Hơn nữa nhan sắc của Huyết tử điện hạ… tuy rằng đeo mặt nạ không nhìn thấy, nhưng nhìn phần nhỏ thấy được toàn bộ, từ khí chất trên thân hắn không khó thấy được, nhan sắc của Huyết tử này nhất định không thấp.
Đương nhiên, nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là nhan sắc của loài Hắc Ám Huyết tộc vốn không thấp.
Trên cơ bản huyết mạch càng mạnh mẽ, nhan sắc lại càng cao.
Lấy thiên phú của Huyết tử, không có đạo lý nhan sắc quá thấp.
Do đó, chuyện này giống như một tên nghèo lùn mập và một anh chàng đẹp trai cao to giàu có đồng thời làm ra động tác thiếu nghiêm túc với một cô gái xinh đẹp.
Tên nghèo được gọi là đùa giỡn, nhưng anh chàng đẹp trai thì được gọi là tán tỉnh.
Các thiên tài Huyết tộc ở bên cạnh nhìn thấy một màn này, cơ bắp trên mặt không khỏi run rẩy lên, ba người này đều là giống cái xinh đẹp nổi tiếng nhất của Huyết tộc, hiện giờ hình như tất cả đều bị Huyết tử ủi.
Quá độc ác!
Một người đều không lưu lại cho chúng nó!
Nếu như không phải trước mặt là Huyết tử hiện giờ chúng nó cực kỳ kính nể, một đám thiên tài Huyết tộc đã sớm tấn công tập thể.
Hai người Euphelia và Huyết Rosa lại hơi biến sắc, ánh mắt nhìn Huyết Tia đều không khỏi xuất hiện một chút thù địch.
Hai đứa nó tranh cãi hồi lâu, tuyệt đối không ngờ giữa đường lại nhảy ra một Trình Giảo Kim.
“Không biết xấu hổ! Đê tiện!” Phong Cẩm tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, nàng cảm thấy đối phương đang sỉ nhục nàng, trong lòng thật phẫn nộ.
“Sao ta lại không biết xấu hổ chứ? Sao ta lại đê tiện chứ? Chẳng lẽ không đùa giỡn ngươi thì là không biết xấu hổ đê tiện sao?” Phân thân Huyết Thần ôm ngang eo Huyết Tia, đi đến trước mặt Phong Cẩm, giống như định dùng hành động này để kích thích nàng, ha ha cười nói.
“Ngươi!” Hai mắt Phong Cẩm như muốn phun lửa, hung tợn trừng mắt nhìn hắn.
“Đủ.”
Đột nhiên, một tiếng quát nhẹ truyền đến từ bên cạnh, chỉ thấy Quan lão khó nhọc ngẩng đầu lên, lạnh lùng nói: “Dù thế nào ngươi cũng là thống soái của quân đoàn Hắc Miệt, hơn nữa có thể đánh bại bọn ta, coi như là cường giả một phương, làm như vậy không thấy mất mặt sao?”
“Quá khen! Quá khen!” Phân thân Huyết Thần cười vẫy tay: “Ta đâu ưu tú như ngươi nói, gì mà cường giả một phương, còn chưa được tính, chẳng qua chỉ đánh bại vài võ giả cấp Giới Chủ thế hệ trước, vài thiên tài nho nhỏ mà thôi, hơn nữa ta chỉ là cấp Ma Hoàng trung vị nho nhỏ, đâu thể được xưng tụng là cường giả.”
“…”
Khóe mắt đám người Quan lão và Sử lão lập tức điên cuồng run rẩy lên.
Kể cả sắc mặt của Phong Cẩm cũng giống như ăn phân, không ngừng biến ảo, thật sự không biết nên nói như thế nào mới được.
Thân phận bọn họ vẫn lấy làm kiêu ngạo, ở trước mặt Huyết tử Huyết tộc này lại giống như rẻ rách bị dẫm nát dưới chân, còn hung hăng nghiền vài cái, khiến trên mặt bọn họ đau rát.
Quan lão vốn chỉ kêu Huyết tử Huyết tộc này nên có một chút khí độ của cường giả, đừng nhục nhã Phong Cẩm, thật sự không ngờ đối phương lại dùng chuyện này để sỉ nhục bọn họ.
