Đồng thời, đan dược cũng đang chấn động, theo cột sáng biến mất, một luồng đan hương nồng đậm hơn bay ra.
Luồng đan hương này, còn nồng đậm hơn mấy lần so với trước đó.
Tinh thần mọi người chấn động, ánh mắt đều từ trên người Vương Đằng, chuyển dời đến phía trên đan dược khổng lồ, trong ánh mắt có nóng rực, có tò mò, cũng có một tia tìm tòi nghiên cứu....
Vương Đằng cũng nhìn qua, dưới tác dụng của đan dược, đau đớn trên người hắn đã tiêu tán không ít, chỉ thấy bàn tay to của hắn vung lên, hỏa diễm màu xanh bên ngoài thân thổi quét, biến mất cùng với lôi đình, khôi phục dáng vẻ ban đầu.
Rốt cục không đau như vậy!
Chuyện như đỡ lôi này á, thật sự không phải người làm.
Hắn hơi thở ra, thân thể chợt lóe, trực tiếp đi đến đan dược cách đó không xa, cẩn thận nhìn qua đan dược có chút khổng lồ này.
"May mắn! May mắn! Không xảy ra vấn đề gì."
Một câu cô đọng truyền ra từ trong miệng hắn.
Khi đám Luyện đan sư cấp Thánh Nhạc Bàn, Đan Quảng tới gần, vừa lúc nghe thấy những lời này, nhất thời không nói gì.
"...."
Không ngờ ngươi không nắm chắc như thế, còn dám luyện chế đan dược như vậy à?
Có phải quá hổ báo không?
Mọi người nhìn hắn, quả thực bất lực châm biếm.
Nhưng mà hiện tại quan trọng nhất vẫn là đan dược này, vì thế bọn họ cũng không có thời gian để ý tới Vương Đằng, đều nhìn về phía đan dược màu trắng khổng lồ trước mắt này.
Đám Luyện đan sư tộc Chúc Long Chúc Long Nguyên Phủ cũng xúm lại.
Còn có đám thiên tài Luyện đan sư Nhạc Yên, Đan Nguyên, Lý Tấn, giờ phút này tự nhiên cũng không cam lòng thụt lùi.
Đan dược hiếm có như thế, bình thường khó gặp, làm sao bọn họ có thể bỏ qua.
Một đám người quay chung quanh bốn phía đan dược, đánh giá đan dược này, mạnh mẽ vây xem!
"...." Vương Đằng nhìn bọn họ, trong lòng có chút cạn lời, sao cảm giác dáng vẻ bọn họ còn kích động hơn hắn?
"Khụ khụ."
Hắn vội ho một tiếng, hỏi: "Các vị tiền bối, có lẽ đan dược này của ta xem như thành công nhỉ?"
"...." Đám người Đan Quảng, Nhạc Bàn im lặng một chút, nói: "Để bọn ta nhìn thử lần nữa, nhìn thử lần nữa."
"Đan dược khổng lồ như thế, cần nghiên cứu một chút mới có thể cho ra kết luận." Chúc Long Nguyên Phủ nhìn chằm chằm đan dược, cũng không quay đầu lại nói.
"À, vậy các ngươi nghiên cứu đi." Vương Đằng nói.
Đám thiên tài Nhạc Yên, Đan Nguyên nhìn trong chốc lát, không nhìn ra cái gì, may mà có nhiều Luyện đan sư cấp Thánh ở đây như vậy, cũng không cần bọn họ, vì thế liền nhích đến trước mặt Vương Đằng, đầy cổ quái nhìn hắn.
"Các ngươi nhìn ta như vậy làm gì?" Khóe mắt Vương Đằng co rút, vì sao hắn cảm giác những người này giống như đang vây xem động vật quý hiếm gì?
Mới vừa rồi là đan dược kia, hiện tại đến phiên hắn?
"Ngươi nghĩ như thế nào?" Nhạc Yên hỏi.
"Cái gì nghĩ như thế nào?" Vương Đằng nói.
"Đan dược này, ngươi nghĩ như thế nào?" Nhạc Yên cạn lời nói, làm ra vẻ với nàng ở đây làm gì chứ.
"À, ngươi nói nó hả, ta luyện đại á, cứ luyện luyện rồi luyện chế ra." Vương Đằng nhàn nhạt nói.
