Do đó võ giả của vũ trụ Quang Minh ở đây thật sự không hề ôm hy vọng.
Nhưng kết quả, thiên kiêu trong truyền thuyết kia lại đột nhiên xuất hiện, hơn nữa vừa ra tay đã giải quyết một loài Hắc Ám tộc Nọa Vụ cấp Ma Hoàng thượng vị tứ giai.
Cả quá trình, có thể nói là thoải mái tùy ý, đơn giản đến cực hạn.
Vương Đằng chỉ đánh ra mấy quyền thôi, đã trực tiếp đánh nát ảo ảnh tiểu thế giới của đối phương. Thậm chí lúc nó định Ma Biến thì hắn cố tình ngăn cản Ma Biến của đối phương, cuối cùng nổ nát thân hình của nó.
Đây là thực lực với sức mạnh khủng bố đến cỡ nào!
Nhưng mà một loạt thao tác như vậy lại lưu loát sinh động giống như nước chảy mây trôi, khiến cho người ta có một cảm giác tao nhã.
Rõ ràng thật bạo lực, thật hung dữ mạnh mẽ, nhưng lại không hề có cảm giác giống như mãnh nam cơ bắp, lại phối hợp với khuôn mặt anh tuấn đến kỳ quái của đối phương, thật sự là có một cảm giác không hòa hợp mãnh liệt.
Loại đánh sâu vào kia thật sự là trước nay chưa từng có đối với các võ giả ở đây.
“Ta, chúng ta… được cứu rồi?”
Một võ giả vũ trụ Quang Minh há hốc miệng, cuối cùng lắp bắp nói.
Âm thanh này lập tức khiến cho mọi người phục hồi tinh thần lại, lúc này bọn họ mới phản ứng lại kịp, hình như bọn họ thật sự đã được cứu.
Rõ ràng là kết cục chắc chắn thất bại, lại đột nhiên xoay ngược, tương phản mãnh liệt khiến cho tất cả mọi người tạm thời đều không thể tiếp nhận.
“Các vị, các ngươi đã được cứu.” Lúc này, Vương Đằng nhìn võ giả vũ trụ Quang Minh ở bên dưới, khẽ cười nói.
Tiếng nói vừa dứt, đã thấy hắn vung tay lên, một luồng niệm lực tinh thần vô hình quét ngang qua.
Rắc rắc rắc…
Từng tiếng vỡ vụn thanh thúy vang lên, tất cả xiềng xích trên tay trên chân những võ giả vũ trụ Quang Minh này đều đứt, ầm ầm nện lên trên mặt đất.
Tất cả võ giả vũ trụ Quang Minh đều ngây ngẩn cả người.
Nhưng rất nhanh, bọn họ cũng cảm giác được nguyên lực lưu chuyển ở trong thân thể với tinh thần lực tràn ngập ra ở trong đầu, một luồng mừng rỡ như điên không thể dùng ngôn ngữ để hình dung xông lên trong lòng.
Được cứu rồi!
Thật sự được cứu!
Trước đó nguyên lực và tinh thần lực của bọn họ đều bị phong tỏa, trong cơ thể giống như bị khô kiệt, hiện giờ cuối cùng một lần nữa cảm nhận được sự tồn tại của nguyên lực và tinh thần lực, cảm giác lâu ngày không gặp này thậm chí khiến cho những võ giả vũ trụ Quang Minh này lệ rơi đầy mặt.
Ai có thể nghĩ đến cảnh ngộ trong khoảng thời gian này của bọn họ bất lực đến cỡ nào.
Đường đường cường giả cấp Vực Chủ, cấp Giới Chủ, lại bị loài Hắc Ám buộc đi đào quặng, nếu như chuyện này bị truyền đi, sợ rằng đều sẽ chấn kinh rơi cằm rất nhiều người.
Cũng may hiện giờ cuối cùng có người cứu bọn họ thoát khỏi bể khổ.
Giờ phút này, tất cả võ giả vũ trụ Quang Minh đều nhìn nam thanh niên ở giữa không trung kia, trong mắt không khỏi lộ ra cảm kích nồng đậm.
