Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4719 - Chương 4719 - Ngươi Đã Là Người Chịu Tội Thay Đủ Tư Cách! Không Gian Tinh Thạch Ngũ Giai! Quặng Địa Huyền Cực Lôi! (3)

Chương 4719 - Ngươi đã là người chịu tội thay đủ tư cách! Không Gian tinh thạch ngũ giai! Quặng Địa Huyền Cực Lôi! (3)
Chương 4719 - Ngươi đã là người chịu tội thay đủ tư cách! Không Gian tinh thạch ngũ giai! Quặng Địa Huyền Cực Lôi! (3)

Như vậy có thể tiết kiệm cho hắn không ít thời gian.

Một tầng tiếp theo của cái giá chính là tầng trên cùng, bên trên để một vài thứ tạp nham lộn xộn, cuốn da thú, miếng sắt vỡ, bột phấn đựng ở bên trong bình ngọc gì đó vân vân, Vương Đằng nhìn xem hơi ngẩn ngơ.

“Mấy thứ này đều là thứ quỷ gì vậy?”

Hắn tiện tay cầm một miếng sắt vỡ lên, lật trái lật phải nhìn xem vài lần, kinh ngạc nói: “Cái này hình như là mảnh vỡ của một loại binh khí nào đó, tuy rằng chất liệu không tầm thường, nhưng tạp chất bên trong thật nhiều, phù văn bên trên cũng bị hư hao, không có tác dụng gì nữa.”

“Có lẽ người ta lưu lại làm kỷ niệm.” Viên Cổn Cổn nói.

“Được rồi, vậy ta lưu lại cho bọn họ, để bọn họ tiếp tục giữ làm kỷ niệm là được.” Vương Đằng thả mảnh vỡ kia lại.

Vì để bảo đảm, miễn cho lỡ mất bảo vật gì, hắn còn dùng các loại sức mạnh thử xem, kể cả tinh thần lực đều lưu chuyển bên trên một lần, cũng không có chỗ đặc thù gì.

Những thứ khác hắn đều một lượt nhìn qua, xác định không có chỗ nào đặc thù, nhưng bình ngọc đựng bột phấn kia thì có chuyện.

“Hẳn là một loại bột phấn kịch độc, ít nhất có thể độc chết cường giả cấp Giới Chủ.” Vương Đằng mở bình ngọc kia ra ngửi thử, rồi giống như không có việc gì đóng nắp lại, nhàn nhạt nói.

“…” Viên Cổn Cổn và phân thân Huyết Thần lập tức co rụt khóe miệng.

Đó là bột phấn kịch độc có thể độc chết tồn tại cấp Giới Chủ!

Có thể đừng lạnh nhạt như vậy không?

Hơn nữa thằng cha này còn ngửi thật kỹ.

Giỏi thật, vật kịch độc cấp Giới Chủ đều không uy hiếp được hắn đúng không, quả nhiên là đồ biến thái.

Vương Đằng thu bột phấn kia vào, định về sau để cho Lục Dực Thiên Ma cổ trùng ăn, dù sao là một loại kịch độc chưa từng thấy, hẳn là có trợ giúp cho nó.

Kịch độc được Lục Dực Thiên Ma cổ trùng cắn nuốt càng nhiều, ngày sau độc của nó sẽ càng khủng bố.

Vương Đằng ngẫm nghĩ, cuối cùng vẫn thu tất cả mấy thứ đồ lộn xộn này vào, cả mảnh nhỏ thật bình thường kia đều không bỏ qua, hắn cũng không hy vọng bản thân bị lừa, kể cả đồ vô dụng, cũng phải nát ở trong túi mình đúng không.

Viên Cổn Cổn và phân thân Huyết Thần ở bên cạnh nhìn xem đều đầu đầy vạch đen.

Cuối cùng Vương Đằng lại nhìn không gian bốn phía, lúc này hắn mới phát hiện, không gian này còn lớn hơn không gian bên ngoài kia chừng ba lần.

“Phải nghĩ cách lấy không gian này đi.” Vương Đằng sờ cằm: “Vừa vặn bản thân nó chính là một không gian bí mật, ta chiết nó vào trong mảnh nhỏ không gian của ta, chuyện này không phải không có khả năng.”

“Bản tôn, ta muốn không gian bên ngoài kia, hiện giờ không gian trong cơ thể ta không đủ dùng.” Phân thân Huyết Thần nói.

“Chuyện này không thành vấn đề, ta vốn định dung hợp không gian bên ngoài kia với không gian thành cổ của ngươi.” Vương Đằng gật đầu nói.

