Chương 1161: Dọa người (2)
Chương 1161: Dọa người (2)Chương 1161: Dọa người (2)
Hắn không muốn nhìn thấy tình huống như vậy xảy rai
Nghe thấy Dương Diệp nói thế, sắc mặt đám người Long Hoàng thay đổi, bọn họ là thần thú không giả, phòng ngự thân thể cũng cực kỳ khủng bố, nhưng bọn họ tuyệt đối không muốn thử kiếm kỹ của Dương Diệp. Bởi vì cho dù bọn họ thừa nhận nổi, cũng tuyệt đối sẽ trọng thương, trong tình huống hiện tại, tăng thêm bên cạnh là Yêu Hoàng đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, kết cục của bọn họ chínhlà thập tử vô sinhIHắn không muốn nhìn thấy tình huống như vậy xảy rai
Nghe thấy Dương Diệp nói thế, sắc mặt đám người Long Hoàng thay đổi, bọn họ là thần thú không giả, phòng ngự thân thể cũng cực kỳ khủng bố, nhưng bọn họ tuyệt đối không muốn thử kiếm kỹ của Dương Diệp. Bởi vì cho dù bọn họ thừa nhận nổi, cũng tuyệt đối sẽ trọng thương, trong tình huống hiện tại, tăng thêm bên cạnh là Yêu Hoàng đang nhìn chằm chằm vào bọn họ, kết cục của bọn họ chínhlà thập tử vô sinhI
Yêu Hoàng liếc mắt nhìn Dương Diệp, hắn nhìn thấy cánh tay nắm chuôi kiếm của Dương Diệp đang run rẩy, khóe mắt Yêu Hoàng hơi co giật, hắn trầm ngâm và nhìn đám người Long Hoàng, cười nói: - Lúc trước bọn họ vây giết Mạc lão đã bị tổn thương mức độ nhất định, nếu không như vậy, ngươi phải chém mỗi người hai kiếm mới được, sau đó còn lại giao cho ta? Ngươi yên tâm, cho dù không thể giết sạch bọn họ, ta cũng có thể ít nhất lưu lại một nửa người của bọn họ lại đây.
- Dương Diệp, ngươi sẽ trả cái giá thê thảm trong ngày hôm nay!
Nghe thấy Dương Diệp cùng Yêu Hoàng nói, tên cường giả thánh địa cũng không dám ở lại nơi này nữa, hắn lập tức thả một câu ngoan thoại sau đó quay người rời đi. Sau khi Dương Diệp đạt tới Hoàng Giả cảnh, tăng thêm Kiếm Vực và kiếm kỹ khủng bố đã đủ để tạo thành uy hiếp cường đại lên bọn họ. Bên cạnh lại có Yêu Hoàng, có thể nói Dương Diệp và Yêu Hoàng liên thủ, chém ai ai chết!
Hắn không muốn vẫn lạc tại đây, cho nên hắn không chút do dự xoay người rời đi!
Nhìn thấy cường giả thánh địa rời đi, sắc mặt đám người Long Hoàng trầm xuống, bọn họ không nghĩ tới người thánh địa nói đi là đi, không quản khỉ gió bọn họ thế nào!
Liếc mắt nhìn phương hướng cường giả thánh địa rời đi, Dương Diệp hơi gật gật đầu, sau đó trên mặt còn xuất hiện nụ cười, bàn tay hắn hơi động, nhìn thấy cảnh này, sắc mặt đám người Long Hoàng thay đổi. Kỳ thật bọn họ muốn rút lui, bởi vì Dương Diệp lúc này tăng thêm kiếm kỹ kinh khủng kia đã uy hiếp bọn họ quá lớn. Tu luyện tới tình trạng như thế, không có người nào muốn chết! Bọn họ tốt xấu gì cũng là hoàng trong thần thú, nếu như nhận sợ trước mặt bao người, mặt mũi của bọn họ còn đâu?
Nhưng nhìn thấy Dương Diệp muốn rút kiếm, nội tâm của Long Hoàng sinh ra cảm giác lạnh lẽo...
