Nếu như là chiến kỹ hệ Quang Minh bình thường thì thôi, nhưng đây rốt cuộc là chiến kỹ cấp Bất Hủ, hiện giờ bị một người ngoài học mất, sao hắn có thể thờ ơ được.
So với bảng Giới Chủ kia, hắn rõ ràng càng chú ý việc này hơn.
Lúc này, một màn sáng hiện lên ở trước mắt hắn, trong đó xuất hiện bóng dáng của một lão giả.
“Trưởng lão!” Alves kinh hãi, vội vàng hành lễ nói.
“Alves, ngươi có nhìn thấy video của Vương Đằng kia không?” Lão giả nhàn nhạt hỏi.
“Mới vừa nhìn xem.” Alves căng thẳng trong lòng, vội vàng đáp.
“Đối với chuyện này ngươi thấy như thế nào?” Lão giả hỏi.
“Chiến kỹ hắn thi triển hẳn là ‘Thánh Quang Thiên Vũ Che Chở’ chiến kỹ cấp Bất Hủ của tộc ta.” Alves chần chừ một chút, vẫn chắc nịch nói.
“Ừm.” Lão giả gật đầu, chậm rãi hỏi: “Ngươi có biết hắn học được như thế nào không?”
“Không biết rõ.” Alves nhíu mày, lắc đầu nói: “Lúc trước ta từng thi triển nó ở trước mặt hắn một lần, nhưng hắn tuyệt đối không có khả năng học được như vậy, hơn nữa từ hình ảnh ở trong video kia có thể thấy được, trình độ nắm giữ của hắn đối với môn chiến kỹ này giống như không hề kém hơn ta bao nhiêu, do đó hắn nhất định đã sớm nắm giữ môn chiến kỹ này.”
“Chuyện này không phải nhỏ, ta muốn ngươi biết rõ ràng hắn rốt cuộc học được từ đâu.” Ánh mắt của lão giả kia khẽ chớp, nói.
“Trưởng lão!” Alves do dự một chút, nói: “Hắn đã từng cứu tính mạng của ta.”
“Ta biết rõ.” Lão giả mỉm cười, nói: “Ngươi có thể yên tâm, tộc Vũ Nhân ta không phải người không giảng đạo lý, bọn ta chỉ muốn làm rõ hắn học được từ đâu thôi.”
“Ta đã rõ.” Trong lòng Alves nhẹ nhàng thở ra, khẽ gật đầu.
“Thân phận của Vương Đằng kia không đơn giản, hơn nữa thiên phú không tầm thường, cho dù tộc Vũ Nhân chúng ta cũng không thể làm gì hắn.” Lão giả trấn an nói: “So với làm kẻ địch, không bằng làm bạn bè.”
“Hắn đúng là một thiên tài tuổi trẻ cực kỳ ưu tú.” Alves thản nhiên thừa nhận.
“Ha ha ha… có thể được ngươi sùng bái như thế, người này quả nhiên không đơn giản.” Lão giả cười nói: “Nếu như có cơ hội, thì mời hắn đến tộc Vũ Nhân chúng ta làm khách đi.”
“Hả?”
Alves hơi kinh hãi, nhưng lão giả nói xong, màn sáng đã biến mất.
“Thật sự không ngờ còn kinh động đến trưởng lão.”
Hắn lắc đầu, nhìn vào chỗ sâu trong vũ trụ, tia sáng chớp lóe trong mắt, cười nói: “Bảng Giới Chủ sao, xem ra ta cũng phải cố gắng thêm chút sức.’
…
Tinh vực nào đó ở đế quốc Thiên Phong chỗ cương vực Thiên Lan.
Hỏa Hà đang cấp tốc chạy vào nơi hư không thâm thúy, trong phi thuyền cực kỳ yên tĩnh, không có người đi lại, chỉ có ánh sáng nhạt đang lóe lên ở trong phòng điều khiển chính, giống như một chiếc phi thuyền không người.
Nhưng ở trong phòng tu luyện rộng lớn bên trong phi thuyền, Vương Đằng lại đang khoanh chân ngồi, sắc mặt tương đối cổ quái.
Ở trước mặt hắn, một màn sáng đang chậm rãi biến mất.
