Hơn nữa hai viên đan dược này có đầy đủ dược lực, hiệu quả còn tốt hơn đan dược, càng hiếm có đến cực điểm.
Vương Đằng mở bình ngọc ra, một luồng đan hương nồng đậm bay ra.
“Kít!” Lục Dực Thiên Ma cổ trùng lập tức phát ra tiếng rít bén nhọn cao vút, cảm xúc còn kích động hơn ban nãy, rõ ràng là nó đã cảm nhận được chỗ tốt của hai viên đan dược này.
“Được được được, ta liền cho ngươi ăn, tuy nhiên ngươi chỉ có thể ăn một viên, một viên khác là của ta.” Vương Đằng thấy dáng vẻ vội vàng của nó thì không khỏi cười nói.
“Kít!” Lục Dực Thiên Ma cổ trùng trông mong nhìn qua Vương Đằng.
"Ăn đi! Ăn đi!" Vương Đằng tức giận trợn mắt, không biết vì sao hắn cảm thấy người và thú bên cạnh mình có vẻ đều thích ăn, hễ gặp phải đồ ăn ngon là vội vã không nhịn nổi, nóng vội như khỉ.
Hắn đổ ra một viên Huyết Sát Hóa Tâm Đan và đưa cho Lục Dực Thiên Ma cổ trùng.
Tốc độ lần này của Lục Dực Thiên Ma cổ trùng càng nhanh. Nó trực tiếp lóe lên một cái liền nằm trên đan dược và nhanh chóng cắn gặm. Chỉ trong chớp mắt, nó đã nuốt trọn viên đan dược.
Rầm!
Một tia sáng màu đen nồng đậm đột ngột bộc phát ra từ trong cơ thể của Lục Dực Thiên Ma cổ trùng, sau đó sương mù màu đen nồng đậm bắt đầu khởi động ra, bao bọc lấy nó.
Sương mù màu đen này tản ra mùi tanh nồng đậm, vừa xuất hiện, trong hư không đã vang lên tiếng xèo xèo.
“Cái này là?” Viên Cổn Cổn lại một lần nữa bị động tĩnh ở bên này hấp dẫn, không khỏi nhìn sang, kinh ngạc nói: “Ngươi cho nó ăn Huyết Sát Hóa Tâm đan à?”
“Ừm.” Vương Đằng nhìn chằm chằm vào biến đổi khác lạ của Lục Dực Thiên Ma cổ trùng, hơi chờ mong, gật đầu.
“Ngươi thật sự không tiếc, đó là đan dược cấp Thánh đệ nhị kiếp.” Viên Cổn Cổn nói.
“Như vậy tính là gì chứ, nếu như có thể để cho cổ trùng cấp Thánh này lên cấp, đừng nói chỉ là một viên đan dược cấp Thánh đệ nhị kiếp, kể cả hai viên ba viên, ta đều có thể cho nó cắn nuốt.” Ánh mắt Vương Đằng sáng quắc nhìn chằm chằm cổ trùng, bĩu môi nói.
“…” Viên Cổn Cổn tặc lưỡi, không biết nên nói cái gì.
Có khi nó cảm thấy Vương Đằng vô cùng keo kiệt, nhưng có khi hắn lại hình như vô cùng hào phóng.
Nếu như mang đan dược cấp Thánh đệ nhị kiếp này đi bán đấu giá, giá tuyệt đối đắt đỏ đến cực hạn, chắc chắn sẽ hấp dẫn phần lớn võ giả hệ Độc, khiến bọn họ xua như xua vịt.
Nhưng Vương Đằng lại không hề bủn xỉn để cho Lục Dực Thiên Ma cổ trùng cắn nuốt, người bình thường thật sự không làm được.
Xèo xèo xèo…
Sương mù màu đen cuốn ra bốn phía, tràn ngập cả trong phi thuyền.
Từng tia sáng màu đỏ sậm lập tức bốc lên từ trên vách tường kim loại ở xung quanh, phù văn chớp lóe, chống đỡ ăn mòn của sương mù màu đen kia.
“Ngươi tốt nhất vẫn nên khống chế khói độc này một chút, miễn cho tổn hại đến thân phi thuyền.” Viên Cổn Cổn nhắc nhở.
Vương Đằng không cần nhắc nhở, đã ra tay.
Rầm!
