"Ba ngày!" Vương Đằng cô đọng một câu, hơi gật đầu, lại hỏi: "Vậy hiện tại chúng ta phải bao lâu mới có thể tới hành tinh Thiên Trạch?"
"Mười ngày!" Viên Cổn Cổn trực tiếp báo ra một thời gian, nói: "Hỏa Hà hiện giờ, tốc độ quả thật rất nhanh, chỉ cần thời gian mười ngày, chúng ta có thể tới hành tinh Thiên Trạch."
"Đương nhiên, nếu ngươi có tọa độ không gian chuẩn xác vị trí nào đó của cương vực Thiên Lan, vậy xem như ta chưa nói, ngươi có thể bố trí trận pháp không gian, trực tiếp truyền tống qua."
"Mười ngày sao." Vương Đằng sờ cằm: "Chờ một lát."
Nói xong hắn trực tiếp nhắm hai mắt lại, lấy được liên hệ với phân thân Huyết Thần.
Sau một lát, Vương Đằng chợt mở to mắt, đáy mắt hiện lên một đường tinh quang.
"Thế nào?" Viên Cổn Cổn tò mò hỏi.
"Chốt rồi." Vương Đằng mỉm cười: "Hắn sắp đến cương vực Thiên Lan, đến lúc đó sẽ cung cấp cho ta một tọa độ không gian bên phía cương vực Thiên Lan, ta trực tiếp truyền tống qua, rồi sau đó lại đi đến hành tinh Thiên Trạch, như vậy có thể tiết kiệm không ít thời gian."
"Được! Cứ làm như vậy, để ta tìm thử xem gần đây có tinh cầu không người gì không." Viên Cổn Cổn lập tức tuần tra.
Chỉ chốc lát sau, nó đã có mục tiêu, chỉ vào một tinh cầu hoang vu, nói: "Đây là một tinh cầu không người, cách tinh hệ chỗ hành tinh Chúc Long chẳng qua là ba tiếng đồng hộ, rất nhanh có thể đến."
"Vậy xuất phát đi." Vương Đằng gật đầu, hạ lệnh nói.
"Xuất phát!"
Viên Cổn Cổn ha ha cười, lập tức điều động phi thuyền, khiến nó đạt tới tốc độ Ám Vũ Trụ, bay nhanh tới chỗ sâu trong hư không.
Hành tinh Chúc Long sau lưng rất nhanh đã thu nhỏ lại chỉ còn lại có một cái điểm nhỏ, cho đến rốt cuộc không nhìn thấy.
Mà phi thuyền Hỏa Hà ở trên hư không tản mát ra quang mang màu đỏ sậm cũng đã hoàn toàn biến mất, theo không gian dao động, nó đã tiến vào Ám Vũ Trụ.
Phía trên phi thuyền Hỏa Hà.
Vương Đằng đặt lực chú ý phía trên giao diện thuộc tính, trước đó luyện chế đan dược kia dẫn tới lôi kiếp cực kỳ lớn mạnh, cho nên hắn cũng nhặt tới không ít bong bóng thuộc tính.
‘Tử Cực thiên lôi’: 12500/30000;
"12500 điểm thuộc tính!" Trong mắt Vương Đằng nhất thời bộc phát ra một tia vui mừng, lại nhiều như vậy, chuyện này thật sự ngoài ý muốn của hắn.
Xem ra ba lôi kiếp kia quả nhiên không phải lôi kiếp tầm thường có thể sánh bằng, năng lượng thiên uy ẩn chứa cực kỳ khủng bố!
May mắn nhục thân của hắn đã tăng lên tới trình độ có thể so sánh với võ giả cấp Giới Chủ, hơn nữa những thể chất thiên phú đặc thù đó, trái lại có thể ứng phó được.
Cứ như vậy, ‘Tử Cực thiên lôi’ mà hắn nắm giữ liền hoàn toàn vượt qua ‘Huyết Ma thiên lôi’ và ‘Hắc Ma thiên lôi’.
Điều này cũng không tệ, sau này đối mặt với thiên lôi của thế giới Hắc Ám sẽ không sợ, hoàn toàn có thể dùng ‘Tử Cực thiên lôi’ để chống lại.
Trừ thu hoạch ‘Tử Cực thiên lôi’ này ra, Vương Đằng còn lấy được không ít nguyên lực tinh thần hệ Lôi.