Đối phương xưng bản thân chính là cấp Ma Hoàng trung vị, chỉ đánh bại vài võ giả cấp Giới Chủ thế hệ trước và mấy thiên tài, không tính là cường giả gì, vậy bọn họ tự xưng Thiên Trụ thập nhị lão thì tính là cái gì?
Còn kém hơn cả một loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng trung vị, cái gọi là Thiên Trụ thập nhị lão, cái gọi là thiên kiêu của hành tinh Thiên Trụ, chẳng phải thành trò cười sao.
“Ngươi rốt cuộc định như thế nào?” Phong Cẩm tự nhiên không thể trơ mắt nhìn Quan lão và Sử lão bị sỉ nhục, âm thầm hít sâu vài hơi, để cho mình bình tĩnh lại, sau đó lạnh giọng nói.
“Không phải ta đã hỏi các ngươi sao? Trên hành tinh Thiên Trụ này còn có con đường nào khác thông ra bên ngoài, đáng tiếc các ngươi không phối hợp, không chịu nói cho ta.” Phân thân Huyết Thần tỏ vẻ vô tội nói.
“…” Đám người Phong Cẩm, Quan lão lập tức câm nín.
Cuối cùng quay trở về chuyện chính, nhưng bọn họ đều cảm thấy thật cạn lời.
Tên này quá vòng vèo, khiến cho bọn họ gần như không theo kịp tiết tấu.
“Ta đã nói, vốn không có con đường nào cẩ, bọn ta từ trong vũ trụ trực tiếp tiến vào hành tinh Thiên Trụ.” Phong Cẩm nói.
“Không thành thật.” Phân thân Huyết Thần lắc đầu, thở dài nói: “Vốn định để cho bản thân các ngươi nói ra, nhưng một khi các ngươi không biết điều như vậy, thế ta chỉ có thể tự mình ra tay.”
Nói xong, hắn lập tức đi đến trước mặt một võ giả Quang Minh, mỉm cười với hắn.
“Quyết định là ngươi!”
“Nào, nhìn vào ánh mắt ta.”
Võ giả vũ trụ Quang Minh này chính là người trước đó có sắc mặt thay đổi rõ ràng nhất sau khi hắn nói ra chuyện con đường.
Biểu hiện như thế, trùng hợp nói lên tâm chí của hắn không kiên định, là đối tượng xuống tay tốt nhất.
“Chẳng lẽ Huyết tử định…” Một đám thiên tài Huyết tộc không khỏi thay đổi sắc mặt, giống như nghĩ đến điều gì.
“Ngươi định làm gì?” Võ giả vũ trụ Quang Minh này biến sắc, hơi kinh hãi nhìn phân thân Huyết Thần.
Trong mắt hắn, Huyết tử Huyết tộc này chính là một kẻ hung ác, kể cả Phong Cẩm và hai vị trong Thiên Trụ thập nhị lão đều không phải là đối thủ, ở trước mặt đối phương, sợ rằng hắn còn không được tính là con kiến, tiện tay có thể bóp chết.
Thật ra võ giả vũ trụ Quang Minh này chính là một cường giả cấp Vực Chủ, ở bên ngoài tuyệt đối không được tính là kẻ yếu gì, đáng tiếc gặp thế cục như vậy, chỉ có thể làm hỗ trợ, chuyện khác không làm được gì, ở trước mặt sát tinh như phân thân Huyết Thần này càng chỉ có nước run rẩy.
“Đừng khẩn trương như vậy, thoải mái chút, ta còn muốn giữ ngươi lại để đào quặng, sẽ không làm gì ngươi cả đâu.” Phân thân Huyết Thần khẽ vỗ bả vai hắn, tương đối hiền lành nói.
Kết quả đối phương lại run rẩy ác hơn.
‘Thật . run rẩy’ jpg
“Ngươi có thủ đoạn gì, trực tiếp nhằm vào ta, đối xử với một võ giả cấp Vực Chủ như vậy tính là có bản lĩnh gì chứ.” Phong Cẩm lớn tiếng nói.
“Ta cũng là một cấp Ma Hoàng trung vị mà.” Phân thân Huyết Thần khẽ nói.
凸 (đệt 皿đệt)