“Thật sự là thiên phú đáng sợ.” Lão giả tộc Hồ Nhân cảm khái nói.
Rào!
Theo cánh chim quang minh kia đập, vô số lông chim trơn bóng hạ xuống từ trong hư không, bay xuống hành tinh Thiên Trụ, giống như đổ xuống một trận mưa ánh sáng bao trùm cả hành tinh.
Tất cả mọi người như rơi vào trong mộng ảo.
Vô số lông chim trơn bóng kia bay xuống mặt đất, cho dù là đồng bằng núi cao hay là sông dài rừng rậm, đều không có ngoại lệ, tất cả đều bị bao trùm.
Từng trận sương mù màu đen bay lên, lực Hắc Ám ẩn sâu trong đó không ngừng bị tinh lọc.
Đặc biệt là có một vài lông chim rơi lên trên thân võ giả của hành tinh Thiên Trụ, khiến cho bọn họ không khỏi nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy toàn thân khoan khoái, lực Hắc Ám ẩn giấu trong cơ thể một vài võ giả đều bị loại trừ ra ngoài.
Bọn họ mừng rỡ như điên, không ngờ lực Hắc Ám khiến cho bọn họ khó giải quyết không thôi, hiện giờ ở trong trận mưa ánh sáng này, đã được giải quyết dễ dàng.
Mà càng như thế, những võ giả này sùng bái Vương Đằng càng mãnh liệt hơn.
Đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy thủ đoạn hệ Quang Minh mạnh mẽ đến như thế.
Minh ngộ trong lòng Phong Cẩm càng mãnh liệt hơn, thân hình của nàng chậm rãi bay lên, ngước lên nhìn bầu trời, sau đó lại nhìn mặt đất đang được tinh lọc không ngừng kia, một luồng khí tức độc đáo bay lên từ trên thân nàng.
…
Thời gian chậm rãi trôi qua, dưới tinh lọc của đôi cánh Thánh Quang kia, lực Hắc Ám trên cả hành tinh Thiên Trụ này đều được tinh lọc với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Từng sợi sương mù màu đen mới vừa bay lên đã trực tiếp bị tia sáng thánh khiết kia ăn mòn, triệt để tiêu tán.
Tất cả mọi người đang chờ đợi, cho dù là võ giả ở trên hành tinh Thiên Trụ hay là người của thế lực các phương từ bên ngoài hư không đến đây, tất cả đều yên tĩnh chờ đợi, không quấy rầy người đang thi triển thủ đoạn kia.
Đối với bọn họ, có thể nhìn thấy một màn này, đã là một loại vinh hạnh, chỉ là một chút thời gian tính là gì chứ.
Thời gian một ngày trôi qua trong giây lát, cánh chim quang minh kia giữ nguyên trọn vẹn cả một ngày, tia sáng mới dần dần mỏng manh xuống, mà ở trên hành tinh Thiên Trụ đã không còn sương mù màu đen bay ra nữa, giống như lực Hắc Ám bên trong đó đã hoàn toàn bị tinh lọc.
Uỳnh!
Vào khoảnh khắc kia, cánh chim quang minh bao trùm cả hành tinh Thiên Trụ cuối cùng không chống đỡ nổi, ầm ầm tản ra, hóa thành mưa ánh sáng đầy trời bay xuống bên dưới, lưu lại phúc trạch cuối cùng.
Những mưa ánh sáng này hòa vào chỗ sâu trên hành tinh Thiên Trụ, duy trì trong một khoảng thời gian không ngắn, cho dù lại có lực Hắc Ám xuất hiện, cũng khó xâm nhập được vào trong hành tinh này.
“Phù!”
Mấy người Quan lão, Sử lão, Thu Dung, lão giả tộc Hồ Nhân không khỏi thở phào một hơi, bọn họ còn khẩn trương hơn bất cứ ai, hiện giờ thấy lực Hắc Ám trên cả hành tinh đều bị xua tan đi, trong lòng cuối cùng hoàn toàn yên tâm.
“Đi! Chúng ta đi gặp Vương Đằng các hạ.”
Thân hình Quan lão vừa động, lao vào trong hư không.
