Vô Địch Hắc Thương

Chương 117

Brừm…mmmmmm

Đầu tiên xe tải đâm sầm vào công sự hình chữ U làm bằng đá nói trên, ngay lập tức hất bay bốn tên lính Đức, khẩu súng máy hạng nặng cũng bị cán cho bẹp dí.

Kính chắn gió phía trước bị chấn động vỡ tung biến thành một trận mưa mảnh vụn kính, “ Rầm … loảng xoảng … ” lộn xộn một trận, Nhất Đại Nữ Hoàng thật sự là tay cứng cỏi, tuy bị mảnh vụn bắn ra gây tổn thương nhưng chân vẫn không nới ga một chút, chiếc xe hướng đến con đường lớn nhanh chóng tẩu thoát.


Tựa vào trên cabin, khẩu súng của Diệp Sảng đã sớm tháo hạ ống hãm thanh, tiến hành bắn quét.

“ Tạch tạch tạch … ” âm thanh khẩu M4 vang lên không ngớt, có cả tiếng leng keng kim loại chạm nhau của máy súng hoạt động, họng súng phun ra một đóa hoa lửa cục kỳ hung mãnh, chớp lửa đầu nòng tóe ra rực rở như một đóa hoa bốn cánh.

Ánh lửa vừa lóe lên, kẹo đồng vàng chóe đã hối hả thi nhau phóng đi, như một ngọn lửa vô tình đang liếm tới bọn lính Nazi, hỏa lực này so với MP40 thì mạnh mẽ hơn nhiều.

Những binh lính này vốn không thể nào đoán được chiếc xe vận tải lại có thể gây kinh biến như vầy, trở nên thất kinh hồn vía bị Diệp Sảng đánh cho trở tay không kịp.

Tính năng ưu tú của khẩu M4 bây giờ đã phát huy và dễ dàng nhận ra ưu thế, Diệp Sảng đứng sau thùng xe như một con thoi liên tục quay trái quay phải, giờ phút này Diệp Sảng thật sự nhìn Diệp Sảng rất có phong cách, mà hai bên binh lính bị bắn hạ cũng tạo nên đủ thứ hình dáng đa dạng.

Quỵ xuống tại chổ, từ từ nhẹ nhàng khụy người hạ xuống, lăn quay mấy vòng tiêu chuẩn như ba lê rồi ngã xuống, bình yên thanh thản như lăn ra giường nệm … ôi thôi kính thưa các loại tư thế chết. Trạm gác lúc này máu tươi tung tóe, gà bay chó chạy, cuối cùng chuông báo động cũng đã vang lên.

- Nhanh lên, tăng tốc!
Tinh Tinh lo lắng hối thúc, báo động đã vang lên, không biết sẽ có bao nhiêu viện binh Quốc Xã sắp đuổi giết đến.

Nhất Đại Nữ Hoàng phản bác:
- Phá xe nhanh như ăn gỏi vầy thì muốn nhanh hơn cũng bó tay, muốn mau hơn cũng không mau được, vả lại vừa muốn ta theo B rồi lại muốn theo A, sao mà làm được.


- păng păng păng …!
Bọn lính Nazi nhanh chóng tổ chức phản kích lại, tuy MP40 bắn tốc độ không cao nhưng âm thanh nghe giống như hai tấm thép đập mạnh vào nhau, thật sự mãnh liệt.

- Leng keng leng keng!

Tấm chắn phía sau thùng xe nổi lên một trận hoa lửa, tia lửa do kim loại ma sát vang ra bốn phía, trên ngực Diệp Sảng lập tức trúng vài vết thương, 160 máu cứ thế mà vô thanh vô thức biến mất, người bị đánh bay về phía sau, chỉ là 5% cảm giác đau đớn nhưng cũng đủ cho Diệp Sảng đau đến muốn kêu cha gọi mẹ.

Alice vừa thấy phía sau có 5-6 chiếc xe chở lính đuổi theo, ngay lập tức liền vội vàng nâng khẩu MP40 lên bắn chặn.

MP40 tầm sát thương cũng không phải là cao, chỉ có khoản chừng 40 mét, nếu xa hơn nữa ngươi chỉ có thể dựa vào kỹ năng điểm xạ để nâng cao xác xuất trúng đích, bởi thế có thể thấy được M4 của Diệp Sảng tuy rằng uy lực không cao hơn là mấy nhưng về tính năng thì ưu việt hơn không biết bao nhiêu mà kể.

Đây chính là ưu thế của vũ khí đi trước thời đại hơn nữa thế kỷ đạt được, chỉ là Diệp Sảng chưa nhận ra mà thôi.