Chỉ thấy hắn vung tay lên, một luồng sức mạnh hệ Độc nồng đậm lấy hắn làm trung tâm, nháy mắt khuếch tán cả chiếc phi thuyền, giống như một màn hào quang, bao phủ khói độc ở bên trong, khiến cho nó không thể khuếch tán ra được nữa.
Màn hào quang lại không hề tiếp xúc với thân phi thuyền, khoảng cách chỉ có một khe nhỏ, nếu như không cẩn thận nhìn kỹ, căn bản chưa nhìn ra.
Năng lực khống chế như vậy, có thể nói tinh diệu đến cực hạn.
Khói độc kia va chạm lên trên màn hào quang, lập tức phát ra từng trận xèo xèo, rồi sau đó bên trên màn hào quang có từng đường phù văn hiện lên, lóe ra tia sáng, đúng là chặn ăn mòn của khói độc kia.
Căn nguyên hệ Độc, tứ giai!
Căn nguyên hệ Độc mới vừa tăng lên, giờ phút này vừa vặn phát huy công dụng.
Hơn nữa nguyên lực tinh thần hệ Độc của Vương Đằng từ ‘Yêu Liên độc thể’ kết hợp đến, cho dù kịch độc của Lục Dực Thiên Ma cổ trùng vô cùng đáng sợ, cũng khó phá vỡ nổi màn hào quang này.
Đương nhiên, Lục Dực Thiên Ma cổ trùng cũng sẽ không thể thật sự tổn thương đến Vương Đằng, bằng không nếu như nó toàn lực bùng nổ, lấy thực lực hiện giờ của Vương Đằng, tuyệt đối không thể dễ dàng ngăn cản được như vậy.
Viên Cổn Cổn nhìn thấy một màn này, thoáng nhẹ nhàng thở ra, không nhịn được nói thầm trong lòng.
Quả nhiên cổ trùng biến thái bao nhiêu thì chủ nhân biến thái bấy nhiêu!
Sau khi khống chế được khói độc, Vương Đằng lập tức nhìn tình huống của Lục Dực Thiên Ma cổ trùng, ánh mắt khẽ chớp.
Màn sương mù màu đen kia cuồn cuộn không ngừng, đã triệt để bao bọc lấy Lục Dực Thiên Ma cổ trùng, nhưng dưới ‘Đôi mắt Chân Thị’ của hắn, lại có thể nhìn thấy rõ tình hình ở bên trong.
Hắn chú ý tới, trong cơ thể của Lục Dực Thiên Ma cổ trùng có một luồng sức mạnh cực kỳ mạnh mẽ đang lưu chuyển, thay đổi thân hình của nó, khiến cho nó phát sinh lột xác.
“Xem ra Huyết Sát Hóa Tâm đan đã bắt đầu tạo nên tác dụng, quả nhiên có tác dụng đối với Lục Dực Thiên Ma cổ trùng.” Vương Đằng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, trong lòng tương đối vui mừng.
Cho dù đã sớm biết công hiệu của Huyết Sát Hóa Tâm đan, nhưng dù sao đây là lần đầu tiên hắn cho cổ trùng dùng, khó tránh khỏi có phần lo được lo mất, sợ hủy mất cổ trùng cấp Thánh này.
Luyện chế con cổ trùng này không hề dễ dàng gì!
Lúc trước nếu như không nhờ tài liệu bên chỗ tổng bộ liên minh Phó Chức Nghiệp đủ phong phú, hơn nữa vừa vặn chiếm được một Lục Dực Thiên Linh Trùng cực kỳ hiếm có, hắn căn bản đừng nghĩ đến luyện chế ra một Lục Dực Thiên Ma cổ trùng như vậy.
“Như thế nào?” Viên Cổn Cổn không hề biết tình hình ở bên trong màn sương mù màu đen, không nhịn được hỏi.
“Đã làm xong, tiếp theo phải dựa vào bản thân Lục Dực Thiên Ma cổ trùng.” Vương Đằng khẽ cười nói.
“Vậy thì tốt! Vậy thì tốt!” Viên Cổn Cổn cười nói.
Rầm!
Khi hai người nói chuyện với nhau, bên trong phi thuyền lại một lần nữa truyền ra một trận nổ vang, sau đó đã thấy màn sương mù màu đen kia đột nhiên cuốn ngược vào trung tâm.