Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4680 - Chương 4680 - Hai Người Hợp Sức Thì Thế Nào, Vẫn Đánh Bại Các Ngươi Như Thường! Dùng Lực Lượng Bất Hủ! Thắng!! (2)

Chương 4680 - Hai người hợp sức thì thế nào, vẫn đánh bại các ngươi như thường! Dùng lực lượng bất hủ! Thắng!! (2)
Chương 4680 - Hai người hợp sức thì thế nào, vẫn đánh bại các ngươi như thường! Dùng lực lượng bất hủ! Thắng!! (2)

Thế nhưng tất cả những điều này chỉ là uổng công.

Mâu quang màu vàng không thể động đậy chút nào dưới phong tỏa của ánh đao đỏ tươi kia, giống như thật sự bị ngưng trệ tại chỗ rồi.

Hơn nữa phù văn hiện lên trên mâu quang cũng không ngừng tan vỡ, nhất là theo ánh đao đỏ tươi kia rơi xuống, phù văn tan vỡ càng ngày càng nhiều, sau đó thì trực tiếp vỡ vụn, không thể ngăn cản thần uy đáng sợ của ánh đao đỏ tươi kia được nữa.

“A!”

Quan lão rống giận, mái tóc hoa râm đang phấp phới trong cuồng phong, hắn đã dốc hết toàn lực, bây giờ lại vẫn bị ép tới không thể động đậy, gần như chỉ có thể trơ mắt nhìn xu thế thất bại càng ngày càng tới gần.

Loại phiền muộn và bực bội này sợ rằng khiến cho người ta rất khó lĩnh hội.

“Lão Quan!”

Ở phía xa, Sử lão kia thấy cảnh này, trong lòng đúng là giống như dâng lên sóng to gió lớn, đôi môi mấp máy, lại không thể nói ra cái gì.

Hai người đều là thập nhị lão Thiên Trụ, cảnh giới tương đương, thực lực cũng xấp xỉ, bình thường cùng so tài với nhau, trước giờ đều có thắng có thua, muốn nói ai mạnh hơn chút đúng là hơi khó so sánh.

Hiện giờ để hắn trơ mắt nhìn Quan lão thực lực tương đương bị ép tới mức đường này, trong lòng hắn dậy sóng lớn, làm sao có thể thản nhiên tiếp nhận.

Bởi vì tiếp nhận Quan lão không bằng Huyết tử Huyết tộc kia, chính là tiếp nhận bản thân hắn không bằng đối phương.

Ban đầu bọn họ đều rất tự tin, cảm thấy với thực lực cấp Giới Chủ lục giai của bọn họ, đủ để trấn áp Huyết tử Huyết tộc này, bây giờ hiện thực lại mạnh mẽ vung cho bọn họ một cái tát… rất đau!

Thấy cảnh này, võ giả khác của vũ trụ Quang Minh đều vô cùng ngạc nhiên, sắc mặt toàn bộ đều đờ đẫn, đã hoàn toàn quên mất ngôn ngữ.

“Quan lão!”

Sắc mặt Phong Cẩm thay đổi, trong lòng kinh hoàng đến cực hạn, cho dù cũng vô cùng chấn động, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại.

Ầm!

Chỉ thấy trên chiến kiếm trong tay nàng rõ ràng bộc phát ra ánh sáng màu xanh chói mắt, chiếu rọi bầu trời đen xì xì này, khiến sương đen kia đều nhuốm lên một lớp màu xanh, lực hệ Phong vô tận bỗng dưng sinh ra, vây xung quanh nàng, lại càng vây quanh trên chiến kiếm kia.

Từng phù văn màu xanh hiện ra.

Sau đó đã có một bóng kiếm màu xanh vô song xông lên trời, tản ra uy năng dũng mãnh dưới sự in dấu của phù văn kia.

Phong Cẩm này không hổ là thiên tài cấp Giới Chủ của hành tinh Thiên Trụ, thế công như vậy đừng nói là võ giả cấp Giới Chủ tam giai, cho dù là võ giả cấp Giới Chủ tứ giai đều chưa chắc ngăn chặn được.

Nếu không phải phân thân Huyết Thần quá biến thái, hoàn toàn không phải loài Hắc Ám cấp ma Hoàng trung vị bình thường có thể so sánh, thì ánh sáng của nàng sẽ không bị che lấp, để tới mức chỉ có thể ở bên cạnh xem kịch.

Nhưng bây giờ tình thế cấp bách, nàng cũng không nghĩ được nhiều như vậy nữa, thấy Quan lão lại bị ép tới tuyệt cảnh, nàng đã ra tay không hề nghĩ ngợi.