".... Ngươi cũng thật biết chém gió." Khóe miệng Nhạc Yên run rẩy một chút, nói.
"Bằng không ngươi cảm thấy được làm sao nó ra được?" Vương Đằng nói.
"Chẳng lẽ không phải sớm có kế hoạch tốt sao?" Đan Nguyên không nhịn được xen mồm hỏi.
"Ba ngày trước ta vừa mới biết muốn để cho ta luyện chế Thánh Quang Phá Ách đan này, cũng không sớm hơn các ngươi bao nhiêu, làm sao có kế hoạch trước?" Vương Đằng buồn cười nói.
"A???"
"Ba ngày trước mới biết?"
"Ba ngày ngươi đã luyện chế ra đan dược này?!
....
Nhạc Yên và đám bạn nhỏ của nàng đều sợ ngây người, giống như gặp quỷ trừng to mắt nhìn Vương Đằng, thời gian ba ngày còn không đủ luyện chế một đan dược cấp Thánh nhị kiếp, làm sao có thể luyện chế ra một viên đại đan có thể dẫn tới ba đường kiếp lôi như vậy?
Không phải bọn họ không tin, mà là chuyện này thật sự không có cách nào khác tin được.
Quả thực quá vô lý rồi!
"A.... Ha hả, ngươi không nói giỡn với bọn ta chứ?" Nhạc Yên khẽ nhích khóe miệng, cười gượng hỏi.
"Vương Đằng không nói đùa với các ngươi, ba ngày trước, nguyên lão Đan Trần dẫn Vương Đằng qua, kêu hắn luyện chế Thánh Quang Phá Ách đan này." Ánh mắt Đan Quảng rốt cục từ phía trên đan dược kia rút ra, phức tạp nhìn thoáng qua Vương Đằng, nói.
"???" Sắc mặt đám người Nhạc Yên chấn động, nhìn Vương Đằng, không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ vô ý thức: "Ba ngày!!"
Ba ngày luyện chế ra một viên đại đan có thể dẫn tới ba đường lôi kiếp, nếu là trước kia bọn họ tuyệt đối không tin, nhưng hiện tại không tin cũng không được.
Sự thật đã bày ra trước mắt bọn họ!
"Vương Đằng, ngươi thật sự luyện chế tất cả linh dược của Thánh Quang Phá Ách đan thành đan dược này?" Lúc này Chúc Long Nguyên Phủ đã đi tới, hỏi.
"Vị này chính là trưởng lão Chúc Long Nguyên Phủ tộc Chúc Long, hắn chính là Luyện đan sư cấp Thánh đỉnh phong." Nhạc Bàn lập tức giới thiệu một phen, đồng thời còn truyền âm nói: "Ở thế hệ bọn họ, hắn từng là thiên kiêu đan đạo có thể tranh phong với nguyên lão Đan Trần."
"Luyện đan sư cấp Thánh đỉnh phong! Thiên kiêu tranh phong với nguyên lão Đan Trần!" Trong lòng Vương Đằng không khỏi kinh ngạc, không ngờ lão giả tộc Chúc Long trước mắt này còn có thân phận cỡ này.
Đây tuyệt đối là một nhân vật truyền kỳ nha!
Đặt ở trước mắt, không chừng là một thiên kiêu còn lợi hại hơn đám người Nhạc Yên, Đan Nguyên.
Cấp Thánh đỉnh phong là khái niệm gì?
Cách cấp Thần chỉ có một bước.
Một bước này, có thể gần có thể xa, không ai biết hắn có thể vượt qua cái gờ cấp Thần này hay không, nhưng cũng không ai dám khinh thường.
Mỗi một tồn tại có thể đi đến cấp Thánh đỉnh phong, lúc còn trẻ, tuyệt đối đều là thiên kiêu trong thiên kiêu.
Hắn không dám chậm trễ chút, hành lễ nói: "Thì ra là trưởng lão Chúc Long Nguyên Phủ, vãn bối ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu."
"Ta già rồi, còn ngưỡng mộ danh tiếng đã lâu gì chứ." Chúc Long Nguyên Phủ không chút khách khí khoát tay, nói: "Mau! Mau! Mau! Mau nói cho ta biết, có phải ngươi thật sự luyện tất cả linh dược thành đại đan này."