Vô Địch Hắc Thương

Chương 163

Nói đến thiên phú thương pháp, Diệp Sảng tuyệt nhiên không có. Nhưng nói đến thiên phú tiếp thu luyện súng thì Diệp Sảng có thừa. Thomas Alva Edison đã nói “thiên tài là 1% cảm hứng và 99% đổ mồ hôi nước mắt”. Nhưng đôi khi chính 1% lại hơn 99%. Lần thứ hai Diệp Sảng khai hỏa là làm theo chỉ điểm của Lôi Lôi. Số điểm đạt được là 59.81. Quả nhiên là có tăng lên, tuy nhiên kết quả này vẫn chưa đạt chuẩn. Rốt cục nam nhân kia cũng tươi cười, mặt giãn ra: ‘Thương pháp của tên này có vẻ không được tốt.’

Diệp Sảng có cảm giác khi dùng M4 thì mình không thể đứng thẳng mà bắn được. Nguyên nhân là do liên quan đến xung lượng giật, bả vai vì thể không thể chịu đựng được tiết tấu bắn đạn liên tục. Lúc này Diệp Sảng cố định thân hình thật vững, trọn cánh tay phải dùng sức bưng súng, phá lệ tăng mạnh lực đạo ở trên vai. “Ba – ba – ba – ba! Ba – ba – ba – ba!”. Xác đạn từ M4 bão tố bắn ra.

“... Khoảng cách: 50m. Lượt bắn: 21. Lượt trúng: 13. Tỉ lệ chính xác: 65%. Trúng ngực: 7. Trúng vai trái: 2. Trúng vai phải: 2. Trúng đầu: 2. Điểm số: 61.16.”

Nam nhân kia không thể cười được nữa. Lôi Lôi hài lòng gật đầu: “Sư phụ, nhìn không ra người lại là một người đàn ông có thiên phú!”

Lần này Diệp Sảng không để ý tới Lôi Lôi. Hắn hiện đã đắm chìm trong huấn luyện tác xạ. Nam nhân kia lại bưng MP5 bắn phá một trận nữa, điểm số cư nhiên rất cao: 62.21. Đến khi hắn dương dương đắc ý nhòm qua xem Diệp Sảng, hắn vẫn không thể lại cười được. Lần này điểm số của Diệp Sảng lại đột phá: 63.69.

“Hừ, ta nhất định là cao hơn! Ta còn không thể hiện bản lĩnh thật sự thì ngươi còn không biết thế nào là lợi hại!” – Nam nhân kia âm thầm tự phân cao thấp, lặng lẽ muốn nhằm vào kĩ năng.

Số 167 cùng 168 bắn súng liên hồi, mặt đất đầy những xác đạn. MP5 đích xác là có ưu thế rất lớn về độ chính xác. Đó cũng là một nguyên nhân trọng yếu giúp nam nhân kia đạt tới 64.22 điểm. Hắn thường luyện tập ở trong này, tự nhiên sẽ biết vũ khí liên xạ SMG dùng rất khó. Lên được tới 60 điểm thì có thể nói thương pháp thuộc dạng tốt. Tuy nhiên hắn lại quá xem nhẹ năng lực biến thái của Diệp Sảng. Diệp Sảng suy nghĩ một hồi, sau đó lại bắn thêm hai đợt, trong đó có một lần vượt qua hắn: 65.33 điểm. Nam nhân mặc quân trang có điểm bối rối. Hắn rất rõ trình độ của mình. Trên cơ bản, 65 điểm đã là cực hạn của hắn. Trong khi hắn còn ngây người, tiếng súng của Diệp Sảng lại vang lên. Nam nhân kia mở to hai mắt nhìn.

“... Điểm số: 66.66!”

Chiếu theo xu thế này thì Diệp Sảng tựa như là chỉ có tiến bộ chứ không có giảm. Rút cuộc tên này là cao thủ hay là dân quê chân đất mắt toét? Nhưng mà nhìn hắn thế nào cũng không giống cao thủ chút gì! Chẳng lẽ là giả trư ăn thịt hổ?

“Ta không tin ta không làm được!” – Nam nhân kia bưng súng cuồng xạ. Hắn chỉ hận súng của mình không tinh chuẩn. Súng của đàn ông có thể không cầm cự được lâu, có thể không dài, nhưng không thể không chuẩn ((_ _|||)). Thật đáng tiếc, hắn vẫn không thể vượt qua 65 điểm. Thế mà Diệp Sảng đã lên tới 68.98 điểm rồi.

