Vô Địch Hắc Thương

Chương 177

Quả nhiên các cao thủ đều tâm linh tương thông. Demon đã đoán đúng, Diệp Sảng không hề rời đi, ngược lại vẫn còn tiếp tục vào sâu trong khu phế tích. Nhị Bức Hỷ Hỷ thề nhất định phải báo thù cho Hỏa Thương Thiêu Dược cho nên cũng kiên trì, nhất quyết đến Thiên Không thành. Mà Diệp Sảng so với cô thì tốt xấu gì cũng bình tĩnh hơn, cho dù ngay cả đối thủ trông như thế nào cũng chưa thấy nhưng vẫn nhất quyết tiến lên. Không thể để hắn cứ thế giết 34 người của mình mà không làm gì. Cho dù Bại Hoại quả thật có chút bại hoại, nhưng dầu gì cũng là người Trung Quốc, không thể để cho ngoại quốc xem thường mình.

Lùi lại thời gian một ngày…

Login lần nữa lại là sáng sớm.

Lần này Thần Long Giáo lại đưa viện quân tới, nhưng chỉ có hai người, một nam một nữ. Ngoài ra… bạn Chu Tinh Tinh của chúng ta thật sự dai như đỉa, bám riết không tha. Đây là lần thứ hai bỏ nhà theo giun rồi quay trở về. Có lẽ là bị giết nhiều lần, Tinh quen chết rồi, cho nên thành ra chả sợ gì nữa.

“Hà huynh, tôi giới thiệu với huynh, đây là cao thủ khu Tịch Tĩnh!” – Tinh thần hôm nay của Chu Tinh Tinh xem ra rất sảng khoái – “Vị này là Nhất Kiếm Thích Huyết Nhất Giảo!”

Diệp Sảng mở to hai con mắt, nhìn chằm chăm. Cái tên này thật có khí phách nha. Lại nhìn đến người. Vị này có sắc mặt rất âm trầm, mặt mày lúc nào cũng ẩn ẩn hắc khí. Xem ra đây là loại người luôn giết người một cách tàn nhẫn. Hắn một thân áo giáp thép, kết hợp với một thanh đoản kiếm. Ồ, là trọng giáp chiến sĩ!

Nghe Chu Tinh Tinh nói đây là cao thủ của khu mình, Diệp Sảng lập tức mở ra bảng xếp hạng khu Tịch Tĩnh.

“Hạng 13: Nhất Kiếm Thích Huyết Nhất Giảo – Level 35.”

Quảng nhiên là mạnh a. Trọng giáp chiến sĩ, vẫn còn là Cuồng Chiến Sĩ nhất giai. Sau khi tổ đội, Diệp Sảng liền thấy HP của hắn lên tới 1280, xem ra là cuồng nhân máu dày.

“Đây là lão bà của tôi, Bích Nguyệt Nhi!” - Nhất Giảo chủ động giới thiệu.

Diệp Sảng lại nhìn nhìn. Cô gái này mặc một chiếc pháp bào nguyên tố sư màu xanh biếc, diện mạo rất ngọt, cười lên rất cuốn hút. Nụ cười như vậy căn bản là không nên xuất hiện tại nơi chiến trường hung hiểm, tàn khốc này.

Thông tin của Bích Nguyệt Nhi lập tức hiển thị trên bảng đoàn đội.

Bích Nguyệt Nhi

Sinh mệnh: 200HP.

Level: 33.

Chức nghiệp: Thủy nguyên tố sư.

Tiến giai: nhất giai.

Xem ra cấp bậc hai người hôm nay so với Bại Hoại của Vô Địch Chiến Thần cao hơn không dưới 1, 2 level.

“Nghe nói hôm qua chỗ này có rất nhiều người Trung Quốc chúng ta chết ở đây. Hôm nay chúng ta liền tới xem sao!” – Bích Nguyệt Nhi chủ động giải thích.

Diệp Sảng giật mình, lại nhìn Chu Tinh Tinh. Chu Tinh Tinh cũng là người khu Tịch Tĩnh cho nên hắn sẽ tương đối hiểu biết hai người này.

Nhất Giảo nói: “Nghe nói đối phương là một sniper ngoại quốc. Hôm qua 1v33 mà thắng, tôi cũng muốn nhìn qua người này một chút.”

