Võ Đạo Toàn Thuộc Tính (Bản Dịch)

Chương 4781 - Chương 4781 - Dị Biến! Lôi Kiếp Hệ Thổ! Tộc Bàn Hạt!

Chương 4781 - Dị biến! Lôi kiếp hệ Thổ! Tộc Bàn Hạt!
Chương 4781 - Dị biến! Lôi kiếp hệ Thổ! Tộc Bàn Hạt!

Cả quá trình nhìn như thật đơn giản.

Trên thực tế vô cùng khó khăn.

Luyện tạo sư bình thường hoàn toàn không có khả năng điều động lực lôi kiếp, chỉ riêng một điểm này thôi, đã khiến cho bọn họ chùn bước, tự nhiên sẽ không nghĩ đến khiến binh khí có thể hấp thu lực lôi kiếp gì đó.

Về phần đằng sau lấy phù văn hệ Lôi viễn cổ làm môi giới, dẫn lực lôi kiếp vào, là đã khó càng thêm khó.

Bởi vì lực lôi kiếp quá mức điên cuồng, chính là sức mạnh thiên địa, thủ đoạn bình thường không thể khiến cho nó ngoan ngoãn nghe lời được.

“Không biết lần này sau khi cục gạch Phiên Lôi hấp thu Tử Cực thiên lôi, có thể trở thành binh khí cấp bậc như thế nào?” Vương Đằng chớp mắt, trong lòng tương đối chờ mong.

Ở trong dự tính của hắn, giai đoạn uẩn dưỡng binh khí này chia làm hai bộ phận.

Một giai đoạn chính là hỏa diễm uẩn dưỡng trước đó, lấy dị hỏa thiên địa làm lò luyện, tiến hành uẩn dưỡng cục gạch Phiên Lôi đã rèn xong, khiến các loại kim loại với năng lượng bên trong cả binh khí hòa hợp rất tốt, cũng không phân tách ra.

Một giai đoạn khác tự nhiên là lấy lực lôi kiếp này tiến hành uẩn dưỡng.

Tuy rằng lực lôi kiếp thật điên cuồng, nhưng vẫn có thể xem như là một năng lượng tuyệt hảo có thể dùng để rèn luyện.

Có thể dùng để rèn thể, vì sao không thể rèn luyện binh khí chứ?

Sau khi binh khí cấp Tông sư bình thường rèn thành công xong đều có thể dẫn đến lôi kiếp, có được tác dụng rèn luyện nhất định.

Còn Vương Đằng phát huy tác dụng rèn luyện này càng triệt để hơn, khiến cho nó có thể uẩn dưỡng cục gạch Phiên Lôi của hắn, khiến cho binh khí này hoàn thành lột xác cuối cùng.

Việc này cần phải quy công lao lên phù văn hệ Lôi viễn cổ được hắn minh khắc ở trên cục gạch Phiên Lôi.

Một vài phù văn hệ Lôi viễn cổ có được hiệu quả hấp thu rèn luyện, dưới tình huống không gây ảnh hưởng đến tác dụng chủ yếu của cục gạch Phiên Lôi, tăng thêm từng chút một phù văn đặc thù như vậy cũng sẽ không có vấn đề gì.

Ầm ầm ầm!

Từng chút một lực lôi kiếp liên tục bị cục gạch Phiên Lôi hấp thu vào, khiến cho lôi quang mịt mờ ở bên ngoài cục gạch Phiên Lôi càng nồng đậm hơn.

Cái này vừa mất cái kia lại mọc ra.

Đường Tử Cực thiên lôi đầu tiên cứ thế bị cục gạch Phiên Lôi làm cho không còn cách nào.

Tuy rằng không ngừng đánh vào, nhưng cục gạch Phiên Lôi kia giống như một cục xương khó nhằn, không hề lay động được.

Không bao lâu, đường lôi kiếp thứ nhất này đã chậm rãi tiêu tán đi.

“Cấp Thánh đệ nhất kiếp!”

Phong Cẩm yên lặng lẩm bẩm một tiếng trong lòng, lập tức lại nhìn về phía kiếp vân ở trên đỉnh đầu, sắc mặt lần nữa hơi đổi.

Kiếp vân kia vẫn chưa tiêu tán, ngược lại càng thêm nồng đậm, một mảnh đen ngòm nhìn đặc biệt rợn cả người.

Uy áp phát ra từ trong vô hình kia khiến cho Phong Cẩm là võ giả cấp Giới Chủ này cách lồng phòng hộ của phi thuyền nhưng đều có thể cảm nhận được rõ ràng.