Nam nhân kia có điểm phát mộng. Nữ nhân gợi cảm kia cũng không có buông được ly rượu xuống. Diệp Sảng cứ như ăn phải cafein, điểm số không ngừng tăng lên: 69.45... 70.22... 71.78... 72.66... 72.98... 73.07... Giờ phút này, không riêng gì đôi tình lữ kia sợ đến ngây người, ngay cả Lôi Lôi cũng có điểm bất khả tư nghị. Ngươi nói xem, làm gì có người nào thương pháp lại tiến bộ nhanh như vậy được. Hơn nữa, nàng rất rõ để luyện M4 lên đến 70 điểm là điều rất khó khăn. Giống như luyện võ công, độ tiến triển sẽ càng ngày càng thong thả. Nghĩa là ban đầu mà tiến bộ mau là điều rất bình thường, nhưng sau đó mà tiến bộ nhanh lại là chuyện bất bình thường. Nhưng mà Diệp Sảng lại luyện thương với tốc độ vân phi thủy lưu. Cuối cùng dừng lại ở điểm 75, không thể tăng lên được nữa.

“Sư phụ, không tưởng được người lại có thiên phú đến vậy nha!” – Lôi Lôi chính là thật tâm khích lệ. Xem ra khả năng này là do được khích lệ mà đạt được chứ không phải là do trách cứ mà đạt tới.

Diệp Sảng cũng nhớ tới một câu chuyện nhỏ xưa. Truyện rằng thật lâu, thật lâu trước đây có một cậu bé rất bướng bỉnh, trong đầu đầy tư tưởng cổ quái. Cậu ta mới đi học mấy tháng đã bị đuổi học. Lý do nhà trường đưa ra là do đứa bé này ngu xuẩn, hồ đồ, chính là một đứa trẻ đần độn. Nhưng mẹ của cậu bé không cho là như vậy. Mẹ cậu bé an ủi cùng khích lệ với mức độ cao nhất, cho cậu bé hiểu là mặt gì cậu cũng tốt. Không những thế bà còn dạy cậu đọc sách, viết chữ. Nhiều năm sau, cậu bé từng bị cho rằng là một đứa đần độn không thể đào tạo lại trở thành nhà phát minh siêu cấp thiên tài trong lịch sử nhân loại – Thomas A. Edison!

Câu chuyện này rất thích hợp để minh họa cho thiên phú. Vừa nghĩ như vậy, Diệp Sảng liền kinh hỉ... mẹ ôi... nói không chừng giữa chủ và thợ cũng chẳng xa nhau đâu! Thế là hắn lại hứng trí bừng bừng chạy đi luyện súng.

“Sư phụ, thương pháp cần tính ổn định!” – Lôi Lôi lại bắt đầu chỉ điểm.

Diệp Sảng khó hiểu: “Tính ổn định gì?”

“Kì thật, để đạt được điểm cao không khó. Khó là ở chỗ duy trì nó. Nghĩa là, người bắn liên tục nhiều vòng, chỉ cần bảo trì được tiêu chuẩn hiện tại là quá ổn rồi!”

Diệp Sảng nghĩ nghĩ, thấy quả đúng là như vậy. Hắn tiếp tục xách súng lên bắn. Trại huấn luyện này quả nhiên là nơi tốt. Đã vậy đạn lại hoàn toàn tự động quay trở lại băng đạn, bắn căn bản là không bao giờ hết a...

Thấy đôi tình lữ bên cạnh ngây ngẩn, Lôi Lôi rất đắc ý, cầm bánh quy tiếp tục nhai. Biểu tình đó rất là có thần khí. Nữ nhân gợi cảm buông ly đế cao, lôi ra một hộp súng từ trong túi Càn Khôn. Không ngờ nữ nhân này cũng là một thương thủ, không những thế súng cô ta dùng cũng thật phong cách – súng trường G11. Trước đây cũng là một sản phẩm đại danh đỉnh đỉnh của công ty HK, tiếc là G11 cũng không phải là một dòng kinh điển. Trái lại, nó lại để lại rất nhiều tranh luận.

