Chương 1205: Chiến! (2)
Chương 1205: Chiến! (2)Chương 1205: Chiến! (2)
Nhìn An Nam Tĩnh, Dương Diệp thâm nghĩ. Nếu như thực lực An Nam Tĩnh không tiến bộ, nàng không dễ dàng tiếp được một kích lúc trước. Thương của mù lòa có lai lịch gì? Lại có thể kháng trụ Liệt Thiên kích trong tay An Nam Tĩnh!
- Rất tốt!
Mù lòa gật đầu, hắn tiến lên một bước, lúc bước chân của hắn chạm đất, thân thể đã xuất hiện trước mặt An Nam Tĩnh, thương của hắn cũng đâm vê phía yết hâu An Nam Tĩnh, An Nam Tĩnh đã sớm đoán được, Liệt Thiên kích của nàng đâm thẳng về phía trước.
- Kengl
Một tiếng vang lớn sinh ra, trường thương màu tím rung mạnh và đời đi vài chục phân, Liệt Thiên Kích trong tay An Nam Tĩnh lại đâm thẳng vào yết hầu của mù lòa.
Dường như mù lòa sớm đoán trước, thân thể hắn hơi nghiêng sang một bên, yết hầu tránh thoát mũi Liệt Thiên Kích của An Nam Tĩnh, cùng lúc đó, trường thương trong tay hắn quét ngang.
- Hoành Tảo Thiên Quân!
Nói xong, một đạo thương mang đánh thẳng về phía An Nam Tĩnh.
Sắc mặt An Nam Tĩnh trâm xuống, phản ứng của nàng cũng không chậm, Liệt Thiên Kích trong tay vung lên ngăn cản công kích của đối phương.
- Bành!
Liệt Thiên rung động mạnh, bị lực lượng khổng lồ tập kích, hai chân An Nam Tĩnh lui vê phía sau hơn trăm trượng, mặt đất xuất hiện một khe rãnh dài làm người ta sợ hãi.
Dương Diệp biến sắc, bởi vì hắn phát hiện hổ khẩu tay phải An Nam Tĩnh đã vỡ ra, máu tươi trên tay An Nam Tĩnh nhỏ xuống Liệt Thiên.
Dương Diệp đang muốn động thủ, An Nam Tĩnh lại lắc đầu, nói:
- Vô sự, chính ngươi cẩn thận!
- Ngươi rất không tồi!
Lúc này, mù lòa đã chậm rãi tiến tới gần An Nam Tĩnh.
- Đổi địa phương chiến đấu chứ?
An Nam Tĩnh nói.
Mù lòa dừng bước lại, nói:
- Như ngươi mong muốn!
Nói xong, thân hình khẽ động, hắn biến mất ở phương xa. An Nam Tĩnh nhìn về phía Dương Diệp, nói:
- Cẩn thận chút!
Nói xong, nàng đạp mạnh xuống đất và lao về hướng mù lòa.
- Ngươi lo lắng là có đạo lý, bởi vì nàng sẽ chết!
Hạ Hầu Hiên nói:
- Tuy thực lực của nàng vượt qua ta tưởng tượng, nhưng không thể không nói, trên đời này, trừ biến thái đứng đầu thánh bảng trong thánh địa của chúng ta ra, không ai có thể dùng thực lực Tôn Giả cảnh chiến thắng mù lòa.
Dương Diệp thu hồi ánh mắt, hắn lật tay phải một cái, Nhân Hoàng kiếm bay vào trong tay hắn, Nhân Hoàng kiếm vào vỏ, Dương Diệp nhìn thẳng Hạ Hầu Hiên, nói:
- Không cần nói nhảm nhiều, đánh đi.
Hạ Hầu Hiên gật đầu, nói:
- Người gặp bất hạnh, bởi vì ta sẽ không khinh thường ngươi, ta sẽ đối đãi với người như đối thủ ngang cấp, mà người lại may mắn, bởi vì người được ta đối đãi nghiêm túc, đãi ngộ này chỉ có biến thái kia và mù lòa mới có được.
Nói xong, Hạ Hầu Hiên lập nhanh quyển sách trong tay trái, khi quyển sách lật nhanh, cảnh tượng chung quanh vặn vẹo, rất nhanh, hai người xuất hiện trong thế giới trang sách. - Hoan nghênh đi vào thế giới trong sách của tal
Hạ Hầu Hiên mỉm cười.
Dương Diệp nhìn chung quanh một chút, hắn kinh hãi phát hiện, dùng Kiếm Tâm Thông Minh của hắn lại không nhìn thấy sơ hở của ảo cảnh, không đúng, đây không phải ảo cảnh!
Mà lúc này, những chữ của trang sách đang chuyển động...