Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4746 - Chương 4746 - Xây Dựng Lại! Ngộ Đạo! Tinh Thần Nửa Bước Cấp Giới Chủ! (3)

Chương 4746 - Xây dựng lại! Ngộ đạo! Tinh thần nửa bước cấp Giới Chủ! (3)
Chương 4746 - Xây dựng lại! Ngộ đạo! Tinh thần nửa bước cấp Giới Chủ! (3)

Còn có các võ giả hệ Mộc, võ giả hệ Kim vân vân cũng lần lượt ra tay, tách ra vật liệu bằng gỗ với các vật liệu kim loại, từ đó tiến hành phân loại, để tiện sử dụng sau đó.

Nói tóm lại, võ giả các hệ phân công khác nhau, nhưng đều có tác dụng, dưới chung sức hợp tác, hiệu suất thật sự khá cao.

Đối với những võ giả có thực lực mạnh mẽ này, dời núi lật biển đều là việc nhỏ, huống hồ là chuyện như vậy, thật sự đơn giản, hoàn toàn không cần tiêu tốn tinh lực với thời gian gì.

Năng lực xây dựng cơ bản rất tốt!

Do đó trong vũ trụ chưa bao giờ thiếu các loại kiến trúc ly kỳ kỳ quái.

Vả lại những kiến trúc này, mỗi cái đều xây vô cùng to lớn, có kiến trúc thậm chí có thể sánh ngang với một hành tinh.

Vương Đằng cũng tận mắt nhìn thấy quá trình xây dựng lại một hành tinh, nói thật vẫn còn có một chút lực đánh vào, dù sao đây là một hành tinh.

Lấy thực lực hiện giờ của hắn, từ vĩ mô nhìn lại, không có cảm giác gì, đơn giản chính là một hành tinh trong vũ trụ mà thôi.

Nhưng nhìn xem từ vi mô, lại tận mắt chứng kiến xây dựng lại một hành tinh sinh mệnh, lại có một rung động khó hiểu.

Giống như ngươi một nhân loại đột nhiên nhìn thấy tổ kiến, dù thế nào đều không thể ngờ, một con kiến nho nhỏ như vậy lại có thể xây dựng ra một cái tổ khổng lồ như thế, thậm chí còn phân công chính xác.

Nhưng thời gian nửa ngày ngắn ngủi, toàn bộ hành tinh Thiên Trụ quả thật giống như thay đổi cảnh tượng hoàn toàn, các kiến trúc sư đều đang xây dựng các loại kiến trúc với khí thế ngất trời, nhìn thấy từng kiến trúc mọc lên, khiến hành tinh Thiên Trụ nhiều thêm một chút sức sống.

Vương Đằng khoanh chân ngồi ở trong hư không bên ngoài hành tinh Thiên Trụ, quan sát hành tinh này, quan sát đến những biến hóa này, trong lòng lại không hiểu sao dâng lên một chút cảm ngộ đặc thù.

Loại cảm ngộ này thật vi diệu, hơn nữa chẳng phải là một loại cảm ngộ về sức mạnh, mà là cảm ngộ về tâm hồn.

Hắn giống như rơi vào trong một loại ngộ đạo, trong ‘Tinh vực hỗn độn’, từng sợi tinh thần lực tự động lưu chuyển lên, vờn quanh ‘Tinh vực hỗn độn’.

Một suy nghĩ thoáng hiện, Vương Đằng từ trong hư không hạ xuống, di chuyển ở trên hành tinh Thiên Trụ, quan sát ở khoảng cách gần hơn biến hóa trên hành tinh này, thậm chí hòa vào trong đó, khi thì vung tay lên, trợ giúp người trên hành tinh Thiên Trụ xây dựng lên từng kiến trúc, khi thì vận dụng ngọn lửa trợ giúp bọn họ nấu chảy các loại kim loại, quá trình nấu chảy hoàn mỹ kia khiến cho mọi người ở đây đều kinh ngạc, khi thì lại vận dụng thiên phú hệ Thổ và hệ Thủy của bản thân, giúp đỡ người của hành tinh Thiên Trụ sắp xếp lại địa mạch thủy mạch vân vân…

Hòa vào như vậy, khiến cảm ngộ ở trong lòng hắn càng khắc sâu, lưu chuyển tinh thần lực cũng càng nhanh hơn vài phần.

Người ở bên trên hành tinh Thiên Trụ nhìn theo bóng lưng di chuyển khắp nơi của Vương Đằng, đều ngạc nhiên vô cùng, thiên kiêu này lại đang giúp đỡ bọn họ xây dựng lại hành tinh Thiên Trụ?

