Vô Địch Hắc Thương

Chương 289

Mặt trời ngả dần về tây, trời chiều chiếu lên mặt biển, độ lên một tầng sáng đỏ ánh bạc, nước biển cũng bị nhuộm một màu đỏ ánh bạc, giống như một tấm vải đỏ thẫm.

Diệp Sảng ngồi trên thuyền nhỏ, nhàm chán gặm lương khô. Hiện tại đồ ăn chỉ dùng một ít. Tất cả mọi người đều tận lực tiết kiệm đồ ăn nước uống. Cờ Lê không ngừng đứng dậy quay đầu xem xét dòng nước. Dòng nước đen không ngừng chảy đi, một mức tuồn ra bên ngoài. Hắn lo lắng hơn bất cứ ai khác.

Súng Cơ gặp một cái bánh mỳ khô cứng: “Đừng quan tâm nó nữa. Mấy dòng nước này bắt nguồn từ long điện. Nước trong đó ào ào chảy ra khiến dòng nước gia tốc. Chỉ có thể chờ tới lúc bảo điện hết nước, ma pháp cùng cơ quan được giải trừ. Cần 24 giờ mới có thể khôi phục lại bình thường.”

“24 giờ!” – Cờ Lê có chút tuyệt vọng, đặt mông ngồi xuống.

24 giờ, có nghĩa là bọn họ nhất định phải vượt qua một đêm trên chiếc thuyền nhỏ lênh đênh giữa biển. Tinh Tinh ngồi bên cạnh Diệp Sảng, cùng Diệp Sảng ngắm nắng chiều xinh đẹp.

“A Ngân, nếu chúng ta chết trở về thì phải làm sao?” – Tinh Tinh có chút bận tâm. Nơi này chết một lần là mất 10 cấp, xác suất rơi đồ toàn thân rất cao.

Diệp Sảng không ngẩng đầu lên: “Chết quay về thì chết quay về, nếu không mi định làm gì?”

Tinh Tinh mất hứng: “Mi nghĩ biện pháp gì đi chứ. Chúng ta cứ chờ đợi như vậy đến khi nào mới tới cuối?”

Diệp Sảng hắng giọng nói: “Biện pháp chỉ có một!”

Tinh Tinh vội vàng hỏi: “Cách gì?”

Diệp Sảng nhận chai nước khoáng của Ta Là Tiểu Tam: “Một chữ - chờ!”

Mặt Tinh Tinh tối sầm lại, suýt thì ngã xuống nước

Mặt trời chiều hoàn toàn chìm vào đường chân trời, màn đêm cuối cùng cũng tới. Biển đêm có nét đẹp rất riêng. Sao giăng đầy trời, dẫn người ta rời xa khỏi thế giới hiện thực. Chỉ nhìn khoảng không mênh mông một cách đơn thuần liền đủ khiến người ta suy nghĩ xa xôi không muốn về.

Không biết bao lâu sau, tất cả mọi người bắt đầu cảm thấy bối rồi, Cầm Nữ Vương đột nhiên nhảy dựng lên: “Phía trước hình như có người đến!”

Mọi người trước hết là tinh thần chấn động, cùng đó là khẩn trương, đều cầm vũ khí lên.

Cầm Nữ Vương không có nói bậy. Giữa mặt biển đen nhánh như có một điểm ánh đèn lập lòe, rõ ràng là chạy về phía long môn, tốc độ rất nhanh. Nó đã tới gần như vậy mà một cao thủ trên biển như Súng Cơ cũng không phát hiện ra, còn có loại tàu thuyền gì đạt được tốc độ cao như vậy? Nhưng hiện tại muốn tới đây có chút không thực tế, dòng nước vẫn đang chảy xiết hướng ra ngoài.

“Cùng lắm thì liều mạng!” – Con ngươi Súng Cơ nháy mắt biến thành màu đỏ.

5 phút sau, một hàng chín người đồng thời kinh hô: “Oa~~~~~~”

Một chiến hạm vô cùng uy vũ tiến tới trên mặt biển. U Linh, Hải Thần hay chiến tàu của Mina quả thực không sánh được với chiến hạm này. Đây là một chiếc tuần dương hạm mới xuất hiện giữa thế kỷ XX. Cho dù tuần dương hạm đã bị thời đại mới đào thải, nhưng đây vẫn là một chiếc quân hạm chân chính.

Tạo hình hẹp dài, boong tàu bằng kim loại sáng bén, toàn thân tàu bọc thép màu lam nhạt, khoang lái tràn đầy hơi thở của khoa học kỹ thuật hiện đại, trong khoang lái có màn hình chiếu rada, trên boong tàu sừng sững một hạm pháo của súng máy hạng nặng MG42. Tất cả đều nói rõ cho đoàn Diệp Sảng biết đây là một quân hạm vô cùng NB.