Alice cũng không biết cách bắn đúng nên dùng MP40 xả cả phanh, đường đạn vô cùng tản mát, vì vậy ở khoảng cách hơn mười thước, Diệp Sảng cũng có thể dễ dàng nhận thấy luồng đạn hai bên bay đến, ánh đạn như pháo hoa nở rộ ra bốn phía, ngay cả mắt thường cũng có thể thấy quỹ tích đạn đạo bay đến như thế nào.
[ Chổ này tác giả chém hơi quá, mà có thể là game nên cũng không sao, trên thực tế nhìn thấy đường đạn rỏ nhất chỉ có đạn vạch đường bởi vì đây chính là chức năng của nó, còn với các loại đạn khác ngoại trừ từ khoản cách xa hay trong đêm tối ta mới có thể thấy được ánh sáng do viên đạn ma sát với không khí tạo ra, chứ còn bình thường ban ngày với khoản cách 10 mét mà thấy thì thành siu nhưn mất rồi. :422: ]

Còn với M4 thì không hề như thế. Đường đạn hoàn toàn là thẳng tắp.

“ Tạch tạch tạch! ” không gắn thêm lên ống hãm thanh, độ nẩy nòng cũng bớt đi không ít.

“ Đinh… leng keng! ”

Lợi hại như một luồng đao phong sắc bén, viên đạn lao tới phá vỡ kính chắn gió của xe sau lưng, đoạn xuyên tiếp vào đầu tên lái xe, lập tức hắn hai mắt tối xầm, tay chân mềm nhũn, bánh lái cũng lệch đi kéo theo cả chiếc xe loạng choạng lật ngang sang bên, chiếc thứ hai tiếp tục trờ tới đâm sầm vào “ Ầm…mmmmmm! ” một tiếng nổ lớn vang lên, trên đường chính bùng lên một vụ nổ kinh hồn, cả một vùng toàn là lữa đỏ.

Cả nhóm Diệp Sảng điểm kinh nghiệm lục tục được kéo lên cao, chỉ cái này thôi đã hạ ít nhất chục tên lính Quốc Xã.

Nhưng chẳng thế mà nguy hiểm bớt đi, vẫn có ba chiếc xe xuyên qua màn lửa tiếp tục đuổi theo.

“ Tạch tạch tạch! ” Diệp Sảng cùng Alice liều mạng nổ súng ngăn cản đối phương đuổi theo, nhưng binh lính Nazi phải công nhận là chì, cơ bản là không sợ chết, khoản cách càng lúc càng thu hẹp.

Tấm chắn sau của thùng xe tải bị bắn lổ chổ, khắp nơi đều là vết đạn.

- Cover me! ( yểm trợ ta! )
Alice cắn răn xuất ra bảo bối hộ thân, Diệp Sảng vừa nhìn thấy không nhịn được nói:
- Ta làm sao mà Cover cho ngươi đây?

Alice trên tay cũng là cầm một trái lựu, chỉ có điều quả lựu đạn này toàn thân đỏ tươi, phía sau hỏa lực vẫn bắn rất rát, có ít nhất 7-8 khẩu MP40 cùng một khẩu súng máy hạng nặng đồng thời nhả đạn, Diệp Sảng thật sự không có cách nào yểm trợ cho nàng, hơn nữa cô ta cũng không có cách nào đứng lên, đứng lên chỉ có một chữ chết.

- Khoản cách bao nhiêu?
Diệp Sảng hướng cửa sổ cabin lái mà hỏi vọng.

- Khoản chừng 60 thước!
Nhất Đại Nữ Hoàng vừa dứt lời thì kính chiếu hậu đã bị đạn từ phía sau bắn bay.

- Phải ném trúng xe bọn chúng, ta không ném xa như vậy được! Alice lo lắng nói.

Tầm ném lựu đạn rất có quan hệ với chỉ số lực lượng, máy chủ có một bộ công thức tính toán để quy đổi tương đương, lấy lực lượng trừ đi trọng lượng vật phẩm sau đó blap blap gì đó nữa để quy ra khoản cách, nhưng cũng không phải nói 100 điểm lực lượng là có thể chọi phát là được 60 mét, vấn đề quang trọng vẫn là cách dụng lực.

- Để ta thử xem! Diệp Sảng nói.

Alice chần chừ:
- Ngươi làm được sao? Lực lượng hơn 100 điểm à?

Diệp Sảng đột nhiên đứng thẳng dậy, cầm ngang súng, tay nháy cò mấy phát, ngay lập tức từ thùng chiếc xe phía sau nổi lên 7-8 đóa hoa lửa từ mấy khẩu MP40 hăng hái chuyển mục tiêu vào mình, Diệp Sảng không tham bắn thêm nữa lập tức nằm sấp xuống.

Mấy tên lính này nổ súng như điên cuồng, "Phốc phốc phốc" Diệp Sảng đã dính mấy vết thương.

Hồng thương trị số:

"—77!"

"—78!"

"—76!"

