Chương 1164: Kiếm ý có linh! (1)
Chương 1164: Kiếm ý có linh! (1)Chương 1164: Kiếm ý có linh! (1)
Nuốt Kiếm Đảm?
Mọi người sửng sốt.
Yêu Hoàng nói:
- Kiếm ý trong người hắn đều ở trạng thái vô chủ, mà Dương Diệp lúc này không có biện pháp trấn áp những kiếm ý kia, bởi vậy, chỉ có lợi dụng đặc tính của Kiếm Đảm mới có thể trấn áp những kiếm ý cuồng bạo kia.
- Tiền bối không thể ra tay trấn áp những kiếm ý kia sao?
Đinh Thược Dược trâm giọng nói.
Yêu Hoàng lắc đầu, nói:
- Nếu như ở ngoài cơ thể của hắn, ta tự nhiên có thể, nhưng lúc này kiếm ý đang ở trong người hắn, hơn nữa bản thân chúng xung đột với kiếm ý của hắn, ta ra tay trấn áp, làm không tốt thì hắn sẽ chết nhanh hơn.
- Kiếm Đảm là vật gì?
Đinh Thược Dược lại hỏi.
Yêu Hoàng nói:
- Đây là thánh bảo, phẩm giai thuộc về Tiên Thiên đạo khí, bởi vì là đạo khí, bằng không nó không có khả năng chịu tải nhiều kiếm ý của cường giả thánh địa như vậy. Thứ này không chỉ có thể hấp thu kiếm ý, còn có thể trấn áp những kiếm ý kia, năng lực như thế, không phải Tiên Thiên đạo khí không thể làm được!
Đinh Thược Dược im lặng. Tuy Kiếm Đảm có thể trấn áp những kiếm ý khác biệt, nhưng Kiếm Đảm lại ẩn chứa rất nhiều kiếm ý khủng bốt Dương Diệp nuốt vào, những kiếm ý trong Kiếm Đảm bộc phát trong người Dương Diệp, đến lúc đó, với trạng thái hiện tại của Dương Diệp, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Im lặng nửa ngày, Đinh Thược Dược nhìn về phía Tô Thanh Thi cùng Hiểu Vũ Tịch. Việc này quan hệ tới sinh tử của Dương Diệp, có lẽ nên do hai nữ lựa chọn!
Hai nữ cũng im lặng, bởi vì các nàng không dám lựa chọn.
- Nuốt điI
Đúng lúc này, đột nhiên Dương Diệp nằm trên giường mở hai mắt và nói một câu. Kỳ thật hắn không có hôn mê, ý thức của hắn luôn thanh tỉnh. Cảnh giới của hắn hiện tại rớt xuống Tôn Giả cảnh nhất trọng, kiếm ý chỉ còn bát trọng, hơn nữa thân thể đã tiêu hao nghiêm trọng, hắn hiện tại không thể trấn áp kiếm ý trong cơ thể.
Chỉ có làm theo lời Yêu Hoàng nói, nuốt Kiếm Đảm, thử cho Kiếm Đảm trấn áp những kiếm ý trong người hắn. Đương nhiên, hắn cũng biết sẽ có nguy hiểm nhưng hắn không có biện pháp! - Thật sự không có cách nào sao?
Đinh Thược Dược nói.
Dương Diệp cười cười, nói:
- Yên tâm, ta không có việc gì, ngươi cũng nhìn thấy, ta lúc này thân thể bị những kiếm ý kia đâm thành vô số lỗ nhỏ cũng không có việc gì sao?
Hiểu Vũ Tịch làm sao không biết đây là lời an ủi? Nhưng nàng không nói thêm lời nào, nàng vươn tay câm tay Dương Diệp ty, nắm thật chặc
Tử Điêu bay đến trên ngực Dương Diệp, đầu cọ vào cằm của Dương Diệp, trong mắt còn mang theo lệ quang.
Tô Thanh Thi vươn tay lau máu tươi trên khóe miệng của Dương Diệp, nói:
- Ta tin tưởng ngươi!
Dương Diệp mỉm cười, sau đó lấy Kiếm Đảm ra, nhìn về phía Yêu Hoàng, hắn gật đầu, cong ngón búng Kiếm Đảm, không gian chấn động mạnh, sau đó Kiếm Đảm biến mất trên không trung. Lúc này, đột nhiên hai mắt Dương Diệp mở to, bởi vì Kiếm Đảm đã tiến vào trong cơ thể của hắn.
Vào lúc Kiếm Đảm chui vào người của hắn, kiếm ý cuồng bạo trong người hắn dừng lại, tất cả những kiếm ý này chui vào trong Kiếm Đảm. Nhìn thấy cảnh này, Dương Diệp thở ra một hơi, nhưng đúng lúc này, đột nhiên Kiếm Đảm khẽ run lên, sau đó có vô số kiếm ý chui ra khỏi Kiếm Đảm.
- Hết!
Phát giác được việc này, Dương Diệp có suy nghĩ đầu tiên là xong rồi.