Súng Cơ cùng Cờ Lê nhìn đến trợn tròn hai con mắt. Cho tới nay, bọn họ vẫn cảm thấy U Linh là chiến tàu cường đại nhất. Thực ra suy nghĩ của bọn hắn không sai. Từ khi game còn ở giai đoạn beta, Súng Cơ bọn họ một mực nghiên cứu kiến thức hàng hải, có thể nói là một lòng nhào vào phương diện chế tạo tàu thuyền ra khơi. Bọn họ tự tin trong Đệ Nhị Thế Giới không có người nào khác có kiến thức hàng hải phong phú hơn hắn. Nhưng hiện tại xem ra, đây là một nhầm lẫn to lớn. Trí tuệ cùng năng lực của game thủ là vô cùng vô tận, chỉ cần có tâm thì không chuyện gì không làm được.

Con tuần dương hạm này rất nhanh đã tới gấn. Hai chiếc đèn pha trước boong tàu chiếu lại đây. Ánh sáng chói lóa khiến bọn họ không mở mắt ra được. Súng Cơ theo bản năng giờ đại khảm đao lên. Nhưng hắn đột nhiên lại phát hiện động tác này của mình thật dư thừa, rất buồn cười. Khảm đao V quân hạm, muốn YY cũng không thể YY quá mức phi lý như thế được. May sao lúc này từ trên boong tàu truyền tới một thanh âm: “Stop! Stop!”

“Tại sao giọng này nghe quen tai vậy?” – Diệp Sảng nghi hoặc.

Trong đám người trên boong tàu lại vang lên giọng con gái: “Hà ca ca, Tinh Tinh tiểu tỷ, ở đây! Nhìn qua đây!”

Diệp Sảng nhìn chăm chú, nhất thời mừng rỡ. Thật sự là “sơn cùng thủy tận nghi vô lộ, liễu ám hoa minh hựu nhất thôn” a. Ba người cầm đầu con tàu này, ai hắn cũng biết: Alice In Wonderland, Boston Fighter và Mark Pineapple! Đây rõ ràng là quân hạm của game thủ nước Mỹ. Trên sườn tàu có treo một lá cờ, không nhìn kỹ sẽ không phát hiện ra, bên trên có ghi tên quân hạm bằng tiếng Anh: “Vincent Battleship”.

“Alice! Boston! Mark!” – Tinh Tinh giống như tiểu hài tử vung tay hoan hô – “Chúng ta ở đây! Chúng ta ở đây!”

Alice quay đầu lại nói: “Mau báo với tàu trưởng, người Trung Quốc này là bạn của ta! Mau cứu nhóm bọn họ lên!”

Boston cùng Mark nhanh chóng chạy vào. Diệp Sảng cười ha hả: “Oa ha ha ha ha, lần này chúng ta may mắn quá trời luôn!”

Súng Cơ lau mồ hôi lạnh một cái, nói với Diệp Sảng: “Hợp tác với cậu là quyết định anh minh nhất đời ta!”

Thang máy sau boong tàu Vincent dâng lên, một chiếc trực thăng tạo hình giống chuồn chuồn ớt đi lên. Mặt Cờ Lê tái đi: “Thuyền này thật trâu bò, trang bị cả trực thăng CH54 của Mỹ!”

Trực thăng CH54 được khen là “cần cẩu trên không”, chuyên để vận chuyển những vật không lồ, kể cả là xe tăng, xe tải nó cũng có thể trực tiếp treo lên. Hiện tại CH54 trực tiếp mang cả 9 người Diệp Sảng cùng đống rương lên boong tàu.

“Đã lâu không gặp hai người!” – Alice chạy nhanh tới, thần thái rất kích động. Hiện giờ Alice cũng thay đổi, ngoại trừ bộ quân phục vẫn giữ nguyên, cũng đổi sang dùng M16.

“Ha ha, vẫn nên cảm ơn hai người!” – Alice cười nói với Diệp Sảng – “Nếu không phải lúc ở trong Đệ Tam Đế Chế ca ca tặng em khẩu MP5 thì bây giờ chắc chắn em vẫn chưa có nguyên một bộ trang bị tinh anh!”

Diệp Sảng cười khửa khửa, nghĩ thầm nguyên bộ tinh anh cũng rất ngưu a! Ngay cả quân hạm các người cũng tạo ra được, chẳng lẽ trang bị còn kém hay sao? Nhưng nói đi cũng phải nói lại, nhìn súng mà Boston cùng Mark dùng là MP5, Diệp Sảng đoán con tàu này có khẩu vị rất cao, sao đến giời vẫn dùng MP5? Một đám loạn cào cào như vậy còn dám ra khơi?

Sau khi hàn huyên một trận, đám người Diệp Sảng liền nắm rõ tình hình của chiếc tuần dương hạm này. Vincent do một tiểu công hội tên là Bright MoonStar chế tạo, cũng chính là công hội của Alice.

Súng Cơ không hiểu rõ về vấn đề này lắm: “Tiểu công hội mà có thể tạo ra một quân hạm? Đừng nói đùa quá mạnh như vậy chứ!”

