Chương 1196: Đoạt kiếm! (1)
Chương 1196: Đoạt kiếm! (1)Chương 1196: Đoạt kiếm! (1)
Một người chiến ba gã Bán Thánh?
Tất cả mọi người ngây người,
Dương Diệp lúc này cũng sửng sốt, Mạc lão lại muốn một chọi ba? Ba người trước mắt không phải là Hoàng Giả cảnh, mà là cường giả Bán Thánh giống Mạc lão!
Mạc lão là Thánh Giá cảnh? Hiển nhiên không có khả năng, nếu như là Thánh Giả cảnh đã không thể ở lại Huyền Giả đại lục. Đã không phải Thánh Giá cảnh, vậy tại sao hắn dám dùng một chọi ba?
Đương nhiên, bất kể như thế nào, Mạc lão càng cường đại càng có lợi với mình.
Ba Bán Thánh của Yêu tộc, Ma tộc, Hải tộc biến sắc, bọn họ vốn cho rằng người thủ mộ sẽ thỏa hiệp, nhưng không nghĩ tới người thủ mộ lại muốn đánh với ba người bọn họ.
Hắn có tự tin như vậy?
Ba người cũng không có mở miệng cười nhạo hoặc mỉa mai, chỉ CÓ Vô cùng ngưng trọng. Người thủ mộ trước mắt không chỉ có lại lịch thần bí, thực lực cũng rất thần bí, hắn đã dám mở miệng dùng một chọi ba, vậy thì chứng minh hắn khẳng định có nắm chắc, bằng không hắn quyết không có khả năng làm như vậy, bởi vì một khi ba gã Bán Thánh hợp lực tuyệt đối có thể tru sát Bán Thánh!
Mạc lão nói:
- Thực lực ngoài Hoàng Giả cảnh không thể ra tay, các ngươi phạm quy, đã như thế, trước khi giao đấu phải trả cái giá lớn!
Nói xong, tay phải Mạc lão vỗ vào hư không...
Ma vực.
Một bàn tay khổng lồ trống rỗng xuất hiện trên không trung Ma vực, sau đó nặng nề đánh xuống, toàn bộ Ma vực rung động mạnh, mấy ngàn vạn huyền giả Ma tộc hóa thành bụi bậm...
Cùng lúc đó, trên không vùng biển cũng xuất hiện một bàn tay khổng lồ, bàn tay khổng lồ đánh vào mặt biển, một tiếng vang thật lớn sinh ra, sóng biển nhấc lên độ cao vạn trượng, một kích này, ít nhất có mấy ngàn vạn huyền giả Hải tộc chết!
- Yêu tộc thì thôi, xem trên mặt mũi Yêu Hoàng!
Mạc lão lãnh đạm nhìn lão già tóc bạc.
Ba người kinh hãi!
Người thủ mộ lại ra tay với huyền người bình thường!
- Ngươi muốn chết!
Hải Hoàng gâm lên một tiếng, hắn vung tay lên, đồng thời có một bàn tay khổng lồ xuất hiện trên không trung Nam Vực, nhưng mà bàn tay khổng lồ vừa xuất hiện đã bị mặt bàn tay khổng lồ khác đánh nát.
Đồng tử của Hải Hoàng co rụt lại, trong mắt lộ ra vẻ khiếp sợ, bởi vì thực lực người thủ mộ còn cao hơn hắn nhiều...
- Các hạ muốn cá chết rách lưới với chúng ta sao?
Lão giả áo đen trầm giọng nói.
- Các ngươi phạm quy!
Mạc lão nói.
- Nhân Hoàng quan hệ đến Huyền Giả đại lục chúng ta, hắn không thể chết được!
Lão già tóc bạc nói.
Mạc lão lắc đầu cười cười, nói:
- Chỉ cho phép hắn ra tay với đồ đệ của ta, không cho phép đồ đệ của ta ra tay với hắn? Cho rằng ba Bán Thánh các ngươi liên thủ là có thể an ổn áp chế thầy trò chúng ta? Đừng nói nhảm nữa, không biết đau, các ngươi vĩnh viễn sẽ không biết tuân thủ quy tắc, đến chiến, bằng không thì cút đi cho ta.
- Làm càn!
Ba người đều là Bán Thánh, làm sao có thể nhịn khi bị Mạc lão sỉ nhục?
- Nếu ngươi muốn chiến, vậy thì chiến đi!
Lão già tóc bạc lập tức tiến vào hư không.
- Phụng bồi đến cùng!
Lão giả áo đen hừ lạnh một tiếng, sau đó cũng chui vào hư không.
- Ngươi chết chắc!
Hải Hoàng âm trầm nhìn Mạc lão, hắn cũng chui vào hư không!
Mạc lão liếc mắt nhìn Dương Diệp, nói:
- Cứ làm đi, chuyện lấy lớn hiếp nhỏ loại này sẽ không xuất hiện trên người của ngươil
Nói xong, hắn cũng chui vào hư không.
Rất nhanh, hư không phát ra âm thanh đại chiến!
Dương Diệp hít sâu một hơi, sau đó nhìn vê phía La Tuấn, nói:
- Hôm nay, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hôm nay, Thanh Nguyên tông gà chó không tha, giết!
Khi Dương Diệp dứt lời, gân bốn trăm Kiếm Nô lập tức xông vào giết đệ tử Thanh Nguyên tông.
- Dương Diệp, Thanh Nguyên tông ta cải biến chủ ý... Tông chủ Thanh Nguyên tông lo lắng nói một câu, hắn không nghĩ tới, người thủ mộ còn dám dùng một chọi ba, hắn không biết người thủ mộ có thể thắng hay không, hắn chỉ biết rõ một việc, chính là Thanh Nguyên tông chém giết với Dương Diệp sẽ tổn thất thảm trọng.
- Muộn rồi!