Rầm!

Ánh lôi màu tím khủng bố nổi lên ở trong kiếp vân, bộc phát ra tiếng nổ vang cực kỳ đáng sợ, chấn động hư không, ở dưới tàn sát bừa bãi của sấm sét kia, hư không bốn phía đã xuất hiện từng vết nứt không gian, lực Không Gian hỗn loạn trào ra từ bên trong đó.

“Cấp Thánh đệ nhị kiếp!” Phong Cẩm miệng đắng lưỡi khô, nuốt một ngụm nước bọt.

Cấp Thánh đệ nhất kiếp đã rất ghê gớm, kể cả nàng thiên tài cấp Giới Chủ như vậy, muốn nhận được một binh khí cấp Thánh đệ nhất kiếp đều là chuyện nằm mơ mới có, hiện giờ Vương Đằng lại luyện tạo ra một binh khí cấp Thánh đệ nhị kiếp.

“Thế giới này thật điên cuồng!” Phong Cẩm nhìn Vương Đằng ở ngoài hư không, thấy hắn vẫn tỏ vẻ cực kỳ bình thản, không nhịn được nở nụ cười khổ.

Kể từ sau khi nhìn thấy Vương Đằng, nàng cảm thấy ánh mắt của mình bị ép buộc kéo cao lên rất nhiều.

Ầm rầm!

Đường lôi kiếp thứ hai cuối cùng súc tích lên đến cực hạn, theo tiếng đánh xuống, hung hăng đánh về phía cục gạch Phiên Lôi.

Đường lôi kiếp thứ hai này vốn ngay tiếp sau đường lôi kiếp thứ nhất, nhưng đường lôi kiếp thứ nhất bị hấp thu rất nhiều, dẫn đến kết thúc trước thời hạn, còn đường lôi kiếp thứ hai vẫn chưa hoàn thành súc tích.

Thao tác như vậy cũng không có ai.

Keng ~

Lôi kiếp đánh lên trên cục gạch Phiên Lôi, khiến lôi quang mờ mịt ngoài mặt nó tiêu tán đi không ít, phát ra tiếng kim loại va vào nhau, quanh quẩn không ngừng ở trong hư không.

Dáng vẻ của cục gạch Phiên Lôi kia cũng lộ ra trong phút chốc, một tia sáng màu tím chợt lóe lên, nhưng mà rất nhanh đã bị lôi quang bao phủ.

“?” Phong Cẩm ngẩn cả người.

Nàng nhìn thấy cái gì kia?

Một cục gạch?!

Binh khí kia lại là một cục gạch?

“Không thể nào, làm sao lại sẽ có binh khí kiểu như vậy được, nhất định là ta nhìn lầm, nó rất có thể là một cái ấn lớn.” Phong Cẩm không nhịn được nói thầm trong lòng.

Ai lại rảnh rỗi đi rèn ra một cục gạch chứ, cái ấn lớn chẳng phải phong cách cao hơn sao?

Ở trong vũ trụ, tuy rằng binh khí hình cái ấn lớn không hề thông thường, nhưng ít ra còn có một ít, do đó Phong Cẩm đoán đó nhất định là một cái ấn lớn cũng không kỳ quái.

Giờ phút này, cục gạch Phiên Lôi bị lôi kiếp bao bọc, lực lôi kiếp nồng đậm nổ tung, hóa thành lôi hồ đầy trời, quấn quanh ở bên trên nó, bị nó hấp thu liên tục.

Từng tia sáng màu tím vàng vô cùng đẹp đẽ chớp động ở trên đó, giống như đang luyện hóa lực lôi kiếp kia, có vẻ thần dị lạ thường.

Ánh mắt của Phong Cẩm không khỏi nhìn chăm chú vào cục gạch Phiên Lôi, lực chú ý hoàn toàn bị hấp dẫn đi, nàng thật sự tràn đầy tò mò với nó, rất muốn nhìn thấy binh khí này thuận lợi vượt qua lôi kiếp, nhìn thấy nó được sinh ra.

Như này coi như là một loại vinh hạnh đặc biệt.

Dù sao không phải ai đều có thể tận mắt nhìn thấy một binh khí cấp Thánh đệ nhị kiếp ra đời.

Có trải nghiệm như vậy, về sau đi ra ngoài khoác lác với người khác đều có tư liệu.

Tuy rằng Phong Cẩm không có tính tình thích khoác lác, nhưng thỉnh thoảng biểu hiện một chút cũng không phải không thể.

Bình Luận (0)
Comment