộc Ma Não này tất nhiên bị đả kích rồi, trong lòng không khỏi cười, nhàn nhạt hỏi.
“Ta.... Không phục!” Hao Cật khôi phục tinh thần lại, lạnh lùng nói: “Cho dù ta không đánh lại hắn, cũng là bởi vì trận pháp cấp Thánh kia, nếu không có trận pháp kia, Vương Đằng kia chẳng qua là võ giả cấp Vực Chủ, ta cũng không cần một bàn tay đã có thể bóp chết hắn.”
“Nếu hắn đã khắc trận pháp, đó là năng lực của hắn, nếu ngươi không có thân xác của tộc Angaruda, nếu không cắn nuốt những loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng thượng vị đó, cũng chẳng qua chỉ có vậy.” Phân thân Huyết Thần nhàn nhạt nói.
“Ngươi.... Quả thực nâng chí khí của người khác diệt uy phong của mình!” Hao Cật khó thở: “Vương Đằng kia là võ giả của vũ trụ Quang Minh, như nước với lửa với thế giới Hắc Ám của ta, sao ngươi có thể vì chửi bới ta mà nâng đối phương lên.”
“Ngươi có biết ngươi bại như thế nào không?” Phân thân Huyết Thần không chút giận, bình tĩnh hỏi.
“Ngươi có ý gì? Lại muốn sỉ nhục ta.” Giọng Hao Cật lạnh lùng nói.
“Haiz.” Phân thân Huyết Thần lắc đầu nói: “Tới bây giờ ngươi vẫn không hiểu được rốt cuộc bản thân thua như thế nào, ngươi chính là bại bởi sự tự phụ của bản thân ngươi đó.”
“....” Hao Cật nhất thời không nói gì, không khỏi trầm mặc.
Tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng nó biết sự tự phụ của nó quả thật là nguyên nhân quan trọng làm cho trận chiến này đại bại.
“Lời nói thật luôn không có ai bằng lòng nghe.” Phân thân Huyết Thần nhàn nhạt nói: “Nếu ta không thể nhận rõ thực lực của đối thủ, cuối cùng kết quả chỉ có thể giống như ngươi.”
“Lời nên nói ta đều nói xong rồi, hiện tại ta lười phí lời với ngươi, nếu ngươi tiếp nhận khế ước linh hồn, ngược lại thì bỏ đi, nhưng nếu không tiếp nhận, vậy đừng trách ta không khách sáo.”
“Rốt cuộc ngươi muốn thế nào?” Ánh mắt Hao Cật biến ảo không chừng, bắt buộc bản thân trấn định lại, lạnh lùng nói.
“Giống như lời trước đó chúng ta nói, ngươi phải trở thành nô lệ của ta.” Phân thân Huyết Thần nhàn nhạt nói.
“Ngươi vọng tưởng!” Lúc này Hao Cật giận dữ, tựa như dã thú bị thương phát ra rống giận: “Tộc Ma Não ta sao lại trở thành nô lệ của người khác.”
“Buồn cười, ngươi muốn cướp lấy thân xác của ta, ta đương nhiên cũng có thể nhìn chằm chằm năng lực đặc thù của tộc Ma Não của ngươi, bằng không ngươi cho rằng ta sẽ chơi với ngươi đến bây giờ sao? Quả nhiên là ngu xuẩn.” Phân thân Huyết Thần cười ha ha nói.