‘Nguyên lực tinh thần hệ Lôi’: 46000/70000 (cấp Vực Chủ thất giai);
"Tăng lên hơn ba mươi nghìn điểm." Vương Đằng âm thầm gật đầu, nhưng sắc mặt cũng rất bình tĩnh.
Ở trong trận đại chiến trước đó, nguyên lực tinh thần hệ Lôi của hắn tăng lên tới cấp Vực Chủ tầng thứ bảy, hiện tại trừ nguyên nhân đặc thù, nếu không dễ dàng đột phá như vậy, cho nên hắn không chút thất vọng.
Lần này có thể lập tức tăng lên hơn ba mươi nghìn điểm giá trị thuộc tính, còn phải nhờ vào sự khủng bố của lôi kiếp.
Nếu đám Luyện đan sư cấp Thánh Đan Quảng, Nhạc Bàn biết suy nghĩ của hắn, không biết sẽ có cảm tưởng thế nào? Bọn họ lo lắng chết khiếp, kết quả Vương Đằng còn muốn cảm kích sự khủng bố của lôi kiếp.
Quả thật không dám nhận.
Một thuộc tính cuối cùng, làm cho Vương Đằng vô cùng bất ngờ.
‘Thiên uy lôi kiếp’ (cấp Bất Hủ): 32000/40000 (tứ giai);
"Thiên uy lôi kiếp!" Ánh mắt Vương Đằng chợt lóe, trong lòng có thể nói là vừa mừng vừa sợ.
Đây không phải trước đó lúc hắn đối mặt với lôi kiếp thứ ba, cùng với thiên uy của lôi kiếp xuất hiện đồng thời sao?
Hiện giờ vậy mà cũng rơi xuống bong bóng thuộc tính?!
Rất bất ngờ!
Thiên uy này là ý chí lên trời hiển hóa, có thể nói là không cách nào nắm bắt nhất, chính là lực cấm kỵ chân chính trong trời đất, không phải ý chí hư không lúc trước kia có thể so sánh.
Ý chí hư không kia quá yếu ớt, hoàn toàn chỉ là một ý chí mới sinh, tương đương với một loại thể sinh mệnh đặc thù.
Nhưng thiên uy này là thiên uy thật sự, chính là ý chí của vũ trụ này, của trời đất này, cho dù chỉ có một tia, cũng là cấm kỵ tuyệt đối, phàm nhân không thể đụng vào.
Hiện tại Vương Đằng lại nhặt được loại ‘thiên uy lôi kiếp’ này, có thể nghĩ mà biết khủng bố cỡ nào, cũng khó trách hắn có thể kinh ngạc.
Nhưng đáy lòng hắn ngay sau đó không thể kiềm chế chợt xuất hiện một sự vui sướng.
Quan tâm nó cấm kỵ cái gì, hắn nắm giữ lực lôi kiếp, vốn là dò xét cấm kỵ không nên dò xét, hiện giờ cũng không kém cái gọi là thiên uy này.
Trong phút chốc, cảm ngộ liên quan hiện lên ở trong đầu Vương Đằng.
Trong đầu hắn giống như xuất hiện vô số lôi đình, gần như lan tràn trong đầu hắn, làm cho ý thức hắn giống như đều hóa thành lôi đình.
Lôi đình này không phải lôi đình đơn giản, mà là lôi kiếp!
Mà trong lôi kiếp vô tận kia, có một luồng uy thế khủng bố chậm rãi phát ra, tựa như sinh ra trong lôi kiếp, lại giống như chính là một loại công cụ hiển hóa của lôi kiếp kia.
Với lôi kiếp hóa thiên uy, lôi kiếp tức là thiên uy!
Trong nháy mắt, khí tức trên người Vương Đằng nhất thời đã xảy ra biến hóa, giống như hơn một tia khí thế không nói rõ, như lôi kiếp huy hoàng, lại giống như hòa hợp thành một thể cùng trời đất này, ẩn chứa đại thế thiên địa, không lường được, không thể nhìn....
"Đây là...." Viên Cổn Cổn vốn đang nghiên cứu phi thuyền Hỏa Hà, không để ý đến Vương Đằng, nhưng lúc này cảm giác được động tĩnh bên phía Vương Đằng, vẫn không khỏi nhìn qua, kinh hãi không thôi.