Nàng vốn đã chuẩn bị tốt để trợ giúp, lúc này ra tay ngược lại rất nhanh, bóng kiếm bộc phát trong nháy mắt, xông thẳng lên bầu trời.

“Quan lão, ta tới giúp ngươi!”

Một tiếng quát nhẹ vang lên từ trong miệng Phong Cẩm.

“Đừng qua đây!” Sắc mặt Quan lão chợt thay đổi, vội vàng hét lên.

Soạt!

Thế nhưng vừa dứt lời, thân hình của Phong Cẩm đã biến thành một lưu quang màu xanh xông thẳng tới chiến trường phía trước, chiến kiếm trong tay nàng vung ra, bóng kiếm hình thành một tấm lụa màu xanh, quét ngang ra.

Ngay cả ảo ảnh thế giới nhỏ trên đỉnh đầu nàng đều hòa vào trong bóng kiếm này, khiến cho nó nháy mắt đã bùng lên ánh sáng càng chói mắt hơn.

Bóng kiếm giống mặt trời màu xanh, từ trên trời rơi xuống!

Ầm!

Một kiếm này chém thẳng lên ánh đao đỏ tươi kia, không hề sợ hãi, giống như cuồng phong vụt qua giữa trời đất, không hề kiêng dè, làm theo ý mình.

Chiến kỹ cấp Bất Hủ…

Phong Cang Kinh Thiên kiếm!!!

Gió mạnh vô tận thổi quét ra từ trên bóng kiếm, quét ngang bốn phương tám hướng, gió mạnh mãnh liệt kia cắt lên mặt đất, khiến cho mặt đất xuất hiện từng vết kiếm to lớn sâu đến mấy mét, thậm chí là mười mấy mét, giống như bị vô số lưỡi kiếm tàn phá bừa bãi vậy, còn ngọn núi xung quanh thì trực tiếp nổ tung dưới trật gió kia, hoàn toàn không thể chịu đựng.

Thế nhưng một bóng kiếm khủng bố như vậy, sau khi va chạm với ánh đao đỏ tươi kia, cũng bắt đầu tan vỡ.

Phù văn màu xanh bên trên vỡ vụn ra, lực quy tắc căn nguyên hệ Phong bị hủy diệt.

Cảnh tượng này giống như kiến càng lay cây.

So với ánh đao đỏ tươi kia, bóng kiếm màu xanh này hình như hơi không đủ nhìn.

“Ha ha, bóng kiếm của ngươi chỉ có trình độ này à?”

Một tiếng cười khẽ truyền ra từ trong sương máu kia, mang theo một loại coi thường.

Phong Cẩm cắn chặt khớp hàm, trên gương mặt xinh đẹp không khỏi hiện ra chút khó xử và không cam lòng, nàng sử dụng át chủ bài phát ra một đòn toàn lực, trước mặt ánh đao đỏ tươi kia lại không chịu nổi một kích như vậy.

Đả kích này đối với nàng thật sự quá lớn!

Răng rắc! Răng rắc! Răng rắc…

Từng tiếng vỡ vụn chợt truyền ra từ trên bóng kiếm màu xanh, trên bóng kiếm khổng lồ kia rõ ràng đã xuất hiện từng vết nứt có thể thấy rõ ràng.

“Sao có thể?”

Phong Cẩm không thể tiếp nhận, chiến kỹ mạnh nhất của nàng, phối hợp với lực quy tắc căn nguyên và lực lượng thế giới mạnh nhất, vậy mà chỉ kiên trì được trong nháy mắt rồi đã trực tiếp vỡ vụn, không kiên trì nổi nữa.

“Nhưng mà… hai người hợp sức thì thế nào, vẫn đánh bại các ngươi như thường!”

Lúc này, tiếng cười thản nhiên đột nhiên biến thành một tiếng quát lạnh lùng, chuyển biến đột ngột khiến cho người ta hơi không kịp phản ứng.

Ầm ầm!

Ảnh xạ Huyết Thần ầm ầm đạp không tới, mặc dù thân thể khổng lồ, nhưng tốc độ lại không hề chậm trễ, trực tiếp bước ngang qua hư không, phút chốc đến nơi, sau đó trong tay nó ngưng tụ ra chiến đao chém mạnh xuống.

Một tiếng vang rất lớn truyền ra.

Ánh đao đỏ tươi ngưng tụ trên chiến đao đè xuống theo, lực lượng bất hủ quét ngang ra.

Bùm!

Bình Luận (0)
Comment