Nhị Bức Hỷ Hỷ cười lạnh: “Tốt nhất là không nên xem, chỉ sợ người còn chưa thấy đâu mà chính mình đã mất mạng rồi.”

Lần này lại là một đoàn sáu người tiến lên, đi xuyên qua địa hình phức tạp khu phế tích, nhắm thẳng hướng cổng ra. Phía sau cổng ra chính là vùng hoang mạc ngoại ô thành Thiên Không. Chi cần hội Diệp Sảng đi qua con đường này, chủ lực của Thần Long Giáo ở phía sau có thể tiến quân thần tốc.

Sáu người phân thành hai tổ tiến lên. Nhóm ba người Nhất Giảo đi phía trước. Nhóm ba người Diệp Sảng đi ở phía sau một khoảng. Như vậy có thể tránh thiệt hại khi bị tập kích. Hơn nữa Nhất Giảo cũng coi như có kinh nghiệm, chuyên chọn đường khó đi.

Diệp Sảng có cảm giác tên sniper người Đức kia sẽ không từ bỏ ý đồ, hắn sẽ còn xuất hiện, còn mình sẽ là đối thủ. Hắn sẽ không thể để mình dễ dàng thông qua khu này.

Bầu trời vẫn âm u như trước, không hề có dấu hiệu sẽ trong xanh. Phía trước cổng ra là một mảnh đất khá bằng phẳng, ở giữa gồ lên thành địa hình hình trăng khuyết. Ba tòa kiến trúc cao tầng bị tàn phá tạo thành hình tam giác. Khoảng cách giữa hai tòa bất kì đều hơn 300m. Các tấm thép nằm lộn xộn khắp nơi. Có lẽ ba tòa kiến trúc này trước kia là nhà xưởng, xa hơn là bình nguyên hoang vu rộng mênh mông vô bờ bến.

Sau khi đến đây, mọi người liền bước chầm chậm lại. Nếu Demon còn muốn đến, đây sẽ là nơi cuối cùng hắn có thể đến, cũng là cơ hội cuối cùng hai bên chạm mặt.

“Rất có thể tên tạp chủng đó trốn ở chỗ này!” – Nhị Bức Hỷ Hỷ đã lôi AUG ra tự bao giờ.

Nhất Giảo nói: “Trước hết chúng ta cứ lên lầu, khống chế mảnh đất này rồi ra tay cũng không muộn!”

Đây hiển nhiên là ý tưởng tốt, Diệp Sảng rất tán thành. Sau khi thương lượng một lúc, ba người Diệp Sảng lặng lẽ leo lên một gian xưởng trên tầng hai. Mấy nhà xưởng này đều là tòa nhà năm tầng.

Ở đây có ưu thế của nó. Mái nhà đều chất đống những tấm sắt thép hoang phế, có thể tận dụng làm vật che chắn tự nhiên. Ban công tầng thứ hai là nơi quan sát vệ tinh cũ nát. Tầng ba hoàn toàn bị phá nát một nửa. Trên thực thế trông giống như một cái miệng giếng. 

Lôi Lôi núp ở phía sau một bản thép có gắn ống nhòm tầm xa, tỉ mỉ quan sát bình nguyên phía trước tòa nhà, xác thực không có gì bất thường. Nhất Giảo quyết định cùng Bích Nguyệt Nhi đi lên phía trước thăm dò. Chu Tinh Tinh thấp thỏm, bất an đi phía sau hai người. Vừa mới đi ra ngoài khu tam giác chưa tới 100m quả nhiên đã có chuyện.

“Oanh~ ba — ”

Âm thanh của Mauser 98K vang lên. Trong nháy mắt đó, Diệp Sảng bỗng nhiên có chút ngẩn ra. Tiếng súng này truyền đến từ phía sau. Ngàn tính vạn tính cũng không tính tới khả năng người ta sớm đã nắm rõ tâm tư của mình.