“Vậy thì tốt, ta còn tưởng rằng ngươi định ăn mảnh.” Phân thân Huyết Thần chế nhạo.”

“Dù thế nào chúng ta vẫn là một thể, ngươi lại đối đãi với ta như thế, thật sự khiến cho ta quá thất vọng.” Vương Đằng nói.

“Chính bởi vì ta và ngươi là một thể, ta mới hiểu rõ ngươi như vậy.” Phân thân Huyết Thần sâu xa nói.

“…” Vương Đằng.

Hỏng bét, thằng cha này biết nhiều lắm!

Phân thân Huyết Thần coi như không nhìn thấy ánh mắt nguy hiểm kia của bản tôn.

Là phân thân, nếu như kể cả một chút tự tin như vậy đều không có, thế còn làm phân thân cái gì.

Siêu can đảm!

o (╯□╰ )o

Vương Đằng cảm thấy bản thân làm bản tôn thật sự hơi thất bại, lại bị phân thân gây khó dễ, đáng giận.

Nhưng mà…

Thôi bỏ đi!

Đừng nói bây giờ còn cần đến phân thân Huyết Thần làm nằm vùng ở phe loài Hắc Ám, chỉ riêng cống hiến đối phương đã làm cho mình, bằng vào một điểm này thôi, hắn có thể… nhịn.

Không có cách nào, đối phương cho nhiều lắm.

Nếu như không nhờ vào phân thân Huyết Thần, hắn vốn sẽ không đến hành tinh Thiên Trụ này, cũng vốn không nhận được thuộc tính đặc thù của tộc Cổ Thần, càng không phát hiện ra không gian bí mật này, do đó nhận được thuộc tính Không Gian.

Người công cụ tốt như vậy đi đâu tìm chứ!

Một chút tật xấu nho nhỏ vẫn có thể nhịn được.

“Khụ khụ.”

Vì thế Vương Đằng giả bộ ho khan một tiếng, dáng vẻ giống như không có việc gì, duy trì thể diện của bản tôn, nhàn nhạt nói: “Được rồi, bớt nói nhảm đi, hiện giờ ta hòa không gian bí mật này vào trong mảnh nhỏ không gian của ta trước, đến lúc đó mới có thể giúp ngươi dung hợp không gian bên ngoài kia.”

“Được, tất cả nghe theo bản tôn sắp xếp.” Phân thân Huyết Thần liếc nhìn hắn, gật đầu.

“…” Vương Đằng.

Sao hiện giờ lại thành thật nghe lời như thế.

Ha ha, ngươi cho rằng làm như vậy thì ta sẽ không ghi nhớ món nợ mới vừa rồi sao?

Hắn vừa âm thầm ghi nhớ một khoản nợ vào trong lòng, vừa nhìn không gian trước mặt, cẩn thận quan sát.

Thể Không Gian ngũ giai đã hoàn toàn mở ra, từng sợi lực Không Gian tràn ngập ra từ trong thân thể hắn, lan rộng toàn bộ không gian bí mật.

‘Đôi mắt Không Gian’ Chân cấp!

‘Đôi mắt Chân Thị’ cấp Bất Hủ!

Đồng thời mở ra!

Đôi mắt của Vương Đằng lập tức đồng thời xuất hiện biến hóa huyền diệu, một tia sáng màu vàng tím lóe lên ở dưới đáy mắt, lộng lẫy lóa mắt, mà ở bên trong tia sáng màu vàng tím này, một chút màu trắng bạc cũng không thể bỏ qua được khảm vào trong con mắt của hắn, giống như đá quý trong suốt.

Đồng thời mở ra hai thiên phú loại nhãn đồng, trước mắt Vương Đằng lập tức có một cảm giác không giống với trước, giống như không gian đều không thể ngăn cản nổi tầm mắt của hắn, tất cả đều trở nên rõ ràng.

Từng đường phù văn, từng đường vân căn nguyên đều xuất hiện ở trong mắt của hắn.

Viên Cổn Cổn và phân thân Huyết Thần không nói chuyện nữa, lẳng lặng đứng ở bên cạnh, không quấy rầy hắn.

Thời gian trôi qua, hơn một tiếng nhanh chóng đã lóe lên đi qua.

Viên Cổn Cổn và phân thân Huyết Thần không khỏi liếc mắt nhìn nhau, trong lòng thầm giật mình, dựa vào thiên phú Không Gian của Vương Đằng đều phải tiêu tốn thời gian nhiều như vậy để suy xét, chậm chạp không ra tay, thật sự khiến cho người ta khó có thể tin.

Bình Luận (0)
Comment