Chương 1169: Dung hợp (2)
Chương 1169: Dung hợp (2)Chương 1169: Dung hợp (2)
Hải Hoàng hừ lạnh một tiếng, nói:
- Lúc này không giết hắn, chờ sau khi hắn chữa thương xong, khi đó cho dù chúng ta muốn giết cũng giết không được.
Nói xong, thân hình hắn khẽ động, trực tiếp biến mất tại chỗ.
- Người này rất hi vọng chúng ta liều mạng với Mạc lão kial
Hải Hoàng đi rồi, lão giả áo đen nói.
Lão già tóc bạc lắc đầu, không nói gì, hắn quay người đi một bước, sau đó cũng biến mất.
- Thánh địa thật sự không nơi nào không có.
Lão giả áo đen nói một tiếng, sau đó hắn cũng biến mất.
Sau khi ba người vừa biến mất, lại có một trung niên xuất hiện tại nơi này, nếu như người Cổ Vực thành xuất hiện ở đây sẽ phát hiện, người này chính là thành chủ Cổ Vực thànhh.
Nhìn chung quanh, thành chủ Cổ Vực thành nở nụ cười quỷ dị, sau đó hắn biến mất tại chỗ...
Sau khi thành chủ Cổ Vực thành biến mất, không gian lại chấn độndg, lúc này Mạc lão xuất hiện lần nữa. Nhìn hướng thành chủ Cổ Vực thành rời đi, ánh mắt Mạc lão nhíu lại... .. . Hồng Mông tháp.
Trải qua chém giếct suốt hai ngày qua, kiếm ý của Dương Diệp cùng và kiếm ý trí tuệ cao dân dần chiếm thế thượng phong, Dương Diệp cũng tươi cười nhiều hơn.
Sau khi đám người Hiểu Vũ Tịch nhìn thấy biểu lộ của Dương Diệp thì yên lòng, mấy ngày qua, vẻ mặt của Dương Diệp không ngừng biến ảo, một hồi đắng chát, một hồi ngạc nhiên, một hồi mừng rỡ... Mỗi một lần Dương Diệp biến ảo vẻ mặt đều làm cho đám người Tô Thanh Thi cùng Hiểu Vũ Tịch rung động.
Bởi vì các nàng không biết Kiếm Đảm đang xảy ra chuyện gì trong cơ thể của Dương Diệp, cũng không biết Dương Diệp có thể khỏi hay không... Cũng may bắt đầu từ sáng thứ hai, trên mặt Dương Diệp đã xuất hiện nụ cười, từ đó tảng đá lớn đè nặng nội tâm các nàng đã rơi xuống.
Trong Hồng Mông tháp, kiếm ý thông minh đã liên thủ với kiếm ý của Dương Diệp áp chế kiếm ý hình kiếm, kiếm ý hình kiếm bắt đầu bại lui, thẳng đến cuối cùng, kiếm ý hình kiếm bắt đầu chạy trốn.
Việc này làm Dương Diệp vui mừng, đương nhiên hắn sẽ không buông tha cơ hội này, hắn lập tức thúc dục kiếm ý thừa thắng xông lên. Mà kiếm ý thông minh cũng thế, cả hai điên cuồng truy kích kiếm ý hình kiếm... Sau khi đuổi theo một giờ, đột nhiên kiếm ý hình kiếm dừng lại, sau đó nằm ở trước mặt kiếm ý của Dương Diệp, nó vẫn không nhúc nhích...
Dương Diệp sửng sốt, kiếm ý thông minh cũng sững sốt, nó ngừng tại chỗ không có hành động.
Đây là đầu hàng?
Dương Diệp sững sờ, trong đầu xuất hiện ý niệm hoang đường như thế, quả thật có chút hoang đường, một kiếm ý lại biết đầu hàng?
Đúng lúc này, kiếm ý liên thủ với Dương Diệp cũng học theo kiếm ý hình kiếm phủ phục trước kiếm ý của Dương Diệp.
Hai kiếm ý này theo bản năng biểu đạt cái gì đó, nhưng việc này làm Dương Diệp khó xử, dù sao hắn không phải kiếm ý, hắn là người...
Ba cổ kiếm ý lúc trước còn liều người chết ta sống, nhưng bây giờ lại xuất hiện cảnh này.
Không biết qua bao lâu, Dương Diệp mới hiểu ý của hai kiếm ý kia.
Hai kiếm ý này là cường giả kiếm đạo năm xưa lưu lại, kỳ thật cũng không tính là kiếm ý nguyên vẹn, chỉ cần bị phá hủy, chúng sẽ biến mất trong thế giới này, dù chúng hôm nay thôn phệ rất nhiều kiếm ý, bản thân kiếm ý biến dị chút ít nhưng vẫn không cải biến sự thật của chúng.
Chúng là lục bình không rễ, chết một lần sẽ mất đi!
Kiếm ý của Dương Diệp sẽ không, chỉ cần hắn còn sống, kiếm ý sẽ phục sinh vô hạn.
Hiện tại hai kiếm ý kia muốn chủ động dung hợp với kiếm ý của Dương Diệp, là dung hợp mà không phải thôn phệ. Thôn phệ là trực tiếp xóa đi linh trí của chúng, mà dung hợp thì giữ lại linh trí của chúng, từ loại trình độ nào đó mà nói, chúng vẫn là chính mình.
Hơn nữa trọng yếu nhất chính là, chỉ cân bọn chúng dung nhập với kiếm ý của Dương Diệp, như vậy về sau chúng không còn là lục bình không rễ. Chỉ cân Dương Diệp không chết, như vậy bọn chúng sẽ tồn tại vĩnh viễn!
Đương nhiên, kiếm ý hình kiềm lựa chọn làm như thế là vì nó không có lựa chọn khác... Lúc đối mặt với nguy hiểm, nó phải lựa chọn có lợi cho nó nhất.
Kiếm ý còn lại có linh trí tương đối cao, nó biết rõ, cho dù nó thôn phệ kiếm ý của Dương Diệp và kiếm ý hình kiếm, cuối cùng cũng không có ý nghĩa gì, bởi vì một khi nó tử vong một lần, nó sẽ biến mất vĩnh viễn.
Dương Diệp im lặng nửa ngày, cuối cùng hắn quyết định thử xem chính mình lựa chọn có đúng hay không, hắn điên cuồng thúc dục kiếm ý của mình. .
Quả nhiên, hắn không có đoán sai.
Kiếm ý hình kiếm và kiếm ý thông minh chủ động tiến vào kiếm ý của Dương Diệp.