Trên vai Diệp Sảng máu me bê bết một vùng, bị bắn cho há mồm trợn mắt.

- Are you ok? Alice biểu hiện rất kinh hãi.

Diệp Sảng nằm trên sàn xe bằng thép thở dốc không ngừng:
- Không được rồi, khoảng cách quá xa, nếu vừa nằm trên sàn xe vừa ném thì không thể nào xa như vậy được.

Ngay lúc này ở phía trước Tinh Tinh la to lên:
- Hoàng tỷ, nhanh lên, khẩu súng máy đuổi tới nơi rồi!

Diệp Sảng cũng rất nóng lòng liền giơ tay ra hiệu nói:
- Nào để ta thử xem nào, nghe theo ta đếm, ngươi ném nào!

Alice vẻ mặt giống như bán tín bán nghi nhìn hắn, nhưng nàng cảm thấy Diệp Sảng không phải là dạng Siêu Cấp Đâm Hơi mà chính là Sáng Ý Đại Vương.

“ Keng! ” Chốt an toàn của trái lựu trên tay Alice đã rớt ra,
"Xoẹt xoẹt xoẹt !" một luồng khói xanh nguy hiểm phun ra.

- 3,…2,…1… Nghe theo nhịp đếm của Diệp Sảng Alice nắm tay nhắm hướng cabin đối phương ném nhẹ, chỉ thấy Diệp Sảng như một con cá chép bật bay lên từ sàn xe, kéo theo là một động tác vô cùng phi thường: lăng không ngã người vô lê ngược.

“ Pặc!” một tiếng, Diệp Sảng bay lên một cước đá ba quả lựu đạn văng ra ngoài.

Trái lựu vẽ thành một đường cong tuyệt mỹ trên không trung, nhẹ nhàng bay xa hơn 60 mét.

“ Phành ! ” một âm thanh trầm đục, sau 7 giây lựu đạn đã đáp ngay ngắn trên mặt chiếc xe phía sau, không sai một giây lập tức phát nổ.

"Oa aaaaaaa!………… Tinh Tinh cô nương hét lên.

- Ngươi! Alice khó tin đây là sự thật.
- Ngươi biết KungFu Trung Quốc à?

- Dzất là ngưu! Phản Thanh Phục Minh trợn tròn hai mắt nhìn.

Đây là một quả lựu đạn lửa, chiếc xe phía sau bùng lên một đám lửa lớn, bọn lính Nazi la hét kinh hoàng.

Alice lập tức tận dụng thời cơ, lập tức chồm dậy cầm MP40 nhắm bắn “ Tạch Tạch Tạch! ”
Chỉ tiếc là tầm sát thương không đủ.

“ Tạch tạch tạch …! ” Tiếp sau Diệp Sảng cũng đứng dậy bắn ra một chuỗi đạn, M4 tất nhiên tầm bắn quá đủ.

Lại là “ Keng … xoảng! ” một tiếng giòn tan vang lên, kính chắn gió bị bắn vỡ toang, lái xe vốn đang bị lửa cháy che mất tầm nhìn, giờ đây lại được khuyến mãi thêm một viên đạn.

“ Rầm! ”
Chiếc xe đã lật nhào trên đường lớn.

Diệp Sảng, một tên ba trợn ba trạo, lỗ mãng lại hạ hơn hai chục lính Nazi, chuyện này nếu mà xảy ra vào thời kỳ ấy đó chính là không thể hình dung nổi.

Chẳng qua là vẫn chưa cắt đuôi được hết tất cả, vẫn còn vài cỗ xe bám theo.

- Lại đến!
Diệp Sảng liền nuốt vào Xà Đảm Xuyên Bối Dịch.

Alice giờ phút này đối với Diệp Sảng không có nữa phần hoài nghi, lập tức lấy ra một quả lựu đạn lửa thứ hai, Diệp sảng lại là ngã người trên không vô lê nghịch đá bay trái lựu đi, sau đó là một mấy loạt bắn xả bồi theo, lại thêm một chiếc xe chổng vó.

Mũ sắt của lính Đức lăn lôn lốc khắp nơi trên đường lớn, cả bọn sáu người Diệp Sảng đều tăng lên một cấp kinh nghiệm, Diệp Sảng giờ đã là cấp 25.
[ Quái! … cứ 25 cấp mãi là sao? ]

- A Ngân ngươi lập công rồi! Tinh Tinh nhẹ lau mồ hôi lạnh, thở phào ra, trong suy nghĩ của nàng Diệp Sảng cái tên tiểu tử này chính là một gã phúc tướng, nhưng nàng đâu biết cái chiêu “ Ngã người trên không vô lê nghịch ” đó khó khăn đến mức nào, cũng không người thường nào có thể làm được, cho nên Alice mới nhận định rằng Diệp Sảng am tường KungFu Trung Quốc là như thế.

