Chương 1097: Không tốt... (2)
Chương 1097: Không tốt... (2)Chương 1097: Không tốt... (2)
Lúc này, Kiếm Cuồng bỗng nhiên cười khẩy nói:
- Thật làm người ta thất vọng, đây là Kiếm Hoàng của Huyền Giả đại lục? Ngay cả dũng khí đánh một trận cũng không có sao? Lễ nào Dương Diệp kia không có trứng?
- Ha ha...
Phía dưới, Thanh Phong cùng đám người Kiếm Ngạo cười phá lên, không kiêng nể gì cả.
Mọi người trên tường thành giận không kiêm được, Hiểu Vũ Tịch nhíu mày, nhìn về phía Đinh Thược Dược, bất quá Đinh Thược Dược lắc đâu.
Tuy thực lực của Hiểu Vũ Tịch có thể chống lại đối phương, thế nhưng nàng không thể mạo hiểm như vậy, bởi vì một khi Hiểu Vũ Tịch gặp chuyện không may, lấy tính cách của Dương Diệp, giết lên Thánh Địa cũng không phải không thểt
Thấy Đinh Thược Dược lắc đầu, Hiểu Vũ Tịch do dự một chút, sau đó gật đầu. Dương Diệp từng nói với nàng, ở Cổ Vực Thành, tận lực nghe Đinh Thược Dược an bài.
- Chậc chậc, thật là làm người ta thất vọng, nguyên lai Kiếm Hoàng của Huyền Giả đại lục là một con rùa đen, ngay cả đánh một trận cũng không dám, thật làm cho người thất vọng!
Không trung, Kiếm Cuồng lắc đầu, trên mặt tràn ngập châm chọc.
- Dương Diệp đâu? Mau bảo Dương Diệp đi ra giết những hỗn đản Thánh Địa kial
- Phải, để Dương Diệp đi ra giết hắn, để người Thánh Địa biết, Huyền giả Nam Vực chúng ta căn bản không phải bọn họ có thể so sánh!
- Dương Diệp, Dương Diệp, Dương Diệp...
- Dương Diệp...
Trên tường thành, vô số Huyền giả Nam Vực hô to tên Dương Diệp. Đối với mọi người mà nói, Dương Diệp ở trong cùng giai là tôn tại vô địch, chỉ cần Dương Diệp xuất thủ, người Thánh Địa tới nhất định sẽ bị giết chết.
Xa xa, La Tuấn nhìn thấy một màn này, sắc mặt âm trầm, tay phải nắm chặc thành quyền. Bởi vì hắn phát hiện, uy vọng của Dương Diệp ở trong Huyền giả Nam Vực, so với uy vọng của hắn ở trong quân còn cao hơn rất nhiều !
Dương Diệp này phải chết, không thì sẽ trở thành kình địch lớn nhất khi hắn thống nhất cả Nhân loại!
Nhìn thấy Dương Diệp ở Nam Vực có uy vọng cao như vậy, đám người Kiếm Cuồng cũng có chút kinh ngạc, bất quá vẫn không thèm để ý. Đối với bọn hắn mà nói, Dương Diệp có thể có chút chân tài thật học, nhưng có thể so sánh với bọn họ sao?
Bọn họ cầm là Đạo Khí, tu luyện là kiếm kỹ Đạo cấp, còn có Thượng Cổ kiếm tu truyền thừa, mà Dương Diệp thì sao? Hắn bất quá là một Huyền giả của thế giới bị lãng quên!
Cái gọi là Kiếm Hoàng, theo bọn họ, bất quá là trong núi không lão hổ hầu tử xưng Đại Vương mà thôi!
Sắp tới một khắc đồng hồ trôi qua, Dương Diệp vẫn không có xuất hiện!
Thanh âm trên tường thành càng ngày càng nhỏ.
Dần dần, rất nhiều Huyền giả trên tường thành có chút bất mãn. Có Huyền giả thậm chí yêu cầu Đinh Thược Dược mở ra hộ thành đại trận, muốn đích thân xuất chiến, bất quá đều bị Đinh Thược Dược đè ép xuống, thế nhưng cũng bởi vì như thế, làm cho vô số Huyền giả trên tường thành càng ngày càng tức giận.
Nhìn thấy Dương Diệp vẫn không xuất hiện, Kiếm Cuồng lắc đầu, có chút bất mãn nhìn thoáng qua Lam Linh cùng Thanh Phong, vì loại mặt hàng này, dĩ nhiên khiến hắn từ Thánh Địa chạy tới nơi này, thật là lãng phí thời gian!
- Sao Dương Diệp không xuất hiện nhỉ? Cái này không giống như tính cách của hắn! Xa xa, La Tuấn thấp giọng nói.
Gia Cát cau mày trâm tư một chút, đột nhiên hai mắt hắn trợn tròn, kinh hãi nói:
- Không tốt, Nhân Hoàng, mau trở lại quân doanh1