Một thương này của Demon là ngoài ý muốn. Vốn hắn nhắm vào Nhất Giảo, nhưng ngay lúc bóp cò, không ngờ Nhất Giảo khẩn trương thế nào lại giẫm phải một khối thép, trượt một cái rồi ngã bổ nhào. Vì thế phát súng này lại trúng ngay bả vai Bích Nguyệt Nhi. “Đinh” một tiếng, toàn thân Bích Nguyệt Nhi lóe lên một tia cường quang màu lam, sau đó lập tức biến mất. Demon cả kinh, biết mình đã bị lừa. Đối phương để nguyên tố sư kích hoạt hộ thuẫn đi mở đường, dụ mình nổ súng. Nếu muốn 98K chỉ một phát súng đã phá tan Hàn Băng Thuẫn, giết chết nguyên tố sư là không thể, trừ phi một phát đó có thể tạo ra hơn 1000 điểm thương tổn, cùng trừ phi là 98K cấp anh hùng. [!?]

“Crắc!”

Demon nhanh chóng kéo chốt, lần nữa lại nhắm bắn. Nhưng ba người nhóm Nhất Giảo không để hắn có cơ hội ra tay, lập tức gục xuống rồi đi núp sang một chỗ lồi ra, tiếp tục đi.

“Tôi muốn đi giết hắn!” – Nhị Bức Hỷ Hỷ xách súng chạy xuống dưới lầu. Cô không thể phán đoán chính xác vị trí cụ thể, nhưng cô nghe ra phát súng này không chỉ tới từ phía sau, hắn vẫn còn trên mặt đất. Vừa rồi cuối cùng cũng phát hiện hắn ở phía xau một chiếc xe.

Sau khi tiếng súng vang lên, Diệp Sảng cũng lặng lẽ đưa 98K ra ngoài khỏi ban công, coi như là chưa phát hiện ra. Thực ra là để cho cột đo chỉ số dao động hạ thấp dần.

Cả nhà xưởng bỗng nhiên lại rơi vào trạng thái tĩnh lặng. Ai cũng không phát ra động tĩnh. Tuy nhiên lại có một người không thế - Nhị Bức Hỷ Hỷ.

Nhị Bức Hỷ Hỷ hỏa tốc lao xuống dưới lầu. Tiếng giày đạp lên cầu thang bình bịch. Tiếng đạp tuy rằng không lớn, nhưng Demon lại nghe rất rõ. Hắn ngàn vạn lần cũng không ngờ Diệp Sảng lại giảo hoạt đến thế, để người ở phía trước chịu chết, còn mình mai phục ở phía sau. Demon quyết đoán chuyển hướng nòng súng sang tòa số 1. Nhìn từ vị trí của hắn có thể thấy rõ cổng của tòa số 1, cũng có thể thấy rõ Nhị Bức Hỷ Hỷ đang gấp gáp chạy tới nếu cô tới cổng. Demon nắm được quy luật âm thanh tiếng bước chân. Là một cao thủ, nhãn quan tứ phương, tai nghe bát hướng là kĩ năng cơ bản nhất. Tuy rằng mắt của hắn không nhìn thấy Nhị Bức Hỷ Hỷ, nhưng tai hắn có thể phân tích hành động cùng lộ tuyến của đối phương rất tốt: tầng 5, 4, 3, 2…

Nhưng ngay lúc Nhị Bức Hỷ Hỷ chạy tới tầng 2, tiếng bước chân đột nhiên biến mất. Toàn bộ lại yên tĩnh trở lại. Tim Demon bỗng nhiên đập nhanh lên. Chẳng lẽ phát hiện ra vị trí của mình, cố tình không xuống nữa? Trong nháy mắt đó, óc Demon vụt qua vô số khả năng có thể xảy ra, nhưng khả năng lớn nhất chỉ có một: Diệp Sảng đang kéo dài thời gian, đợi đến lúc năm người bọn họ vây kín lấy mình. Demon hiểu rất rõ thế nào mới là một sniper: chẳng những phải nhất kích tất sát mà còn phải làm chủ khả năng tạo uy hiếp thật tốt.

Khẩu 98K cấp thần thánh này của hắn có một thuộc tính ưu tú nhất là có thể sử dụng đạn 7.92mm Metal Slug, tạo ra sức xuyên thấu rất mạnh. Demon khó có thể tin được một loạt đạn này tiếp tục đập vào cổng tòa nhà 1 mà vẫn không có ai đi ra. Trong não Demon mô phòng lược đồ chiến trường. Mặc dù nhìn không thấy, nghe không được, hắn vẫn có thể tượng tượng ra địch nhân đang rón ra rón rén phía sau cổng. Đây chỉ là ý thức cùng óc tưởng tượng thông thường. “Két” một tiếng, hắn bóp chặt cò súng.

