Chương 1210: Tu hành, vốn là nghịch thiên! (1)
Chương 1210: Tu hành, vốn là nghịch thiên! (1)Chương 1210: Tu hành, vốn là nghịch thiên! (1)
- Ta cảm thấy...
Đúng lúc này, Dương Diệp đột nhiên nói chuyện.
Hạ Hầu Hiên hơi ngẩn người ra, sau đó nhìn Dương Diệp, hắn muốn xem thử một người sắp chết rốt cuộc muốn nói gì.
Dương Diệp nhìn bốn chữ lớn trên đỉnh đầu, nói:
- Cái gì gọi là tu hành? Tu hành chính là tranh đoạt tài nguyên cùng trời đất, lợi dụng năng lượng thiên địa để làm cho bản thân
mình lớn mạnh, sau đó thỏa mãn dã tâm và khát vọng của mình, tu hành chính là tranh mệnh với trời, bản thân tu hành chính là hành động nghịch thiên. Cho nên, ta giết Nhân Hoàng, ta nghịch thiên thì sai ở chỗ nào?
- Đại nghịch bất đạo!
Hạ Hầu Hiên quát.
Nhưng ngay vào lúc này, một mây tía đột nhiên từ trong cơ thể Dương Diệp lao ra, tiếp theo, một ảo ảnh tháp nhỏ bao phủ lấy Dương Diệp. Mơ hồ có thể nhìn thấy được ở bên trong tháp nhỏ ảo ảnh có ba chữ lớn Hồng Mông tháp.
Hạ Hầu Hiên sửng sốt, mà vào lúc này, tháp nhỏ ảo ảnh này đột nhiên phóng lên cao, đánh vào bốn chữ lớn kia. - Âm!
Một tiếng động lớn vang lên, bốn chữ này hóa thành hư vô!
Tất cả mọi người ngây người, Hạ Hầu Hiên cũng ngây người, hắn không thể tin nhìn tòa tháp nhỏ ảo ảnh này, nói:
- Sao có thể như vậy được, sao có thể như vậy được...
Mà vào lúc này, một lực lượng đặc biệt bao phủ lấy Hạ Hầu Hiên. Tiếp theo, huyền khí trong cơ thể Hạ Hầu Hiên điên cuồng tuôn ra, cuối cùng tất cả tiến vào trong cơ thể của Dương Diệp. Không chỉ có huyền khí, vào giờ phút này tinh khí thần của hắn cũng điên cuồng tràn ra bên ngoài cơ thể, sau đó cuồn cuộn không ngừng tiến vào người Dương Diệp...
Phản phệ!
Hạ Hầu Hiên điên cuông kêu lên:
- Không, sao có thể bị phản phệ như vậy được, không có khả năng, Dương Diệp, ngươi trái với nhân đạo, trái với thiên đạo, trái với thánh đạo, sao có thể phản phệ lại ta được, sao có thể như vậy được...
Cho dù như vậy, nhưng tinh thần khí trong cơ thể hắn vẫn đang cuồn cuộn không ngừng tuôn ra khỏi cơ thể, cuối cùng lấy một loại cách thức kỳ lạ tiến vào trong cơ thể của Dương Diệp.
Mà vào giờ phút này, tu vi của Dương Diệp đã tăng lên với một loại tốc độ cực kỳ đáng sợi
Cảnh giới Linh Giả nhất phẩm!
Cảnh giới Linh Giả nhị phẩm!
Cảnh giới Tôn Giả nhất phẩm!
Cảnh giới Tôn Giả nhị phẩm!
Cảnh giới Tôn Giả tam phẩm...
- Tiền bối, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy?
Trên Cổ Vực Thành, trong lòng Đinh Thược Dược thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhìn về phía Yêu Hoàng bên cạnh hỏi.
Yêu Hoàng nhìn tòa tháp nhỏ ảo ảnh này trên đỉnh đầu Dương Diệp một lát, sau đó lắc đầu, nói:
- Ta cũng không biết rõ ràng lắm, tuy nhiên chắc hẳn có liên quan tới những lời hắn cuối cùng. Cho dù tiểu tử này nói ra, nghe đại nghịch bất đạo, nhưng cẩn thận suy nghĩ, lại có chút đạo lý. Chúng ta là người tu hành, nói đến bản chất thì thật ra chính là hành động nghịch thiên, nếu không ông trời cũng không có khả năng sẽ đánh xuống rất nhiều thiên phạt vào lúc chúng ta thành hoàng và thành thánh như vậy!
- Ý của tiền bối muốn nói câu của Dương Diệp, câu bản thân tu hành chính là hành động nghịch thiên, lại không bàn mà hợp với đại đạo chân chính sao? Bởi vậy, mới khiến cho Hạ Hầu Hiên bị căn trả?
Đinh Thược Dược hỏi.
Yêu Hoàng lắc đầu, nói:
- Lúc trước Dương Diệp bị thánh phạt, đủ để chứng minh tất cả những gì Dương Diệp làm trước đó đều là trái với nhân đạo, thiên đạo. Cuối cùng Hạ Hầu Hiên bị cắn trả, nguyên nhân chân chính thế nào, ta không biết, tuy nhiên chắc chắn có liên quan tới lời Dương Diệp nói cùng ảo ảnh tháp nhỏ trên đỉnh đầu hắn!
Đinh Thược Dược cảm thấy bất đắc dĩ, bởi vì Yêu Hoàng nói câu này chẳng khác nào chưa nói!
Mái tóc của Hạ Hầu Hiên vốn màu đen, nhưng lúc này đã biến thành màu trắng như tuyết, mặt hắn vốn tuấn tú biến thành gương mặt đầy nếp nhăn, chỉ có hai mắt của hắn còn có chút tinh thần, tuy nhiên lúc này bên trong đầy khủng hoảng, khó có thể tin nổi...
Cảnh giới của Dương Diệp còn đang tăng lên.
Bản thân Hạ Hầu Hiên là cảnh giới Tôn Giả cửu phẩm đỉnh phong, hơn nữa còn là cường giả cảnh giới Tôn Giả cửu phẩm chân chính. Lúc này, tu vi suốt đời hắn đều bị cắn trả, chuyển cho Dương Diệp, cảnh giới của Dương Diệp tất nhiên sẽ tăng lên. Tuy nhiên, khi cảnh giới của Dương Diệp tăng lên đến cảnh giới Tôn Giả cửu phẩm, xu thế tăng vọt này cuối cùng đã chậm lại. Cảnh giới Tôn Giả cửu phẩm!
Dương Diệp mở hai mắt ra, hít sâu một hơi và nắm chặt tay. Kiếm ý xuất hiện ở trong tay hắn, kiếm vào vỏ kiếm cổ, sau đó đột nhiên rút ra khỏi vỏ, một đường kiếm khí màu tím bắn thẳng đến phía chân trời, kiếm khí đi qua nơi nào, không gian trực tiếp bị xé rách, tạo thành một lỗ thủng lớn nối liền với đám mây, hắn nói:
- Ngươi đi đi. Nhân đạo, thánh đạo, thiên đạo gì đó, kẻ nào cản đường của ta, không quan tâm là gì, ta đều một kiếm chém xuống!