Ngoại hình G11 giống như một cái hộp dài. Rất nhiều binh sĩnh phương tây thích gọi nó là súng poọc-hoọc. Như tên đã cho thấy, G11 là loại súng bắn đạn không vỏ, đường kính đạn là 4.7x33mm. Chính vì thế nên uy lực vẫn tương đối lơn, tuy nhiên vẫn không thể cùng đánh đồng với lực sát thương của AK. Mà chính vì dùng đạn không vỏ, hệ thống tự đánh cháy dễ dàng tăng lên nhiệt độ cao trong thời gian ngắn cho nên, kết hợp với thiết kế cò súng, G11 rất thích hợp với bắn liên thanh. Vào thập niên 60(*) thế kỉ XX, G11 chủ yếu được trang bị cho bộ đội biên phòng Tây Đức. Trên thực tế nó là sản phẩm thử nghiệm của cuộc thử nghiệm vũ khí hạng nhẹ của công ty HK. Tiếc là vì vấn đề đạn dược cho nên loại súng này không được đưa vào sản xuất hàng loạt. Cuối cùng G11 trở thành loại súng trường quá độ, rơi vào quá khứ. (**)

(*) Tháng 12/1969, Bộ Quốc phòng Tây Đức chính thức giao nhiệm vụ nghiên cứu chế tạo súng bắn đạn không vỏ cho 3 nhà sản xuất là Công ty Deere, Công ty Heckler Koch và Công ty Mauser. Năm 1977, loại súng bắn đạn không vỏ của Đức tham gia vào cuộc thử nghiệm vũ khí hạng nhẹ của NATO, sau đó nó đã được cải tiến thêm nhiều lần. Cho nên trên kia ghi là thập niên 60 có lẽ không được chính xác lắm.

(**) Nguyên nhân không được đưa vào sản xuất hàng loạt là do sự thay đổi thể chế chính trị của nước Đức thống nhất và thiếu các hợp đồng mua sắm.

Khuyết điểm của G11 là ở trọng lượng toàn thân của nó. Trọng lượng rỗng của nó đã hơn 3kg, không thể chịu được khi bắn phá liên tục. Nói dễ hiểu là trong một cuộc chiến chân chính, tốc độ ra tay chậm mà phụ trọng lại cao thì rất bất tiện khi hành động. Nhưng không phải là không có ưu điểm. G11 có độ chính xác cao, băng đạn có 50 viên, kính nhắm 3 lớp. Trên cơ bản thì G11 chính là một biến chủng. Lôi Lôi biết rất rõ các nhà thiết kế game muốn đưa G11 vào Đệ Nhị Thế Giới sở dĩ nguyên nhân lớn nhất là do ưu thế về kính nhắm của nó. Tuy súng có điểm lạc hậu, nhưng trong game thì nó lại là một thứ ngoạn ý vô cùng phong cách.

Nữ nhân kia ghìm súng đi lên bệ bắn. “Crắc”. Khai hỏa. Bốn phía nổi lên một trận kinh hô. Thành tích của cô rất nhanh đã hiện lên:

“Vũ khí: HK-G11. Khoảng cách: 80m. Lượt bắn: 24. Lượt trúng: 14. Tỉ lệ chính xác: 58.33%. trúng ngực: 8. Trúng đầu: 6. Điểm số: 78.83!”

Cô ta cực kì đắc ý, tay cầm súng, lúc lắc cái đầu khoe sóng tóc dài, tắm dưới ánh nắng mặt trời. Thực là rất có khí chất của một “nữ thần xạ thủ”. Lôi Lôi suýt chút hộc máu, nghĩ thầm ‘ngươi cũng chỉ là cái đinh sắt gỉ, nếu không có kính nhắm thì chỉ sợ là căn bản đến cái tiêu chuẩn cơ bản nhất cũng không đạt được a’.

“Sư phụ!” – Lôi Lôi lại bắt đầu hô.

Diệp Sảng đáp: “Ơi?”

“Sư phụ, M4 là vũ khí người sắp đào thải, hẳn là người đã chọn được vũ khí trụ cột. Nếu vậy thì người nên luyện tập với vũ khí chủ chiến nhiều hơn nha!”

Diệp Sảng nghĩ nghĩ: “Ừ, cũng có lí!”