“Oanh~ ba –”

Từ nòng súng 98K, một viên đạn hợp kim bắn ra ngoài như bão tố. Một tiếng “đinh” vang lên giòn vang. Tấm thép trên bức tường trước cổng bị đạn xuyên qua. Viên đạn sượt qua chiếc cổ trắng nõn của Nhị Bức Hỷ Hỷ, máu rỉ ra.

Nhị Bức Hỷ Hỷ phẫn nộ, lo lắng, thống hận… Tất cả cảm xúc nóng lòng trả thù bị một phát súng này biến thành khủng bố. Lần đầu tiên trong đời cô cảm thấy vô cùng khiếp sợ. Cô không biết đối phương làm thế nào mà phát hiện ra hành tung của mình, thậm chí cô nghi rằng đối phương có một kĩ năng nào đó có thể nhìn rõ mọi thứ. Tuy nhiên lỗ đạn trên tấm thép nói cho cô biết: tốt nhất là không được lộn xộn, nếu không sẽ chết bất đắc kì tử! Ánh sáng xuyên qua lỗ đạn tựa như một thanh kiếm Damocles treo trên đầu Nhị Bức Hỷ Hỷ. Nhị Bức Hỷ Hỷ hoàn toàn bị chấn nhiếp, khiếp sợ. 

Ngay khi Demon nổ súng, Diệp Sảng cũng không hề chậm trễ, lập tức chuyển hướng nòng súng 98K, dựa vào hướng phát ra âm thanh mà tập trung vào buồng lái chiếc xe. Lần này Diệp Sảng thấy rõ một đoạn ống súng đen nhánh lộ ra bên ngoài, đặt qua khe cửa kính thủy tinh. Diệp Sảng dường như còn thấy cả đỉnh mũ màu đen của Demon. Theo tư thế của hắn, xem chừng là dựa vào bàn điều khiển. Tên này cũng quá là giảo hoạt, đi núp ở chỗ này. Ai mà nghĩ tới! Diệp Sảng không chút do dự, bóp cò.

“Oanh~ ba –”

Trận này, 98K tựa như đóng vai chính một bộ phim. Lần này Diệp Sảng nổ súng khi chỉ số lay động là 0. Chiếc mũ của bộ quân phục SAS bị xuyên qua. Nhưng mà lại không hề thấy máu phụt ra, chỉ thấy toàn những thứ linh tinh bay tung lên, không hề có một trị số thương tổn nào bay lẫn trong đó. Diệp Sảng ngẩn ngơ, biết mình bị trúng kế. Thì ra đây là người giả được đối phương sắp đặt sẵn ở đây.

Diệp Sảng nháy mắt đã hiểu ra, nhưng Chu Tinh Tinh ở phía xa xa lại không hề hay biết, thấy hai tiếng súng vang lên sát nhau, cho rằng Diệp Sảng và tên sniper kia đang đấu súng. Hắn cũng hiểu biết một ít về súng ngắm, cho rằng cả hai cao thủ này đang kéo chốt, nhất định phải thừa dịp này chạy ra ngoài chụp lấy vài pô hoặc quay lấy một đoạn thật đặc sắc, nhất định phải có được một đoạn quay được mặt hoặc toàn thân của Demon. Thế là, Chu Tinh Tinh đứng lên.

“Oanh~ ba –”

Tiếng Mauser 98K vô tình vang lên. Viên đạn xuyên thủng họng của hắn, máu chảy ra ồng ộc. Phát đạn này nhanh chóng, chính xác, tàn nhẫn, trúng phải không thể không chết.

Lục thương trị số: “-2333!”

Chu Tinh Tinh lại nằm trong vũng máu.

[vâng, anh lại lần nữa ra đi oanh liệt. Mị là Mị thích chế rồi đấy hị hị, cơ mà Mị trước đó đã có Phủ với Sử rồi, chế có bằng lòng vào dàn harem của Mị không *come on babe*].
Bình Luận (0)
Comment