Hư không đều nổ tung, vô số ngôi sao vỡ vụn, khiến cho khu vực này hoàn toàn hóa thành khu vực cấm, không có sinh linh nào có thể đến gần.
Bởi vì dư ba của va chạm kia đủ để diệt sát tất cả sinh linh dưới cấp Vực Chủ, vô cùng đáng sợ.
Trong quá trình giao chiến này, một đoạn cảm ngộ dũng mãnh vào trong đầu Vương Đằng.
Lực Cổ Thần!
Lực Cổ Thần đến từ chính tộc Cổ Thần!
Tộc Cổ Thần giao chiến với Tam Mục Thần Viên, đột nhiên vận dụng lực Cổ Thần này, sức mạnh khủng bố cực đoan lưu chuyển ở bên trong thân hình của nó, khiến Tam Mục Thần Viên dần dần có phần không chống đỡ nổi.
Không bao lâu, tộc Cổ Thần đã chiếm ưu thế, dưới oanh kích của hắn, Tam Mục Thần Viên kia đau đớn kêu gào liên tục, trên thân hình lại xuất hiện từng vết rách, hiển nhiên đã không chịu nổi oanh kích của tộc Cổ Thần.
…
Ý thức của Vương Đằng đột nhiên tách ra, cảm ngộ theo đó tiêu tán, giống như chưa từng xuất hiện, nhưng trong trí nhớ của hắn cũng đã hoàn toàn hấp thu cảm ngộ này, hơn nữa còn có cảm giác chưa thỏa mãn.
Cảm ngộ kia quá chân thực!
Hơn nữa tiến vào trong thân hình của tộc Cổ Thần chiến đấu với Tam Mục Thần Viên cự thú Tinh Không vô cùng hùng mạnh kia, thật sự có một cảm giác sảng khoái tràn trề.
Hắn vốn thích chiến đấu từng quyền đến thịt như thế này, trực tiếp, thô bạo, sảng khoái… Mà chiến đấu giữa tộc Cổ Thần với Tam Mục Thần Viên thật sự chính là đại biểu kinh điển nhất của chiến đấu tay đôi, gần như không có tồn tại nào có thể khủng bố hơn chiến đấu của bọn họ.
Do đó kể cả Vương Đằng đều có phần chưa thỏa mãn, chỉ mong tiếp tục hấp thu cảm ngộ kia.
Đáng tiếc giá trị thuộc tính mới vừa nhặt đến quá ít điểm, cuộc chiến đấu kia còn chưa kết thúc, hắn đã bị đẩy ra, không thể cảm ngộ được nữa.
“Lực Cổ Thần!” Lúc này, Vương Đằng chậm rãi mở to mắt, một tia minh ngộ xông lên trong lòng.
Hấp thu cảm ngộ xong, cuối cùng hắn đã rõ ràng lực Cổ Thần này là cái gì.
Lực Cổ Thần này trên thực tế chính là một loại vận dụng sức mạnh được tộc Cổ Thần diễn biến ra sau khi trải qua chiến đấu vô số năm.
Loại sức mạnh này dung hợp sức mạnh thân thể cơ bản nhất, càng có lực tinh thần, lực lượng lĩnh vực, lực lượng pháp tắc căn nguyên vân vân. Sau khi những loại sức mạnh này dung hợp lẫn nhau, hóa thành một loại sức mạnh khủng bố hoàn toàn mới, kể cả giới lực đều không thể sánh bằng.
Kể cả giới lực đều không sánh bằng, đây vẫn là lần đầu tiên Vương Đằng nhìn thấy sức mạnh thân thể mạnh mẽ như thế.
Lúc trước lần đầu tiên hắn biết đến sự tồn tại của giới lực, mới biết cực hạn của sức mạnh.
Bàn về giới lực đến cực hạn, có thể thấy được giới lực này là một trong những sức mạnh cao nhất vũ trụ.
Nhưng hiện giờ lực Cổ Thần này lại có thể vượt qua giới lực, quả nhiên không thể tưởng tượng nổi.
Hiện giờ sức mạnh thân thể đơn thuần của Vương Đằng có thể đạt đến giới lực thập bát trọng, tự nhiên vô cùng khủng bố, nếu như lực Cổ Thần càng mạnh hơn, như vậy một khi hắn hoàn toàn nắm giữ loại sức mạnh này, vậy tương đương với hắn có thể phát huy ra sức mạnh càng đáng sợ hơn giới lực.
