Kết quả chỉ chớp mắt, hắn đã bị thua, cả người đầy máu, nằm ngang trong hố sâu, không rõ sống chết.
Dáng vẻ nhếch nhác thê thảm kia đã không còn nhìn ra cường thế và thần uy lúc trước.
Điều này khiến lòng người chấn động quá rồi.
Một trong thập nhị lão Thiên Trụ, danh tiếng của Quan lão lớn tới mức nào, cho dù là cả cương vực Thiên Lan đều là nhân vật vô cùng nổi tiếng, chiến tích kinh người, võ giả cấp Giới Chủ bình thường đều không dám khiêu chiến hắn.
Bây giờ thì hay, lại thua một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị, điều này truyền ra ngoài ai dám tin chứ?
Không nói Quan lão, dù là thiên tài của hành tinh Thiên Trụ như Phong Cẩm, cũng vô cùng nổi tiếng ở cả cương vực Thiên Lan.
Đương nhiên, danh tiếng của nàng chủ yếu là lưu truyền trong thế hệ trẻ tuổi, vẫn hơi không giống với túc lão thành danh đã lâu như Quan lão.
Có thể nói, rất nhiều cường giả của hành tình Thiên Trụ đều ôm kỳ vọng rất lớn đối với nàng.
Nhưng bây giờ nàng cũng thất bại thảm hại trong tay loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị phân thân Huyết Thần này hơn nữa nàng còn là liên thủ với Quan lão đối phó với phân thân Huyết Thần, không phải một mình chiến đấu với đối phương, điều này lại khác rồi.
Hai người hợp lại vẫn thất bại thảm hại.
Trong phút chốc càng làm tôn lên sự mạnh mẽ và biến thái của Huyết tử Huyết tộc!
Yêu nghiệt!
Đây chắc chắn là một yêu nghiệt!
Yêu nghiệt như vậy, mấy chục nghìn năm, thậm chí mấy trăm nghìn năm đều chưa chắc có thể có một người.
Bây giờ vũ trụ Quang Minh xuất hiện một thiên kiêu Vương Đằng, trong loài Hắc Ám lại cũng xuất hiện một Huyết tử Huyết tộc.
Không lẽ đây chính là định số trời đất sao?
Quang Minh và Hắc Ám phải duy trì một loại cân bằng khó nói nên lời nào đó?
Trong lòng rất nhiều người đều hiện ra suy nghĩ hoang đường như vậy,vừa xuất hiện là không thể cứu vãn, nhưng đây rõ ràng không phải bí mật trời đất bọn họ có thể nhìn trộm, đa số người chỉ là sắc mặt biến đổi, trong lòng phức tạp tới cực hạn.
Sau đó ánh mắt của mọi người đều rơi trên ảnh xạ Huyết Thần kia, giống như muốn nhìn ra bóng dáng của Huyết tử Huyết tộc kia.
“Hình như dùng sức hơi quá rồi?!”
Lúc này, một tiếng lẩm bẩm vô tội truyền ra từ trong ảnh xạ Huyết Thần kia, nhẹ nhàng vang vọng giữa trời đất, giống như đang nói một chuyện nhỏ vô cùng không đáng kể.
“…” Mọi người.
Tất cả mọi người đều không khỏi rơi vào một trạng thái cạn lời, cơ thịt trên mặt co giật, trong lòng rõ ràng đầy điều tồi tệ, nhưng lại không biết nên nói từ chỗ nào.
Dùng sức hơi quá cái mẹ gì!
Ngươi còn muốn thu lực chắc?
Nhưng mà thấy dáng vẻ thê thảm lúc này của Quan lão và Phong Cẩm, mọi người lại lập tức cảm thấy, nếu như Huyết tử Huyết tộc này thu lực chút, hình như cũng có thể thắng.
Một đao vừa rồi kia thật sự quá khủng bố.
Cho dù chỉ là chịu dư ba của ánh đao đỏ tươi kia từ phía xa, bọn họ cũng có thể rõ ràng chỗ lợi hại thật sự của ánh đao kia.
