Nhưng nó lại cố tình tồn tại.
Mà một ngọn núi, có thể đâm chọc hành tinh khổng lồ như thế… ừm, từ phương diện khác mà nói, coi như là đâm chọc.
Ngọn núi nguy nga đến vậy, kể cả phân thân Huyết Thần cũng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy.
Một luồng khí thế hùng vĩ tràn ngập ra từ trên núi Thiên Trụ, rơi lên trên người phân thân Huyết Thần, khiến thân hình của hắn không khỏi hơi chậm lại.
“Thú vị? Ngọn núi này còn có loại khí thế kỳ lạ đến như thế.” Ánh mắt phân thân Huyết Thần chớp lên, lộ ra vẻ kinh ngạc: “Hơn nữa cảm giác này giống như hơi tương tự với ‘Quần Sơn ý’ mới vừa nhận được.”
Các loài Hắc Ám Huyết tộc đi lên theo, cũng ngạc nhiên quan sát ngọn núi này.
“Các ngươi có thể cẩn thận cảm ngộ một phen, có lẽ sẽ có thu hoạch.” Phân thân Huyết Thần nói.
Đối với loài Hắc Ám Huyết tộc, khí thế ở bên trên ngọn núi này có thể ma luyện tinh thần lực, cũng có trợ giúp thật lớn cho chúng nó.
Mặt khác bên trên ngọn núi còn có từng đường vân thiên địa kỳ dị như ẩn như hiện, trong mơ hồ hội tụ đến một loại lực thiên địa, giống như đối với võ giả hệ Thổ cảm ngộ các loại sức mạnh hệ Thổ cũng có hiệu quả vô cùng tốt, khiến người ta làm ít công to.
Thật sự là một kho báu.
“Dạ!” Ánh mắt của những thiên tài Huyết tộc lóe lên, ào ào xác nhận.
“Thống soái muốn lên trước nhìn xem không?” Các phó thống soái như Hắc Ma Đặc, Ma La Khắc đi lên theo, cười hỏi.
“Không vội, làm chuyện chính trước đã.” Phân thân Huyết Thần không đổi sắc mặt, nhàn nhạt nói.
Một đám loài Hắc Ám chỉ cảm thấy tân thống soái này không để lộ tâm trạng, khiến cho người ta rất khó thấy rõ ưa thích.
Chúng nó cũng không thể thấy được thống soái này có cảm thấy hứng thú với ngọn núi hay không, bởi vì ngay từ đầu hắn đã không tỏ vẻ hứng thú quá lớn.
“Không gian ở đâu?” Phân thân Huyết Thần nhìn Trần Tân kia hỏi.
“Ở trong một hang núi ở giữa sườn núi.” Trần Tân vô cảm nói.
“Đi thôi.” Phân thân Huyết Thần nói.
Trần Tân kia lập tức mang theo mọi người đến giữa sườn núi Thiên Trụ, lập tức có một luồng khí thế càng mạnh mẽ hơn rơi lên trên thân mọi người.
Còn may ở đây không có kẻ yếu, khí thế như vậy vẫn chưa đủ tạo thành ảnh hưởng bao lớn cho bọn họ.
Nếu như là khí thế từ giữa sườn núi lên trên, hẳn là còn có thể tạo thành ảnh hưởng nhất định đối với bọn họ.
Sau đó đi ở giữa sườn núi không bao lâu, một hang núi bình thường rơi vào trong mắt phân thân Huyết Thần.
Hang núi này ở trên vách đá.
Thật ra ở trên ngọn núi còn có rất nhiều hang núi, phân bố ở các nơi, giống như dùng để cho người ta cảm ngộ lực thiên địa ở trên núi Thiên Trụ.
Sở dĩ nói hang núi bọn họ muốn tìm thật bình thường, là vì hang núi ở trong góc, gần đó còn có cỏ cây dây leo che giấu, vừa liếc mắt nhìn khiến cho người ta rất dễ coi nhẹ nó.
Có lẽ hang núi nà thường xuyên không có ai sử dụng.
