…
Trong khoảng thời gian này, trần trí Lạc Vũ vẫn luôn ở một trạng thái mơ hồ khó hiểu, những mảnh ký ức xa lạ liên tục xuất hiện trong ký ức nguyên bản của hắn, dung hợp một cách hoàn mỹ khiến hắn nhất thời không thích ứng nổi, hiện tại bản thân hắn cuối cùng là ai, chính hắn cũng khó nói rõ.
Một màn quỷ dị này phát sinh trên người hắn cũng không biết đã qua bao lâu, bất quá thời điểm hai luồng ký ức hoàn toàn được dung hợp, ý thức hắn mới có thể lại tương tác với thế giới bên ngoài.
Hai hàng mí mắt khẽ lay động rồi chậm rãi được nâng lên, một gian phòng vừa xa lạ lại vô cùng quen thuộc xuất hiện trong tầm nhìn Lạc Vũ. Gian phòng diện tích rộng lớn, nội thất xa hoa, hiển nhiên là không gian của giới thượng lưu, mà hắn sau khi nhìn quanh phòng một lượt đột nhiên kích động hét lên :
-"Ta thật sự xuyên qua rồi?"
Thân là thanh niên thế kỷ 21, trải qua những sự kiện vừa rồi chắc chắn sẽ hiểu được chuyện gì xảy ra. Hắn một bộ dạng không nhịn được kích động, vội vội vàng vàng chạy đến trước gương, tỉ mỉ đánh giá chi tiết cỗ thân thể mới này.
-"A? Nhân phẩm ta có vấn đề sao? Bất quá… không ảnh hưởng, bàn tay vàng của ta còn chưa có đến đâu?".
Thân thể mới của Lạc Vũ gương mặt xấu xí cực độ, cơ thể lại ốm yếu xanh xao, không nhấc lên nửa điểm thiện cảm cho người nhìn. Nhưng dù vậy cảm xúc của hắn cũng không bị ảnh hưởng chút nào, quay trở lại giường lớn thả lưng, thần thái ung dung nằm vắt chân chân chờ đợi.
Đúng lúc này, một màn hình ảo bỗng xuất hiện trước mặt hắn, bên trên chiếu hình ảnh của hắn hiện tại kèm vài dòng thông tin :
- Tên : Lạc Vũ.
- Chủng Tộc : Nhân Loại.
- Kỹ Năng : Không.
- Vật Phẩm : Không.
- Đẳng Cấp : 0 ( Phàm Nhân ).
- Điểm Tích Lũy : ∞?.
Bên dưới hình chiếu của hắn là từng đoàn giao diện bắt mắt có chú thích phía dưới, lần lượt từ trái qua liền có "Thương Thành", "Nhiệm Vụ" cùng "Không Gian Lưu Trữ".
Lạc Vũ nhìn thấy màn hình này, khóe miệng khẽ nhếch lên, giống như vạn sự đều đã nằm trong tính toán của hắn từ trước. Đồng thời điểm màn hình xuất hiện, trong đầu hắn còn vang lên một đạo âm thanh máy móc cứng ngắc :
-"Đinh! Vô Danh Hệ Thống ra mắt ký chủ".
Hắn quan sát tỉ mỉ màn hình một hồi, những chức năng của cái hệ thống này hắn đã quá quen thuộc rồi, đọc tiểu thuyết mạng, 10 cái hệ thống thì có đến 9 cái giống nhau, muốn không quen thuộc cũng khó khăn, bất quá khi nhìn về phía dòng "Điểm Tích Lũy" ánh mắt hắn có chút trở nên mờ mịt, theo lý giải của hắn thì điểm này sẽ là thứ để trao đổi vật phẩm từ "Thương Thành" giúp hắn biến cường a? Bên cạnh lại có biểu tượng vô hạn là ý gì?.
-"Hệ Thống? Ngươi nghe được ta sao?".
Lạc Vũ theo tri thức sẵn có, trong đầu liền ngưng tụ ra một dòng suy nghĩ. Ngay lập tức âm thanh khô khan máy móc của Hệ Thống phản hồi :
-"Đinh! Ký chủ có thắc mắc?".
-"Phải, ngươi đến nói cho ta điểm tích lũy là bị vấn đề gì?".
-"Đinh! Không có vấn đề!".