Mọi người ở đây cho rằng Dương Diệp muốn rút kiếm, Dương Diệp lại dừng lại và nói với Long Hoàng:
- Long Hoàng, Dương Diệp ta đạt được Long tổ truyền thừa, nói như thế nào thì ta coi xem như thiếu một phần nhân tình của Long tộc. Hôm nay, ta sẽ không nhắm vòa Long tộc các ngươi, mang theo mấy cự long của Long tộc các ngươi cút đi thôi.
Đám người Thần Phong lập tức nhìn về phía Long Hoàng, Long Hoàng chau mày, hắn hơi do dự, nói thật ra, hắn cũng muốn thừa dịp rời đi, nhưng hắn biết rõ, nếu như hiện tại đi, việc này không thể nghi ngờ đã vứt bỏ ba thần thú gia tộc khác. Thực vứt bỏ đối phương, như vậy bốn đại thần thú kết minh sẽ xuất hiện vết rách, đến lúc đó, Yêu Hoàng hoặc là Dương Diệp muốn đối phó Hoàng Kim Thần Long nhất tộc, Hoàng Kim Thần Long nhất tộc thật nguy hiểm!
- Như thế nào, không muốn đi? Đúng lúc này, đột nhiên sắc mặt Dương Diệp biến thành dữ tợn, tay phải nắm thật chặc chuôi kiếm, lạnh lùng nói:
- Ta vốn là niệm tình Long tổ nên không muốn hạ tử thủ với Long tộc, nhưng người lại muốn ta giết người, đã như thế ta cần niệm tình làm gì? Long Hoàng, cho ngươi một cơ hội cuối cùng, nếu như không rời đi, vậy Hoàng Kim cự long nhất tộc các ngươi đều phải lưu tại nơi đây! Ngươi ngẫm lại, bị huyết mạch của ta trấn áp, ngươi và Hoàng Kim cự long nhất tộc có thể phát huy mấy thành thực lực?
- ĐỊI
Lúc này, Long Hoàng không chút do dự mang theo chúng Long quay người rời đi. Trước kia hắn xem nhẹ một điểm, chính là trên người Dương Diệp có máu của Long tố. Bị huyết mạch của Dương Diệp trấn áp, tăng thêm Yêu Hoàng và kiếm kỹ khủng bố của Dương Diệp, đừng nói hắn mang theo vài đầu Hoàng Kim cự long, cho dù là hắn cũng phải chết tại đây.
Cho nên, hắn không chút do dự, cũng không dám do dự mang theo chúng Long rời đi. Bởi vì lưu lại, nếu như Dương Diệp nhằm vào Hoàng Kim cự long nhất tộc, không có Kim cự long nào có cơ hội thoát chết! Hiện tại hắn cần phải nghĩ biện pháp đối phó huyết mạch Long tổ trên người Dương Diệp...
- Chúng ta cũng đi... Long Hoàng dẫn theo đám cự Long rời đi, Thần Phong nhất tộc lập tức xoay người rời đi...
Rất nhanh, Bạch Hổ và Huyên Vũ nhất tộc cũng xoay người rời đi...
Nhìn thấy cảnh này, đám người Yêu Hoàng thở ra một hơi.
- XÙY...
Đúng lúc này, từng đạo kiếm khí xé gió đâm ra chung quanh, mọi người quay đầu nhìn lại, sắc mặt bọn họ đã thay đổi!
Chỉ thấy vô số đạo kiếm ý không ngừng thoát ra khỏi cơ thể Dương Diệp, mỗi một đạo kiếm ý bắn ra ngoài, thân thể của Dương Diệp sẽ xuất hiện kiếm động thật nhỏ. ... Không qua bao lâu, Dương Diệp giống bị vạn mũi tên xuyên qua, trên người phủ đầy lỗ nhỏ....
Cùng lúc đó, cảnh giới của Dương Diệp cũng giảm xuống, không qua bao lâu đã từ Hoàng Giả cảnh rơi xuống Tôn Giả cảnh nhất phâm...