Chút việc nhỏ ấy đâu cần đến hắn!

Nhưng mà bọn họ nhìn thấy dáng vẻ hào hứng tràn đầy của hắn, lại đều không dám quấy rầy hắn.

Trong một mảnh trời, các cao cấp của hành tinh Thiên Trụ như Quan lão, Phong Cẩm, Thu Dung đang chỉ huy các võ giả khác, nhìn thấy một màn này, ào ào tỏ vẻ kinh dị.

“Hắn đang làm cái gì vậy?” Phong Cẩm kinh ngạc hỏi.

“Hình như Thánh giả Vương Đằng rơi vào trạng thái ngộ đạo?” Sắc mặt lão giả tộc Hồ Nhân kinh dị, đột nhiên nói.

“Ngộ đạo!!!”

Mọi người không khỏi kinh hãi, khá khó tin trừng lớn mắt.

Ngộ đạo là một tình huống hiếm thấy đến cỡ nào, kể cả cường giả cấp Giới Chủ, cả đời cũng không trải qua mấy lần ngộ đạo.

Hiện giờ Vương Đằng cứ tiến vào trạng thái ngộ đạo như vậy ở trước mặt bọn họ, sao không khiến người ta khiếp sợ.

Hơn nữa vấn đề quan trọng nhất là, trên hành tinh Thiên Trụ hiện giờ, trừ bỏ núi Thiên Trụ ra, còn có nơi nào có thể để cho thiên kiêu này ngộ đạo sao?

Nhưng hắn không đi đến núi Thiên Trụ mà!

Nếu như có chỗ nào đó đặc thù thì thôi, ở trên mặt đất hành tinh Thiên Trụ chịu đủ tàn phá này, bọn họ thật sự không thể ngờ nổi còn có thứ gì hoặc chỗ nào có thể khiến cho người ta ngộ đạo.

“Hồ lão, ngươi không nhìn nhầm?” Phong Cẩm tỏ vẻ hoài nghi, không nhịn được hỏi.

“Không sai, đúng là trạng thái ngộ đạo.” Lão giả tộc Hồ Nhân còn chưa mở miệng, Thu Dung ở bên cạnh đã hít sâu một hơi, nối tiếp lời.

Phong Cẩm mấp máy môi, ánh mắt phức tạp đến cực hạn.

Có cần yêu nghiệt đến như vậy không.

Cho một chút đường sống có được không!

Cho dù đã sớm biết đối phương rất yêu nghiệt, nhưng động một chút là ngộ đạo như vậy thật sự khiến cho người ta cảm thấy quá không chân thực.

“Không biết hắn ngộ đạo là có chuyện gì?” Thu Dung tò mò hỏi.

“Còn chưa kết thúc, nhưng chuyện như vậy vẫn không nên hỏi thì tốt hơn, nếu như bản thân hắn bằng lòng, vậy không có gì, không nói cũng đành chịu.” Sử lão nói.

“Ừm!”

Mọi người gật đầu chấp nhận sâu sắc, bọn họ tự nhiên sẽ không làm chuyện phạm vào kiêng kỵ kia.

“Kêu người bên dưới đừng quấy rầy Thánh giả Vương Đằng, phối hợp với hắn là được.” Quan lão nói.

“Vẫn để cho ta tự mình hộ pháp cho hắn thôi, nếu như quấy rầy đến cảm ngộ của thiên kiêu này, vậy thật sự là lỗi của chúng ta.” Thu Dung cười, xoay người rời đi.

Nàng đi theo đằng sau Vương Đằng từ xa, vẫn chưa quấy rầy đến hắn, chính là hộ pháp cho đối phương.

Phong Cẩm há hốc miệng, vì sao lại có ảo giác dì Thu đang rời nàng mà đi.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ở trong ngộ đạo, Vương Đằng hoàn toàn không cảm nhận được thời gian trôi đi, giờ phút này hắn vẫn đắm chìm trong tinh vực hỗn độn của mình, cảm nhận biến hóa kỳ diệu kia.

Tinh thần lực của hắn đang lưu chuyển ở trong tinh vực hỗn độn, không hiểu sao lại có nhiều thêm một chút khí tức sinh mệnh, không biết là bởi vì cảm ngộ của hắn, do đó khiến tinh thần lực lây dính lực lượng căn nguyên sinh mệnh trong tinh vực hỗn độn hay là bởi vì bản thân cảm ngọ này khiến cho tinh thần lực của hắn tự dưng nhiều thêm một chút khí tức sinh mệnh…

Bình Luận (0)
Comment