-"Ngươi có thể nào nhìn kĩ lại sao?".
-"Đinh! Hệ Thống xác định hoàn toàn không có vấn đề!"
-"Ngươi mau mau nhìn lại, ở kia hiển thị ta có vô hạn điểm tích lũy a, chắc chắn là có vấn đề?".
-"Đinh! Đề nghị ký chủ không nên trêu đùa Hệ Thống! Hệ Thống không thể xảy ra vấn đề!".
…
Lạc Vũ giờ phút này cũng trở nên mộng bức rồi, rõ ràng vấn đề lớn như vậy ngươi lại kêu không có gì, đây chỉ là một cái lỗi hiển thị nhỏ hay ta thật sự có vô hạn điểm tích lũy a?. Hắn nhịn không nổi tò mò, vươn tay lên màn hình chạm vào giao diện "Thương Thành" ý đồ muốn kiểm chứng, ngay sau đó màn hình biến đổi, hiện ra vô số ô vuông chứa đựng hình ảnh vật phẩm cùng thông tin, nơi này đích thực không gì không có, chỉ có thứ ngươi nghĩ không ra.
-"Hệ Thống, giúp ta tìm vật phẩm thay đổi ngoại hình, bộ dạng hiện tại của ta quả thực con mẹ nó xấu!".
-"Đinh! Khoanh vùng được vật phẩm phù hợp!".
-"Đinh! Thiên Biến Kính, vật phẩm tiêu hao chỉ sử dụng được 1 lần duy nhất, 1.000 điểm tích lũy"
-"Đinh! Ký chủ xác nhận trao đổi?"
Một tấm gương chạm khắc hoa văn tinh xảo xuất hiện trên màn hình ảo cùng âm thanh Hệ Thống dồn dập truyền tới, Lạc Vũ không chút do dự liền xác nhận trao đổi, nếu chỉ là một cái lỗi hiển thị sẽ không thể trao đổi cùng với "Thương Thành", nhưng nếu hắn thật có vô hạn điểm tích lũy…
-"Đinh! Trao đổi thành công, ký chủ xác nhận lập tức sử dụng Thiên Biến Kính hay chuyển tới Không Gian Lưu Trữ?"
Trong lòng hắn nhanh trong nhấc lên sóng gió ngập trời, hắn thật sự có vô hạn điểm tích lũy a? Cái này đại biểu cho việc gì? Không cần nói ai cũng hiểu được, chỉ sợ dưới gầm trời này từ nay đã không còn tồn tại có thể áp qua hắn. Cố đè nén kích động trong lòng, hắn lần nữa truyền âm phản hồi Hệ Thống :
-"Lập tức dùng!"
Ngay sau đó, tấm gương tinh xảo này thực hóa, vô thanh vô tức xuất hiện cạnh màn hình, lơ lửng trước mặt Lạc Vũ, âm thanh hệ thống đột ngột vang lên :
-"Đinh! Ký chủ nhìn vào Thiên Biến Kính sau đó liên tưởng ra ngoại hình mới liền xong!".
-"Hệ Thống? Ta nghĩ không ra a? Ngươi làm cho ta một cái hoàn mỹ ngoại hình được sao?"
-"Đinh! Có thể!"
Dứt lời, ánh mắt Lạc Vũ bị một lực lượng vô pháp ngăn cản dẫn dắt về phía tấm gương lơ lửng trước mặt, gương mặt xấu xí cực độ của hắn bỗng vặn vẹo ghê rợn sau đó dần biến đổi thành một gương mặt siêu cấp hoàn mỹ. Thân thể gầy yếu cũng nhanh chóng trở nên no đủ, từng phần cơ bắp cuồn cuộn nổi lên đối xứng nhau cân bằng hoàn hảo. Ngoại hình hắn sau hệ thống tân trang chỉ có thể dùng từ hoàn mỹ vô khuyết đến hình dung.
-"Đây… là ta sao?".
Nhìn hình phản chiếu trong gương, hắn lập tức bị chấn kinh. Sống mũi cao thẳng thu hút ánh mắt, bờ môi căng mọng quyến rũ như đang dụ dỗ người phạm tội, đôi đồng tử yêu dị ẩn chứa vô hạn mị lực, gương mặt anh tuấn góc cạnh rõ ràng, nhan sắc bậc này quả thực không thể dùng ngôn từ so sánh, quá hoàn mỹ rồi.
