Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4726 - Chương 4726 - Thành Công! Kích Động Của Loài Hỗn Huyết! Máu Bất Thường! (3)

Chương 4726 - Thành công! Kích động của loài Hỗn Huyết! Máu bất thường! (3)
Chương 4726 - Thành công! Kích động của loài Hỗn Huyết! Máu bất thường! (3)

“Những loài Hỗn Huyết này cũng là người đáng thương, nhưng tạm thời ta còn không biết nên sắp xếp cho bọn họ như thế nào, do đó chỉ có thể uất ức bọn họ một chút.” Vương Đằng gật đầu, nói.

“Như vậy bọn họ sẽ rõ, lần này khiến không gian thành cổ mở rộng, đủ để cho bọn họ vui vẻ một khoảng thời gian.” Phân thân Huyết Thần nói.

“Có cơ hội lại cho bọn họ một chút tài nguyên tu luyện, thực lực của bọn họ cần phải tăng lên một chút, ít nhất có sức mạnh tự bảo vệ mình.” Vương Đằng nói.

“Ừm.” Phân thân Huyết Thần gật đầu, ánh mắt lóe lên, đột nhiên nói: “Đợi lát nữa ta đi chỗ quân đoàn Hắc Miệt bên kia hỏi thử xem, nhìn xem bọn họ có giữ lại tài nguyên trên hành tinh Thiên Trụ không, có nhiều thứ loài Hắc Ám không sử dụng được, nhưng loài Hỗn Huyết có thể dùng.”

“Cái này là biện pháp tốt.” Ánh mắt Vương Đằng sáng lên, vỗ vai phân thân Huyết Thần, tán thưởng nói: “Có thể, có hai ba phần trí tuệ của ta rồi.”

“…” Phân thân Huyết Thần.

Mặt mũi đâu?

Mặt mũi của bản tôn ngươi đâu?

“Được rồi, hiện giờ không gian đã dung hợp, nếu như không có chuyện gì, ngươi trở về sắp xếp đi.” Vương Đằng nhìn ánh mắt kia của hắn, tức giận xua tay, đuổi đi.

“Bản tôn ngươi định một mình thăm dò xem bên trong núi Thiên Trụ có phải tồn tại xương cốt của tộc Cổ Thần đúng không?” Phân thân Huyết Thần liếc xéo hắn, tỏ vẻ ta đã sớm nhìn thấu tất cả nói.

“Phân thân à, ngươi càng ngày càng không thức thời.” Ánh mắt Vương Đằng lộ ra một tia sáng nguy hiểm, nhưng vẻ mặt lại càng hiền hòa dễ gần, cười ha ha nói.

┌ (. Д. )┐

“Cáo từ!”

Thân hình phân thân Huyết Thần lóe lên, trực tiếp biến mất tại chỗ.

Vương Đằng khoanh tay đứng, không khỏi lắc đầu bật cười, mở miệng nói: “Trước khi rời đi báo cho ta biết.”

“Đã biết.” Một giọng nói truyền đến từ đằng xa, rất nhanh tiêu tán trong không trung.

Lúc này Vương Đằng đứng ở trong hang núi, ánh mắt lóe lên, bước ra một bước, biến mất ngay tại chỗ.

Ý chí Cổ Thần ngũ giai, mở!

Một tiếng nói nhỏ vang lên ở trong lòng hắn.

Vương Đằng trực tiếp mở ra ‘Ý chí Cổ Thần’ mới vừa nhận được, toàn thân tràn ngập một luồng thần thánh uy nghiêm mênh mông hùng vĩ, sau đó lao thẳng lên trên đỉnh núi Thiên Trụ.

Có ‘Ý chí Cổ Thần’ ngũ giai, khí thế ở trên núi Thiên Trụ không tạo thành trở ngại gì đối với hắn, ý chí và khí thế của hắn phát tán ra hoàn toàn hòa hợp với núi Thiên Trụ, do đó giờ phút này hắn đi lên đỉnh núi Thiên Trụ còn thoải mái hơn lúc trước khi phân thân Huyết Thần đi lên, giống như trở lại nhà mình.

Cạch!

Giờ phút này, thân hình của Vương Đằng vững vàng rơi xuống, nhìn ra xung quanh.

Cho dù đã thông qua hình ảnh phân thân Huyết Thần chia sẻ, thấy được cảnh tượng trên đỉnh núi Thiên Trụ này, nhưng bản tôn đã tự mình đến đây, cảm nhận lại hoàn toàn khác.

Núi non xung quanh trông thật bé nhỏ!