Bóng dáng của Viên Cổn Cổn hiện ra, cười nói: “Hiện giờ thanh danh của ngươi càng lúc càng lớn, lại còn đi lên cả bảng Giới Chủ, công ty vũ trụ hư cấu này thật sự không chê chuyện lớn.”
“Ta cảm thấy bọn họ cố ý.” Vương Đằng bất đắc dĩ nói.
“Ta cũng cảm thấy như vậy.” Viên Cổn Cổn không nhịn được ha ha cười: “Đây là tăng thêm khó khăn cho ngươi.”
“Cảm ơn, ta không cần.” Vương Đằng liếc xéo, cạn lời nói.
“Nhưng không ngờ kể cả danh vọng của phân thân Huyết Thần đều lan truyền nhanh đến như vậy.” Viên Cổn Cổn cười, sắc mặt lại trở nên cực kỳ cổ quái, ai có thể ngờ Vương Đằng và phân thân Huyết Thần hoàn toàn chính là một người.
“Phen này, chỉ sợ cả ta và phân thân Huyết Thân đều bị nhằm vào.” Vương Đằng càng thêm hết chỗ nói, đây đều là chuyện gì chứ.
Bảng Giới Chủ đột nhiên xuất hiện đánh cho Vương Đằng trở tay không kịp.
Hắn thật sự không ngờ bản thân lại được xếp vào trong bảng Giới Chủ, chuyện này hơi quá mức.
Phải biết rằng hắn chỉ là một võ giả cấp Vực Chủ nho nhỏ mà thôi, còn cách cấp Giới Chủ rất xa, tuy rằng thật sự đã giết chết vài tồn tại cấp Giới Chủ và cấp Ma Hoàng thượng vị, nhưng còn cách đột phá cấp Giới Chủ thật sự không nhanh như vậy.
“Ngươi cứ vụng trộm vui vẻ đi, bao nhiêu người muốn đi lên bảng Giới Chủ đều không có cơ hội, ngươi lại u mê hồ đồ đi lên, còn muốn như thế nào?” Viên Cổn Cổn nhìn thấy dáng vẻ buồn bực bất đắc dĩ kia của hắn, cảm thấy thằng cha này có tình nghi được lợi còn ra vẻ, tức giận nói.
Vương Đằng chỉ nhàn nhạt lắc đầu, không nhiều lời nữa, mục tiêu của hắn người khác làm sao hiểu biết được.
Bảng Giới Chủ!
Cái này chính là một bảng danh sách do người bên ngoài đánh giá, mục tiêu của hắn vốn không hề ở đây, mà ở hoàn cảnh vô địch cấp Vực Chủ, đuổi theo từng cường giả viễn cổ đã đạt đến cảnh giới kia.
Thế này mới nên là theo đuổi của võ giả chân chính.
Nếu như Viên Cổn Cổn biết ý tưởng của Vương Đằng, nhất định sẽ khiếp sợ trừng lớn mắt, dã tâm của thằng cha này không khỏi quá lớn.
Nhưng chuyện nó không hề biết rõ là khi Vương Đằng ở cấp Vũ Trụ, có thể nói đã đạt đến cảnh giới vô địch, thân thể đạt đến cực hạn, hoàn toàn không có ai là đối thủ của hắn.
Tuy rằng hiện giờ cấp Vực Chủ càng khó, nhưng không phải không có khả năng.
Lúc này, ánh mắt Vương Đằng lóe lên, nhìn vào giao diện thuộc tính.
‘Căn nguyên sinh mệnh x32000’
‘Căn nguyên linh hồn x28000’
‘Tinh thần nửa bước cấp Giới Chủ x21000’
‘Nguyên lực tinh thần hệ Thổ x26500’
‘Bí pháp Hoàng Nham Phá Nhật x18000’
…
Các bong bóng thuộc tính lập tức chui vào trong đầu hắn, hóa thành các loại sức mạnh và cảm ngộ.
Trước đó khi đánh bại Tông sư Ích Thác kia, hắn đã nhặt được không ít bong bóng thuộc tính từ trên người đối phương, sau này đối phương tự bạo chết, hắn lại nhận được không ít bong bóng thuộc tính, thuộc tính cộng lại tương đối khả quan.
Lúc này có rất nhiều ‘Căn nguyên sinh mệnh’ và ‘Căn nguyên linh hồn’ dũng mãnh vào thân thể với trong đầu của hắn, khiến hai thuộc tính này của hắn càng thêm hùng hậu.