…
Vốn dĩ đang chìm đắm trong mị lực bản thân, Lạc Vũ bỗng bị một loạt tiếng bước chân nặng nề bên ngoài cắt ngang, cửa phòng ngay sau đó liền bị đẩy vào, một thiếu phụ tuổi chừng tam tuần hấp tấp hướng bên trong lao tới, thời điểm hắn nhìn đến thiếu phụ này, ký ức trong đầu rục rịch, hàng loạt hình ảnh ồ ạt hiện lên.
-"Nguyên lai nàng chính là mẫu thân của cỗ thân thể này, hiện tại cũng tính là mẫu thân ta đi".
Nàng tên gọi Lam Hi, là chính thê của Lạc gia chi chủ Phong Vân thành, xuất thân hèn mọn, nhan sắc tầm thường, hơn nữa còn hạ sinh một cái phế vật nhi tử, bất quá chưa từng có người dám đối nàng buông lời khinh nhờn qua, hết thảy bởi vì thiên phú đan đạo của nàng vô cùng tốt, sinh ý đan đạo của Lạc gia trong những năm gần đây thập phần suôn sẻ đều có không ít công lao của nàng.
Lại nói tiền nhiệm chủ nhân cỗ thân thể này quả thực là một cái cặn bã phế vật, bản thân không thể tu luyện đã là thiên đại nhục nhã cho nhất mạch gia chủ, ngoại hình khủng bố đến dọa người, bản chất lại càng thối nát, cả ngày chỉ biết dựa hơi đại nhân ăn chơi trác táng, không nhấc lên nổi chút tiền đồ.
Sở dĩ hắn sống được tới bây giờ đều nhờ vào người mẫu thân này bảo hộ, mặc dù hắn có hỏng thành dạng gì nàng vẫn tận lực bao che, một phần là do tình mẫu tử, một phần cũng do hắn là đứa con duy nhất của nàng, nỡ để hắn gặp chuyện không may sao?.
-"Ngươi là… Vũ nhi? Bộ dạng này của ngươi là chuyện gì xảy ra?".
Ánh mắt nàng hoang mang nhìn tên thiếu niên tuấn mỹ đang yên vị trên giường lớn, trên người tỏa ra khí tức thân thuộc cùng sự cộng hưởng huyết mạch nói cho nàng biết, đây tuyệt đối là nhi tử của nàng không sai, nhưng tại sao hắn lại có bộ dạng này a?.
-"Ân! Là ta, vài ngày trước đi dạo có nhặt được cái này, lấy ra nhìn liền bị biến thành bộ dạng hiện tại!".
Lạc Vũ khẽ gật đầu sau đó giơ ra Thiên Biến Kính đã qua sử dụng. Lam Hi nghe xong nghi hoặc tiếp nhận Thiên Biến Kính, tỉ mỉ điều tra một hồi nhưng để nàng thất vọng là tấm gương này ngoài bắt mắt một chút thì không có điểm gì bất thường, trong lòng tràn ngập nghi hoặc liên tục nhìn tới nhìn lui.
-"Mẫu thân! Người đến vội như vậy có việc gì sao?".
-"Còn không phải do tiểu tử ngươi hóa điên phát ra tiếng hú hét quái dị?"
-"Haha, ta chỉ là vui vẻ sau khi biến soái a!".
-"Hừ!".
…
Cố đè nén tò mò trong lòng, nàng đảo mắt lườm hắn một lượt sau đó quay lưng rời đi, hắn là nhi tử của nàng, hắn phế đến bao nhiêu nàng có thể hiểu rõ, cho dù có chất vấn thêm nữa cũng không đi đến đâu, dứt khoát cầm theo Thiên Biến Kính đi, chậm rãi nghiên cứu.
Lạc Vũ cũng không gây khó dễ gì, dù sao hệ thống cũng nói vật này chỉ sử dụng được một lần duy nhất, giữ lại cũng vô tác dụng, đợi khi thân ảnh của Lam Hi hoàn toàn biến mất, hắn lần nữa câu thông tới Hệ Thống :
-"Mở ra thương thành, đến thời khắc lão tử nghịch thiên rồi!".
…