Loài Hắc Ám của quân đoàn Hắc Miệt không thể phát hiện ra manh mối nơi đây, chỉ sợ có liên quan với tính đặc thù của núi Thiên Trụ, tất cả mọi người cho rằng nơi đây là vùng đất cảm ngộ, đâu thể nghĩ đến chuyện bên trong núi còn giấu một trận pháp truyền tống không gian.
Dưới sự hướng dẫn của Trần Tân, mấy người phân thân Huyết Thần đi vào trong hang núi, trong mắt lập tức không khỏi lộ ra một chút ngoài ý muốn.
Hang núi này không có chỗ gì kỳ lạ, thậm chí còn phổ thông đến hơi quá đáng, bình thường không có gì lạ.
“Có một chút dao động không gian như có như không.” Phân thân Huyết Thần liếc nhìn bốn phía, trong lòng đột nhiên khẽ động.
Mặc dù hắn không có thiên phú Không Gian, nhưng bản tôn lại có, hơn nữa không thấp, chưa từng ăn thịt heo cũng biến thành đã từng hưởng thụ hương vị thịt heo, hắn vẫn hết sức quen thuộc với dao động không gian.
Những người khác lại có vẻ mặt hoài nghi, quan sát xung quanh, không phát hiện ra manh mối.
“Nơi này thật sự là trận pháp truyền tống không gian sao?” Euphelia hoài nghi hỏi.
Kể cả Nọa Vụ Cảo cũng đều vẻ mặt nghi ngờ, bởi vì nó cũng không phát hiện ra tồn tại của dao động không gian.
“Mở ra như thế nào?”
Phân thân Huyết Thần nhìn Trần Tân hỏi.
Vào lúc này nếu như bản tôn ở đây, hoàn toàn không cần phải hỏi, bản thân có thể tìm ra, nhưng hắn dù sao không phải là bản tôn, nhìn ra được, chưa hẳn có thể phá giải thủ đoạn không gian nơi đây.
“Lệnh bài mở không gian nơi đây ra ở trên người Phong Cẩm.” Trần Tân nói.
“Hả?” Phân thân Huyết Thần kinh ngạc nhìn Phong Cẩm.
Chìa khóa này lại ở trên tay Phong Cẩm chứ không phải ở trên người Quan lão và Sử lão, hơi kỳ quái.
Dù sao xét về thân phận, có lẽ Quan lão và Sử lão còn cao hơn Phong Cẩm, cho dù Phong Cẩm thiên tài nữa, hiện giờ hẳn cũng chỉ là một thiên tài trẻ tuổi, trong khoảng thời gian ngắn còn không đuổi kịp mấy người Quan lão và Sử lão.
“Trừ phi nàng còn có thân phận đặc thù gì đó?” Ánh mắt phân thân Huyết Thần lóe lên, nhìn Phong Cẩm.
Lúc này Phong Cẩm tự nhiên biến sắc, cho dù đã sớm biết không giấu giếm được, nhưng trong lòng nàng vẫn ôm một chút tâm lý may mắn, cho đến hiện giờ chân chính bị nói toạc ra, cuối cùng nàng không thể kìm nén được nữa.
“Là tự ngươi giao ra đây? Hay là ta tự mình ra tay?” Phân thân Huyết Thần cười tủm tỉm nhìn nàng, hỏi.
“Ta không có lệnh bài gì cả, Trần Tân căn bản không biết gì cả.” Phong Cẩm mạnh miệng nói.
“Đến mức độ này rồi, ngươi còn chưa từ bỏ ý định, nói mấy lời này còn có ý nghĩa sao?” Phân thân Huyết Thần lắc đầu, nói: “Xem ra vẫn phải ta tự mình ra tay.”
Nói xong hắn từng bước một đi đến gần Phong Cẩm.
“Ngươi định làm gì?” Sắc mặt Phong Cẩm khẩn trương, cảm giác áp lực còn vĩ đại hơn trước.
“Huyết tử Huyết tộc, ngươi đừng khinh người quá đáng.” Sắc mặt Quan lão khó coi, quát to: “Lệnh bài không ở trên thân nàng, ở trên thân lão già này, ngươi có bản lĩnh thì tìm ở trên thân ta đây.”