Diệp Sảng lập tức lôi AK47 ra, sau đó “ba – ba – ba” khai hỏa. Đúng lúc ấy, toàn trường liền oanh động. Tiếng súng AK vang lên thật sự rất có sức chấn động. Thanh âm AK quanh quẩn khắp sân cỏ, hoàn toàn át đi tiếng súng lục PPK, GEOOK (*)... Không chỉ thế, những game thủ không nắm rõ chân tướng đều đã nhanh chân chạy lại vây xem.

(*) không biết tới GEOOK, phải chăng lão tác giả hư cấu?

“Là thằng trẻ trâu nào dùng súng có tiếng vang lớn thế?”

“Ai da, thằng tó này là ai thế? Có súng máy thật to a!”

“Thằng ngu bốn mắt này, là AK47, không phải súng máy!”

“A... thật ngượng... không biết... không nhìn rõ đâu... to a...”

Nữ nhân yêu diễm kia cũng híp mắt lại. Không phải là lần này cô ta thấy thương pháp của Diệp Sảng tốt, mà là đỏ mắt vì Diệp Sảng lại có đồ tốt như vậy. Dù AK đã có từ nhiều thập kỉ trước nên có chút lạc hậu, nhưng mà so với G11 của cô vẫn hơn rất nhiều, đã vậy lại là cấp tinh anh!

Những người ở đây đều có lòng ghen tị. Vừa thấy Diệp Sảng bắn AK thực nhẹ nhàng, lại nhìn Lôi Lôi mặc một bộ bố y của tân thủ mà lại ở nơi này, nữ nhân kia liền nhịn không được đi đến đứng dưới tán ô che nắng: “Ê, tiểu nha đầu, có hứng thú đổ không?”

Lôi Lôi liếc cô ta một cái: “Đổ gì?”

Cô ta lại lúc lắc cái đầu, mái tóc dài đong đưa, ẽo ợt làm dáng: “Bắn mười vòng, ai được nhiều điểm hơn liền thắng!”

“Vấn đề này không nên hỏi ta. Hỏi sư phụ ta ấy!”

Diệp Sảng cũng đã xách súng đi tới: “Hay a, cược cái gì?”

Hiện tại hắn cảm thấy rất buồn tẻ, giờ lại có người đến so súng, vừa hay tăng thêm chút lạc thú cùng kích thích khi luyện tập. Cả bãi cỏ lập tức nóng hẳn. Các game thủ khác ai cũng muốn nhìn qua một chút cái phong thái uy phong của hai cường nhân sắp biểu diễn.

“Như vậy đi, ở đây hầu như tất cả mọi người đều là thương thủ. Có câu không đánh nhau không quen biết. Xem như là kết giao bằng hữu, ta cùng người này lần lượt bắn 10 vòng phân cao thấp. Ai thua phải bao đối phương một chầu, người thắng được tùy ý gọi món!” – Cô ta rất chi là tự tin.

Diệp Sảng không hề nghĩ ngợi liền nói: “Được, come on babe!”

Nữ nhân kia cười lạnh: “Đi!”

Diệp Sảng thầm nhủ ‘thật sợ quá đi, ta đây chính là nhìn ngươi không vừa mắt, có tiền thì hay lắm sao, chẳng lẽ tiểu ca đây lại không trả nổi một bữa cơm, hế, thực nực cười’.

Vừa thấy Diệp Sảng chuẩn bị đấu với người ta, Lôi Lôi liền điệu hắn sang một bên nhỏ giọng nói: “Sư phụ, đồ ở nơi này rất đắt, thực sự rất đắt!”

Diệp Sảng tùy tiện: “Vậy thì sao? Tuy rằng ta không phải là kẻ có tiền, nhưng không có nghĩa một phân cũng không!”

“Aiii, không phải ý đó, ta nói...”

Lôi Lôi có điểm nóng nảy, nhưng lời này còn chưa nói xong đã bị nữ nhân kia cắt đứt: “Các ngươi thương lượng xong chưa? Có dám hay không? Không dám thì cứ nói rõ ra, ta tuyệt đối sẽ không khinh thường các ngươi!”

“Đến thì đến, ai sợ ai!” – Lúc này sự tự tin của Diệp Sảng tăng đột biến, nhấc AK lên liền tiến tới.
Bình Luận (0)
Comment