Các cường giả cấp Giới Chủ thế hệ trước như Quan lão và Sử lão liếc mắt nhìn nhau, tâm tình căng thẳng lập tức thả lỏng xuống.
Phong Cẩm nhìn thanh niên ở trên bầu trời kia, ánh mắt lại không khỏi hơi phức tạp.
Nàng là thiên tài cấp Giới Chủ của hành tinh Thiên Trụ nhưng so sánh với đối phương, thật sự có phần không đủ nhìn, ở trước mặt đối phương, nàng đúng là có cảm giác tự biết xấu hổ, giống như bản thân vốn chính là một thiên tài giả.
“Chạy!”
Giờ phút này trong lòng một vài loài Hắc Ám cấp Ma Hoàng hạ vị, cấp Ma Hoàng trung vị ở nơi xa đã kinh hãi không thôi, thấy võ giả Nhân tộc dùng mấy quyền đã đánh chết Nọa Vụ Loan cứu những võ giả vũ trụ Quang Minh, chúng nó vốn không dám nói thêm điều gì, ngược lại thừa dịp một cơ hội này xoay người bỏ chạy.
Kể cả Nọa Vụ Loan cường giả cấp Ma Hoàng thượng vị như vậy đều không chịu nổi mấy quyền của đối phương, chúng nó hoàn toàn không thể nào là đối thủ, không chạy chẳng lẽ còn định lưu lại chờ chết sao?
“Còn định chạy!”
Vương Đằng cười nhẹ, trong mắt lại tràn đầy lạnh như băng với hờ hững, một chỉ điểm ra về phía những loài Hắc Ám này, tia sáng ngọn lửa màu xanh lóe lên trên đầu ngón tay.
Vèo! Vèo! Vèo…
Một ngọn lửa màu xanh lập tức bộc phát ra từ trong cơ thể hắn, theo ngón tay hắn chỉ ra, lại hóa thành từng chùm tia sáng màu xanh, bắn về phía những loài Hắc Ám đang chạy trốn.
Bên trong chùm tia sáng màu xanh này hiện lên một ảo ảnh hỏa tàm, tản ra vẻ nóng rực, tốc độ nhanh như tia chớp, nháy mắt đã xuất hiện ở sau lưng những loài Hắc Ám này, nhiệt độ khủng bố khiến cho toàn thân chúng nó cứng ngắc.
Chiến kỹ cấp Giới Chủ – Hỏa Tàm Chỉ!
Grào! Grào! Grào…
Trong lòng những loài Hắc Ám này hoảng sợ đến cực hạn, ào ào gầm thét, lần lượt bộc phát ra nguyên lực tinh thần Hắc Ám của bản thân, muốn ngăn cản chùm tia sáng màu xanh từ đằng sau.
Đáng tiếc chỉ phí công.
Xèo! Xèo! Xèo…
Chùm tia sáng màu xanh kia lập tức xuyên thấu thân hình của những loài Hắc Ám này, ngọn lửa màu xanh theo đó bùng nổ, bao phủ lấy chúng nó.
Tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tiếp lập tức quan quẩn ở trong trời đất, còn không đợi những võ giả vũ trụ Quang Minh này phản ứng lại kịp, những loài Hắc Ám này đã biến mất ở trong ngọn lửa màu xanh, hoàn toàn bị đốt cháy hầu như không còn.
Một nhóm võ giả vũ trụ Quang Minh há hốc miệng, thật sự không biết nên hình dung tâm tình của bản thân như thế nào nữa.
Thiên kiêu trong truyền thuyết này quả nhiên mạnh mẽ như vậy!
Chỉ ra tay hai lần thôi, bọn họ đã cảm thấy cực kỳ rõ ràng độ lớn mạnh của hắn, cái này hoàn toàn không giống với một võ giả cấp Vực Chủ, nói hắn là cường giả đã ngoài cấp Giới Chủ ngũ giai sợ rằng đều có người tin tưởng.
Sau khi giải quyết xong tất cả loài Hắc Ám, Vương Đằng mới hạ xuống từ trên bầu trời, đi về phía mấy người Phong Cẩm, Quan lão.