Những người khác thấy vậy, tự nhiên cũng không cam chịu rớt lại, ào ào nhằm vào trong hư không.
…
Trong hư không, theo cánh chim quang minh vĩ đại kia tiêu tán, bóng dáng của Vương Đằng cuối cùng đã lộ ra, lúc này sắc mặt của hắn hơi tái nhợt, nguyên lực tinh thần Quang Minh trong cơ thể hoàn toàn tiêu hao hầu như không còn, quả nhiên một giọt đều không dư thừa.
May mà hắn còn có nguyên lực hệ khác, theo những nguyên lực này lưu chuyển ra, cảm giác suy yếu kia lập tức tiêu tán ra, sắc mặt của hắn cũng một lần nữa khôi phục hồng hào.
“Vương Đằng!!!”
Lúc này, người quản lý của thế lực các phương ở nơi xa cuối cùng nhìn thấy bóng dáng của Vương Đằng, ánh mắt lập tức trừng lớn, vẻ mặt khó tin.
Dù thế nào bọn họ đều không thể ngờ tới nổi, sau khi cánh chim quang minh vĩ đại kia biến mất, để lộ ra lại là bóng dáng của Vương Đằng.
Không phải ai khác, bất ngờ lại chính là Vương Đằng.
Như vậy nói lên, chiến kỹ cấp Bất Hủ kia đúng là do Vương Đằng thi triển ra.
Khiến cho người ta rất khó tin.
Vương Đằng lại thật sự thi triển ra chiến kỹ Bất Hủ có được lực bất hủ, hắn rốt cuộc làm ra như thế nào?
Các ý niệm này nổ tung ở trong đầu những người quản lý, khiến cho bọn họ thật lâu không thể bình tĩnh.
Vương Đằng quay đầu nhìn lại, hơi kinh ngạc: “Bọn họ là?”
Nhưng mà khi hắn nhìn thấy từng chiếc phi thuyền chiến hạm đến từ các thế lực khác nhau kia, lập tức đoán được thân phận của bọn họ, mỉm cười, nói: “Các vị đến thật nhanh.”
“Ha ha ha…”
Một tiếng cười to truyền ra từ trong miệng người quản lý của công ty vũ trụ hư cấu kia, hắn phục hồi tinh thần lại, bay về phía Vương Đằng, mở miệng nói: “Nếu như không đến nhanh, đâu thể nhìn thấy phong thái kinh người như thế của Vương Đằng các hạ.”
“Quá khen!” Vương Đằng cười nói.
“Trước kia đã sớm nghe nói đến tên của Vương Đằng các hạ, hôm nay nhìn thấy, thật sự may mắn.” Người quản lý của công ty vũ trụ hư cấu kia hơi ôm quyền, tự giới thiệu nói: “Ta là người quản lý của công ty vũ trụ hư cấu đóng ở hành tinh Thiên Trụ, tên là Bevis.”
“Hóa ra là tiền bối của công ty vũ trụ hư cấu, xin kính chào.” Vương Đằng giật mình, lập tức nhiều thêm vài phần thân cận, đáp lễ lại.
“Tiền bối không dám nhận, nếu như Vương Đằng các hạ không ghét bỏ, gọi thẳng tên ta là được.” Bevis vội vàng nói.
Hắn là cường giả cấp Giới Chủ hậu kỳ, thực lực mạnh mẽ, hơn nữa cũng có thân phận địa vị không tầm thường lắm ở công ty vũ trụ hư cấu, nhưng ở trước mặt thiên tài đã có được hợp đồng cấp Chân Thần này, hắn lại không hề dám bất cẩn.
Thật sự phải nói đến, tiềm lực trong tương lai của đối phương có thể còn lớn hơn hắn nhiều lắm.
Hắn có hy vọng tiến vào cấp Bất Hủ phong hầu, thậm chí là cấp Bất Hủ phong vương, nhưng thiên tài có được hợp đồng cấp Chân Thần này lại được cho rằng có hy vọng tiến vào cấp Chân Thần, nếu không thì cũng là cấp Bất Hủ tôn giả, không phải hắn có thể so sánh.