Tia sáng chớp động trong mắt Vương Đằng, hắn chợt nắm chặt tay, chỗ sâu trong ánh mắt lộ ra một chút nóng rực.
Hắn đã lâu rồi không để lộ ra vẻ mặt này, nhưng lực Cổ Thần lại hoàn toàn khơi gợi lên hứng thú của hắn.
“Thật sự không ngờ sức mạnh ở trên núi Thiên Trụ kia lại là sức mạnh của Cổ Thần.” Vương Đằng hít sâu một hơi, trong đầu hiện lên cảnh tượng của núi Thiên Trụ, tâm tình kích động. Vốn tưởng rằng chỉ là một loại sức mạnh và khí thế hệ Thổ tương đối đặc thù, lại không ngờ còn huyền ảo và không tầm thường hơn tưởng tượng của hắn.
Không biết núi Thiên Trụ có ý nghĩa tồn tại đặc thù gì?
Đáng tiếc hắn vẫn chưa xem xong hình ảnh chiến đấu trước đó thì đã kết thúc cảm ngộ, không biết cuối cùng kết quả như thế nào.
‘Lực Cổ Thần’: 3700/100000 (nhất tinh)
Lúc này, Vương Đằng nhìn thoáng qua giao diện thuộc tính, ánh mắt hơi kinh ngạc.
‘Lực Cổ Thần’ này lại giống như ‘Cổ Thần thân’, đều phân chia cấp bậc giống nhau.
Từ nhất tinh đến cửu tinh, dần dần trở nên mạnh mẽ, nếu như đạt đến tứ tinh, thì sẽ triệt để phát huy lực cực hạn của cấp Vực Chủ.
Lực cực hạn này đương nhiên là lực lượng mạnh nhất của cấp Vực Chủ.
Cực hạn của cấp Vũ Trụ là giới lực thập trọng, mà cực hạn của cấp Vực Chủ lại là… giới lực tam thập trọng!
Không thể nghi ngờ gì như vậy vô cùng khủng bố!
Bởi vì cảnh giới càng cao, lực cực hạn này cũng sẽ càng ngày càng cao.
Hiện giờ lực cực hạn của cấp Vực Chủ gấp ba lần lực cực hạn của cấp Vũ Trụ, nếu như đạt đến cấp Giới Chủ, ai biết lực cực hạn kia sẽ là bao nhiêu?
Bởi vậy cho dù tộc Cổ Thần là chủng tộc gặp may mắn này đều chưa hẳn có thể khiến sức mạnh đạt đến lực cực hạn.
Sức mạnh của tộc này thật sự vô cùng khủng bố, lại khai phá ra sức mạnh đáng sợ như ‘Lực Cổ Thần’, càng có ‘Cổ Thần thân’ có thể rèn luyện thân thể đến mức tận cùng. Nhưng muốn đạt đến cực hạn của sức mạnh lại là ngàn khó vạn khó, cần rất nhiều cơ duyên khó có thể tưởng tượng nổi chất chồng lên mới có khả năng xuất hiện một chút cơ hội.
Cả vũ trụ từ xưa đến nay, không có bao nhiêu thiên kiêu có thể đạt đến lực cực hạn ở cấp Vực Chủ.
Nhìn chung toàn bộ lịch sử vũ trụ Quang Minh, sợ rằng thiên kiêu như vậy một tay đều không đếm hết.
“Giới lực tam thập trọng!” Vương Đằng hít sâu một hơi, trong lòng chấn động.
Đây là thông tin tư liệu tìm được từ trong ký ức truyền thừa của Hư Vô Thôn Thú, trước đó khi hắn đạt đến giới lực thập bát trọng, vẫn cho rằng bản thân vô cùng mạnh, nên đoán cực hạn của cấp Vực Chủ có thể là giới lực nhị thập trọng, nên không đặc biệt đi thăm dò, hiện giờ cảm nhận được sự lớn mạnh của ‘Lực Cổ Thần’ này, hắn mới hiểu rõ hình như nhầm lẫn của mình hơi quá.