- Ôi chao, sau khi trở về ta nhất định nhờ lão Đại thăng quan cho ngươi! Tinh Tinh thật sự là rất kich động.

Nhưng nàng không kích động được bao lâu, Nhất Đại Nữ Hoàng đã kêu lên:
- Xong rồi, mọi người nhìn phía trước!

Tinh Tinh nghe vậy cả kinh, cuối cùng đã đến hết đường, phía trước là một tế đàn vô cùng cổ quái, chính giữa dường như là một bàn tế Thần, vấn đề chính là phía trước tế đàn lại tự nhiên nằm ịch ra đó một con quái vật uy phong lẫm lẫm ……………. xe tăng!

Đây chính là xe tăng hung mãnh nhất trong WWII của quân Đức – King Tiger [ tên gọi tắt, biệt danh Đông Minh gọi Panzerkampfwagen Tiger Ausf. B hay Tiger B của Đức ]
Cho dù là pháo chống tăng của quân Đồng Minh đi nữa thì cũng không có cách nào hạ nó được, chung quanh xe tăng đứng đầy lính Nazi.

- Đừng nhìn nữa, nhảy mau!
Phản Thanh Phục Minh tuy rằng ù đặc về súng đạn, nhưng mà người ta cũng biết xe tải quân dụng đáng sợ thế nào thì cũng không không có thể nào đáng sợ bằng con quái vật cơ giới này.

Sáu người không còn lý do gì để do dự nữa, lập tức nhảy xe, vừa mới nhảy xuống thì cái nòng súng thô to của xe tăng kia đã phun ra một quầng lữa lớn.

“ Ầm… mmmmm! ” một tiếng nổ kinh thiên động địa vang trên đường lớn kéo theo một quả cầu lửa bùng lên dữ dội, chiếc xe tải quân dụng nằm trong quả cầu lửa giờ đây đã là một đống phế liệu.

Lúc này trên những chiếc xe phía sau, lính Nazi ào ào nhảy xuống, hơn nữa những tên lính đứng trước tế đàn cũng đồng loạt khai hỏa súng tự động.

Cả đám Diệp Sảng một hàng sáu người nằm bẹp sát dưới đất, khắp nơi hỗn loạn, đạn bắn ra làm cho bùn đất khắp nơi văng tứ tung loạn xạ, nhiệm vụ lần này thật khó khăn hơn mọi người tưởng tượng nhiều.

- Lui, mau lui lại! Tinh Tinh cũng biết uy lực của súng đạn Đức quốc rất mạnh, ai cũng không dám đưa đầu ra mà ngạnh kháng, cả nhóm người hướng vào bụi rậm lẫn trốn, binh lính Nazi vừa bắn vừa xông tới.

- Use this! Diệp Sảng cầm một khẩu súng ném xuống đám cỏ, còn lấy ra một đống lớn đạn dược, đồng thời lựa chọn giao dịch.

Alice cầm lên liền thấy, tất nhiên là khẩu tự động tiên tiến của nước Đức – MP5, trong nhất thời nàng rất chần chừ:
- Cho ta sao?

Diệp Sảng sốt ruột nói:
- Cầm đi, có thêm người chia lửa, có thêm phần thắng, ngươi Cover ta!

Alice nhìn Diệp Sảng cả buổi không nói ra lời. Nàng tuy là nữ nhân nhưng giờ phút này tựa hồ như cũng hiểu được thế nào là nhiệt huyết sôi trào trong thân thể.

Bởi vì nàng luôn luôn cảm thấy tố chất người chơi Trung Quốc rất thấp, cho nên rất khinh thường người chơi Trung Quốc, trước kia có rất nhiều trò chơi trên Internet, hệ thống dịch vụ vừa thấy IP của Trung Quốc là lập tức đá bay, nhưng hiện tại game thủ thấp bé Trung Quốc đứng trước mặt nàng đã hoàn toàn phá vỡ quan niệm đó.

Cũng không phải Diệp Sảng dở người mà lại đưa MP5 cho nàng, cũng vì đối đầu với kẻ địch mạnh thì lợi ích của đoàn đội cao hơn hết thải, kêu nàng dùng MP5 cũng chính là tăng cường thực lực chung cho cả nhóm mới giao dịch cho nàng một thanh vũ khí đắt giá như vậy, đây cũng không đơn thuần là gởi gắm một thanh vũ khí.

- Thank you!
Alice nhìn kỹ Diệp Sảng,
- Thank you to trust me!


- Thôi muốn bịnh quá bà, giết đi kìa!
Diệp Sảng gấp gáp không kịp, một đám quỷ Nazi đã xông tới, hắn còn không nghĩ đến việc phải tử trong phần 2 nhiệm vụ lần này, tiền phí đăng ký trò chơi còn chưa gỡ lại được đâu.
Bình Luận (0)
Comment