Alice cười nói: “Vốn là không thể, nhưng công hội chúng tôi có rất nhiều game thủ sinh hoạt. Tài liệu sư lợi hại nhất là nhân vật ngũ giai, anh ta có thể dùng kỹ năng phục chế. Chúng tôi lại ngẫu nhiên tìm được một khối kim thuẫn bậc 4. Tuy rằng con tàu này xem như tàu sơn lởm, độ tinh khiết của tài liệu không cao, những vẫn kiên cố hơn so với tàu bình thường. Thêm nữa mọi người đều cùng cố gắng, con tàu liền ra đời. Đây chính là lần ra khơi đầu tiên của chúng tôi, nghe nói trên Long đảo có bảo tàng gì đó nên chúng tôi liền thử xem có chút may mắn nào không. Không ngờ lại gặp các người ở đây!”

Súng Cơ cùng Cờ Lê híp mắt lại. Con mẹ nó, chuyện tốt thế này tại sao chúng ta lại không chạm tới được?

Hải Dương Cầm Sư nhàn nhạt nói: “Đáng tiếc là các người tới chậm rồi. Mà cho dù không tới muộn cũng vô ích. Nhìn kích thước của Vincent, dài 200 mét rộng 40 mét, độ chìm nước khoảng 10 mét, các người căn bản không thể qua khỏi long môn chớ nói chi tới được Thiên Long đảo.”

Alice khó xử: “Thực sự không dám giấu diếm, vì chiếc quân hạm này, công hội chúng tôi mỗi người đều hạ vốn gốc của mình ra, bao gồm cả súng máy hạng nặng trên boong tàu cùng CH54 đều là do tôi sử dụng quan hệ đi thuê của các công ty lớn, bỏ ra một món tiền lớn để ký quỹ, không ngờ kiếm chút tiền trên biển lại khó như vậy. Nhưng cũng tốt, có thể gặp được Hà ca ca cùng Tinh Tinh tiểu tỷ.”

Ngụ ý là cô vô cùng tín nhiệm Diệp Sảng cùng Tinh Tinh. Trong ý thức của cô, chỉ cần có Diệp Sảng, không nhiệm vụ gì không làm được. Lần trước nhiệm vụ Đệ Tam Đế Chế trao phần thưởng lớn đến mức khiến cô phát rồ.

Diệp Sảng hiểu ý. Sự tình quả nhiên là như vậy. Vì chiếc quân hạm này mà Alice bọn họ trở nên nghèo rớt mùng tơi. Nhìn đám người Mỹ của Vincent này, gần như toàn là thương thủ, mỗi người đều dùng MP38, M1… thậm chí còn có người dùng PPK. M16 của Alice là trang bị tốt nhất rồi. Nhân số của tàu này là 280 người. Quy mô thế này coi như là đầy đủ. Nhưng nếu bọn họ gặp phải một nhà ba người Mina, Kính Vạn Hoa, Hồn Đoạn Lam Kiều, quân hạm của bọn họ chỉ sợ cũng không đánh lại được tàu hơi nước của bọn chúng.

Trong đám người có một chiến sĩ người to mã lớn đi tới. Alice nói: “Tôi giới thiệu với mọi người, đây là tàu trưởng của chúng tôi, gọi Deadstomach là được rồi. Deadstomach, đây chính là người em thường kể với anh, Hà Kim Ngân cùng Tinh Tinh, chính là người cùng kề vai sát cánh với em trong Đệ Tam Đế Chế!”

Alice vô cùng tự hào. Deadstomach lễ phép nói: “Cám ơn hai người, rất vui được gặp mọi người!”

Diệp Sảng cười nói: “Deadstomach đại ca, có câu “có duyên mười năm sẽ cùng thuyền, có duyên trăm năm cùng quân hạm”. Anh rất được a…”

Tinh Tinh nghe xong trợn mắt nhìn thẳng. Hỗn đản, mi bảo ta phải phiên dịch thế nào đây?

Dead áy náy nói: “Ngại quá, trên quân hạm của chúng tôi không có cano dự trữ. Xem ra không thể dùng thuyền bé tiến vào đảo. Có lẽ chuyến đi tìm khó báu lần này của chúng tôi trở thành công cốc rồi.”

Diệp Sảng thầm buồn cười. Cho dù ngươi có cano cũng không ổn. Lấy trang bị của các ngươi làm sao có thể cùng đối kháng với đám mãnh nhân hung ác kia được.

Deadstomach hiển nhiên là người thật thà, ngây ngô cười: “Thật xin lỗi, tôi cùng Alice, còn có các anh chị em trên tàu đều là sinh viên đại học. Chí hướng của chúng tôi là thi đỗ vào hải quân lục chiến Mỹ trong hiện thực, có thể trở thành một tướng quân vĩ đại. Nhưng tiếc là vì đủ loại nguyên nhân nên không thể, cho nên mới tạo ra một chiếc quân hạm trong game để giải sầu.”

“Không sao, Đệ Nhị Thế Giới có thể giúp anh thực hiện giấc mộng!” – Alice an ủi hắn.

Nhìn hai người bọn họ tình ý kéo dài trong mắt, Diệp Sảng liền hiểu Dead chính là bạn trai của Alice, nếu không cô cũng phải là thuyền phó. Diệp Sảng thầm nghĩ may mà các người tới muộn, nếu không sẽ bị bọn kia xử đẹp mà cũng không biết mình bị làm sao.
Bình Luận (0)
Comment