Câu này thật sự quá chuẩn xác với nơi đây.

Núi Thiên Trụ quá cao, cao đến gần như khiến cho người ta vừa giơ tay đã chạm đến vòm trời, khí thế hùng vĩ kia, cảm giác quan sát trời đất từ trên cao nhìn xuống khiến cho người ta giống như hòa ra làm một thể với núi Thiên Trụ này, tâm thần giống như đều mở rộng lên.

Đặc biệt là Vương Đằng có được ‘Ý chí Cổ Thần’ ngang với núi Thiên Trụ, khi kề sát ngọn núi kia, loại hòa hợp này càng triệt để hơn.

“Hả?”

Đột nhiên, Vương Đằng giống như cảm thấy cái gì, trên mặt lộ vẻ khác lạ.

Bên trong tối tăm giống như có một luồng khí tức đặc thù đang kêu gọi hắn, khiến máu trong cơ thể hắn đúng là không tự chủ được sôi trào hừng hực lên, trái tim nhảy lên như sấm, ‘Cổ Thần thân’ tự động mở ra, máu trong cơ thể hóa thành màu vàng, rầm rầm chảy xuôi giống như nước lũ.

Ầm ầm ầm!

Đây là âm thanh từ bên trong cơ thể Vương Đằng, máu đang dâng trào giống như nước lũ, vô cùng kịch liệt.

Hấp dẫn khó hiểu kia càng mãnh liệt.

“Thú vị!” Ánh mắt Vương Đằng lóe lên, trong lòng khẽ động.

Cổ Thần thân, mở ra!

Rầm!

Khoảnh khắc này, hắn tự mở Cổ Thần thân ra, kích phát xúc động mơ hồ phát ra đến cực hạn.

Mới vừa rồi Cổ Thần thân bị động mở ra, cũng không hoàn toàn, không có bất cứ tính tự chủ nào.

Nhưng lúc này lại khác, Vương Đằng chủ động mở ‘Cổ Thần thân’ ra, ‘Cổ Thần thân’ tam tinh triệt để bộc phát.

Một ấn ký màu vàng kỳ dị phong cách cổ xưa hiển hiện ra ở chỗ mi tâm của hắn.

Trên thân Vương Đằng vào khoảnh khắc này giống như nhiều thêm một luồng khí tức Cổ Thần thuần khiết, cho dù trước đó sử dụng ‘Ý chí Cổ Thần’ ngũ giai, đều không thể so sánh nổi với khí tức khoảnh khắc này.

Hấp dẫn mơ hồ kia lập tức mãnh liệt mấy lần.

“Cảm thấy.” Một tia sáng màu vàng lóe lên trong mắt Vương Đằng, ấn ký chỗ mi tâm hơi lóe lên, sau đó ánh mắt hắn quét nhìn ở trên đỉnh núi, cuối cùng như dừng lại ở một chỗ: “Ở nơi đó sao?”

Xoẹt!

Ngay sau đó, thân hình của hắn biến mất tại chỗ, đã xuất hiện ở bên cạnh một tảng đá lớn.

Nguyên Từ chi tâm, mở!

Một luồng dao động kỳ lạ bộc phát ra từ trong cơ thể hắn.

Đất đá bên cạnh tảng đá lớn tự động tách ra, thân hình của Vương Đằng lập tức trầm xuống dưới đất, sau đó đất đá tách ra lại một lần nữa khép lại, khôi phục nơi này như ban đầu, như chưa bao giờ lay động.

Trước mắt Vương Đằng lập tức rơi vào trong tăm tối, nhưng như vậy không ảnh hưởng đến cảm giác của hắn, sau khi mở ‘Nguyên Từ chi tâm’ ra, nơi có đất đá hoặc là nơi có có sức mạnh hệ Thổ cực kỳ nồng đậm, cảm giác của hắn càng sâu sắc.

Sau đó hắn chọn lựa một phương hướng, không ngừng trầm xuống bên dưới.

Hắn không định phá hư ngọn núi Thiên Trụ này, cho nên dùng phương thức như vậy để tiến vào dưới lòng đất, tìm kiếm vị trí hấp dẫn hắn.

Bên trong thân núi Thiên Trụ, cho dù tảng đá lớn hay là đất đai rắn chắc đều tự động tách ra dưới ‘Nguyên Từ chi tâm’ của Vương Đằng, không thể ngăn cản bước chân của hắn.

Ở phương diện này, ‘Nguyên Từ chi tâm’ thật sự cực kỳ tiện lợi.

Bình Luận (0)
Comment