Chương 1157: Vô địch Kiếm Vực! (2)
Chương 1157: Vô địch Kiếm Vực! (2)Chương 1157: Vô địch Kiếm Vực! (2)
Một đạo tiếp một đạo, tăng thêm bị Kiếm Vực áp chế cùng trói buộc, La Thiên căn bản không thể tránh né, hắn chỉ có thể ngạnh kháng Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật của Dương Diệp.
- Cút!
Mỗi lần bị con sâu cái kiến ép bức chật vật như thế, cho dù hai tay đã phế bỏ những gương mặt La Thiên đã vặn vẹo, hắn gầm lên giận dữ, khí thế cường giả Hoàng Giả cảnh cửu phẩm điên cuồng bộc phát, không gian chung quanh cũng vặn vẹo, một đạo khí tức khủng bố bao phủ thân thể của hắn!
- Trấn áp cho tal
Đúng lúc này, Dương Diệp lên tiếng.
Khi Dương Diệp dứt lời, một tiếng cót kẹtzz' vang lên...
Trong ánh mắt hoảng hốt của mọi người, chỉ thấy không gian Kiếm Vực của Dương Diệp rạn nứt như thủy tinh... Không gian trước mặt La Thiên vặn vẹo và bị trấn áp, nhưng chính vào lúc này, đạo kiếm khí thứ bảy của Dương Diệp đã chém vào ngực La Thiên...
Sau đó kiếm khí thứ tám, thứ chín, thứ mười nối tiếp nhau lao tới... - XUY XUY XUY XUY...
Bốn đạo kiếm khí đồng loạt chém thẳng vào thân thể La Thiên.
Thời gian như ngừng trôi.
Sau nửa ngày, La Thiên cúi đầu nhìn vết kiếm trên ngực mình, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Tốt cho Kiếm Vực, khó trách Kiếm Tông tổ sư năm đó tại Hoàng Giả cảnh đã bằng vào Kiếm Vực đối kháng Bán Thánh. Dương Diệp, ngươi rất mạnh, rất có tiềm lực, tương lai ngươi nhất định sẽ khủng bố hơn cả Kiếm Tông tổ sư. Đỉnh Hán Đế Quốc chúng ta vì Bách Hoa cung mà đối địch với ngươi, thật sự là quá ngu xuẩn!
Nói xong.
- OanhIl
Vô số kiếm khí trong thân thể La Thiên bộc phát, trong nháy mắt, toàn thân La Thiên nổ tung, kiếm ý bắn tung tóe tiêu diệt tất cả mảnh vụn thân thể của La Thiên.
Cường giả Hoàng Giả cảnh cửu phẩm vẫn lạc!
Vô số người cảm giác tâm thần của mình như dừng hoạt động!
Trong trận chiến lúc trước, Mạc lão đánh chết rất nhiều Hoàng Giả cảnh cửu phẩm, việc này không làm người khác chú ý, bởi vì Mạc lão là Bán Thánh. Mà bây giờ, một gã Hoàng Giả cảnh cửu phẩm chết trong tay Dương Diệp dùng bí pháp tăng lên Hoàng Giả cảnh, hơn nữa hay còn chém giết đường đường chính chính. Dương Diệp này là người hay sao?
- Thật là lợi hại!
Cổ Vực thành, Lôi Lâm nói khẽ và nháy mắt mấy cái, sau đó gặm linh quả trong tay.
Trên bờ vai của nàng là Tử Điêu đang nhìn vê phía Dương Diệp... Phải biết rằng, La Thiên là tồn tại cùng cấp bậc với phụ thân của nàng! Mà bây giờ cũng bị Dương Diệp chém giết, tiểu gia hỏa lúc này rất ngạc nhiên và hưng phấn...
Lúc này, không có người nào chú ý tới sắc mặt tái nhợt của Dương Diệp, máu tươi trào lên cổ họng nhưng bị hắn ép xuống. Không chỉ có, quanh người Dương Diệp tuôn ra vô số kiếm ý, trong người hắn còn có vài chục loại kiếm ý đang tàn sát bừa bãi.
Dựa vào thực lực của hắn, trong tình huống không có Long biến, hắn tối đa chỉ thi triển hai ba lần rút kiếm, sau Long biến, hắn có thể thi triển. năm tới sáu lần rút kiếm. Nhưng một lần thi triển mười lần rút kiếm đã vượt qua phụ tải của thân thể, tăng thêm trước đó hắn cưỡng ép thi triển Kiếm Vực, thân thể của hắn tới gần biên giới vỡ nát, nếu như không phải thân thể hắn quá cường hãn, hắn hiện tại cũng bao thế mà chết như Tả Đăng Phong!
Có thể nói, tình huống thân thể của Dương Diệp lúc này rất không ổn, ngoại thương nội thương bộc phát. Ngoại thương khá tốt, thân thể của hắn có năng lực tự chữa trị, hắn không quan tâm ngoại thương. Tiọng yếu nhất chính là kiếm ý trong cơ thể, những kiếm ý kia không ngừng càn quét thân thể của hắn, nếu không cẩn thận hắn cũng nổ tung mà chết như Tả Đăng Phong.
Tuy như thế, Dương Diệp lúc này vẫn áp chế tình huống không xong trong người, trên mặt giả vờ bình thản không quan tâm.
Dương Diệp chậm rãi rút một thanh kiếm ra, sau đó trong ánh mắt của mọi người, hắn cắm thanh kiếm vào Cổ Sao, động tác của hắn rất chậm, giống như hắn thả chậm tốc độ vài lần bình thường.
Bởi vì động tác chậm như thế lại làm cho năm tên cường giả Hoảng Giả cảnh ở gần Cổ Vực thành nheo mắt nhìn, bọn họ vô ý thức lui về sau trăm trượng. Thực lực của bọn họ yếu hơn La Thiên quá nhiều, dựa vào thực lực của bọn họ, tối đa chỉ có thể tiếp hai tới ba kiếm của Dương Diệp.
Mà bọn họ không muốn tiếp kiếm!
Nhìn động tác của Dương Diệp, tất cả mọi người cảm nhận được áp lực mạnh mẽ đè nặng nội tâm...
Kỳ thật không có ai biết, Dương Diệp căn bản không phải cố ý như thế, mà là hắn đã không có khí lực rút kiếm.
Rốt cục, Dương Diệp cũng cắm kiếm vào Cổ Sao, sau đó ngẩng đầu nhìn sang vài tên cường giả Hoàng Giả cảnh của Đỉnh Hán Đế Quốc, nói: - Đấu một hay cùng lên?