Một kích như vậy, cho dù có thu liễm hai ba phần sức mạnh, Quan lão và Phong Cẩm chắc cũng không ngăn chặn được.
“Phụt!”
Phong Cẩm đỡ hơn Quan lão chút, nàng lơ lửng ở giữa không trung, sắc mặt trắng bệch, khí tức vô cùng suy yếu, lúc này nghe thấy lời của phân thân Huyết Thần, lập tức lửa giận công tâm, phun ra máu tươi.
Sắc mặt Sử lão một trong số thập nhị lão Thiên Trụ kia khó coi, nhìn Quan lão ở dưới mặt đất, đau khổ nhắm mắt lại, quay phắt lại quát to: “Rút lui!”
Một tiếng ra lệnh, trái tim của võ giả vũ trụ Quang Minh khác đều rung lên, mặc dù trong lòng quả thật vô cùng không cam lòng, nhưng tình huống bây giờ, bọn họ cũng biết bản thân hoàn toàn không có cơ hội, chỉ có thể lựa chọn rút lui, giữ lấy thực lực, để mưu đồ chuyện sau này.
Những võ giả vũ trụ Quang Minh bị bắt làm tù binh ở bên dưới kia đều là vẻ tuyệt vọng, sắc mặt hoàn toàn xám xịt, nhưng bọn họ cũng không nói gì nhiều, tình hình lúc này đã rất rõ ràng, bọn họ cũng biết không thể yêu cầu xa vời cái gì nữa.
Soạt! Soạt! Soạt…
Từng tiếng xé gió vang lên, những võ giả vũ trụ Quang Minh kia lập tức xông về phía bầu trời, muốn bỏ chạy khỏi tinh cầu này nhân lúc sức chú ý của loài Hắc Ám bị chiến đấu vừa rồi thu hút.
“Muốn đi!”
Đám loài Hắc Ám Nọa Vụ Cảo nhao nhao phản ứng lại, ánh mắt lạnh băng, lần lượt quát lên, nguyên lực bùng lên, chiếu rọi ra ánh sáng màu đen chói mắt và tà ác, ầm ầm đánh về phía những võ giả của vũ trụ Quang Minh kia.
Ầm! Ầm! Ầm…
Tiếng nổ lập tức vang dội, không ít võ giả vũ trụ Quang Minh đã bị sự mạnh mẽ và khủng bố của phân thân Huyết Thần đánh tan phòng tuyến tâm lý, lúc này chỉ lo chạy thoát thân, hoàn toàn không kịp ngăn cản, trực tiếp bị trúng chiêu, phun máu bay ngược ra ngoài, có người còn rơi xuống dưới đất, đập ra từng hố sâu trên mặt đất.
“Khốn nạn!”
Sắc mặt Sử lão càng trở nên khó coi hơn, nhưng đối mặt với công kích của cường giả bảng Vạn Hoàng như Nọa Vụ Cảo này, hoàn toàn không thể tránh thoát, chỉ có thể quay người nghênh đón.
Chỉ là như vậy thì hắn hoàn toàn không lo được cho người khác, chỉ có thể trơ mắt nhìn bọn họ bị loài Hắc Ám đánh trúng, hoặc là thương nặng, hoặc là bị bắt…
“Đừng giết hết, giữ hết bọn họ lại đào quặng cho thống soái ta!”
Một tiếng quát nhẹ đột nhiên truyền ra từ trong ảnh xạ Huyết Thần, khiến tất cả mọi người không khỏi sửng sốt.
“Vâng!”
Nhưng mà những loài Hắc Ám kia lại phải ứng lại rất nhanh, nhao nhao rống ra tiếng, đáp lại lời của phân thân Huyết Thần.
Bọn nó tất nhiên không có bất cứ nghi ngờ gì đối với quyết định của phân thân Huyết Thần.
Trải qua trận chiến vừa rồi kia, cho dù là mấy phó thống soái của quân đoàn Hắc Miệt cũng đã tâm phục khẩu phục với hắn, trong lòng không còn có bất cứ suy nghĩ dư thừa nào nữa.