Chương 1249: Thiên Ngoại Thiên! (2)
Chương 1249: Thiên Ngoại Thiên! (2)Chương 1249: Thiên Ngoại Thiên! (2)
Trong rừng rậm cách đó mấy trăm dặm, trên một ngọn cây có một người thần bí đầu đội áo choàng màu trắng, mặc áo bào trắng, trên người lóe ra ánh sáng yếu ớt.
Người áo bào trắng này không phải là ai khác, chính là Tần Bất Phàm!
- Theo ta lâu như vậy, bây giờ nên ra đi!
Tần Bất Phàm chắp hai tay sau lưng, giọng nói từ trong áo choàng màu trắng truyền ra.
- Thật đúng là thần thức!
Một người đàn ông trung niên xuất hiện một cách quỷ dị ở đối diện Tần Bất Phàm.
Nếu như Dương Diệp ở đây, hắn tuyệt đối sẽ khiếp sợ, bởi vì người tới chính là thành chủ của Cổ Vực Thành - Lục Nguyên Hạo!
Nhìn thấy Lục Nguyên Hạo giây phút đó, ánh sáng trên người Tần Bất Phàm đột nhiên chớp hiện cực nhanh, giọng nói có phần kinh ngạc và khó hiểu:
- Ta ngửi thấy trên người ngươi có khí thức không thuộc về thế giới này, ngươi không phải là huyền giả của thế giới này, ngươi, ngươi cuối cùng là ail - Thiên Ngoạhi Thiên, Vô Cực Ma Tông!
Lục Nguyên Hạo nói xong, trong cơ thể đột nhiên bạo phát ra một tia khí lưu màu đen, khi khí lưu màu đen này xuất hiện, cây cối trong ngàdn dặm xung quanh lập tức héo rũ, cuối cùng hóa thành một bãi nước đen.
- Buồn cười đến cực điểm. Giúp đỡ chúng ta sao? Nếu như ta không đoán sai, bây giờ trấn giữ Thiên Lộ cũng có người của Vô Cực Ma Tông các ngươi đi?
Lục Nguyên Hạo nói:
- Cho dù tất cả các ngươi lao ra khỏi phong ấn, nhưng các ngươi cảm thấy mình thật có thể đối đầu được Thánh địa sao? Nếu là trước đây, lấy thực lực của Thánh địa bây giờ quả thật không đủ cho các ngươi để ý tới. Nhưng bây giờ, các ngươi bị trấn áp mười vạn năm, thực lực các phương diện đều giảm xuống rất nhiều, các ngươi có thể đối đầu được với Thánh địa à? Cho dù các ngươi tiêu diệt Thánh địa, nhưng khi đó các ngươi sẽ còn có bao nhiêu thực lực? Các ngươi có thể xông qua Thiên Lộ sao?
- Ngươi chỉ cần biết rằng, mục đích ta tới nơi này, là trợ giúp các ngươi!
- Giúp đỡ chúng ta à? Ha ha...
Trong áo choàng màu trắng truyền đến tiếng cười to của Tần Bất Phàm, một lát sau, hắn nói: Đột nhiên, trên người Tần Bất Phàm chớp hiện những ánh sáng rời khỏi thân thể bắn ra nhanh cnhư điện chớp, lập tức tới trước người Lục Nguyên Hạo, tuy nhiên rất nhanh lại có một luồng khí đen đánh vào trên những ánh sáng này, một tiếng nổ vang, trên không trung hai người tách ra.
- Năm đó nếu không phải vì Vô Cực Ma Tông cùng Vân Tiêu Thánh Điện, chúng ta làm sao có thể bị trấn áp ở nơi chật hẹp nhỏ bé kia suốt mười vạn năm?
Giọng nói của Tần Bất Phàm ẩn chứa sát ý vô tận, ở không gian xung quanh hắn không ngừng chấn động mãnh liệt, phát ra âm thanh vô cùng kinh người.
Lục Nguyên Hạo cũng không e ngại, khẽ nói:
- Năm đó các ngươi từ vực ngoại trong tinh không tới Thiên Ngoại Thiên, điều đầu tiên các ngươi làm là điên cuông cướp đoạt Tử Khí bản nguyên của Thiên Ngoại Thiên xung quanh, thử hỏi, ai có thể tha thứ được cho các ngươi chứ?
Không gian xung quanh Tần Bất Phàm dần dân hòa hoãn xuống, một lát, nói:
- Người thắng làm vua, người thua làm giặc, không quan tâm thế nào, trước đây chúng ta đa thất bại, nếu thất bại thì nên bị trấn áp. Trước đây các ngươi vì trấn áp chúng ta, rút hết toàn bộ Tử Khí bản nguyên của thế giới này, sau đó lập ra cửa ngục giam lớn Thiên Lộ, ta rất tò mò, người là người của thế giới Thiên Ngoại Thiên, tại sao lại có thể xuất hiện ở đại lục Huyền Giả này?
- Ngươi lại không cần biết điều này!
Lục Nguyên Hạo khẽ nói:
- Ngươi chỉ cần biết rằng, mục đích ta tới nơi này, là trợ giúp các ngươi!
- Giúp đỡ chúng ta à? Ha ha...
Trong áo choàng màu trắng truyền đến tiếng cười to của Tần Bất Phàm, một lát sau, hắn nói:
- Buồn cười đến cực điểm. Giúp đỡ chúng ta sao? Nếu như ta không đoán sai, bây giờ trấn giữ Thiên Lộ cũng có người của Vô Cực Ma Tông các ngươi đi?
Lục Nguyên Hạo nói:
- Cho dù tất cả các ngươi lao ra khỏi phong ấn, nhưng các ngươi cảm thấy mình thật có thể đối đầu được Thánh địa sao? Nếu là trước đây, lấy thực lực của Thánh địa bây giờ quả thật không đủ cho các ngươi để ý tới. Nhưng bây giờ, các ngươi bị trấn áp mười vạn năm, thực lực các phương diện đều giảm xuống rất nhiều, các ngươi có thể đối đầu được với Thánh địa à? Cho dù các ngươi tiêu diệt Thánh địa, nhưng khi đó các ngươi sẽ còn có bao nhiêu thực lực? Các ngươi có thể xông qua Thiên Lộ sao? Lục Nguyên Hạo nói:
- Thật ra, bất kể là Thiên Lộ hay Thánh địa này, các ngươi đều không chắc có thể qua được. Tất cả đám người các ngươi, mỗi người đều tự cho mình là đúng, không ai phục ai, gặp phải kẻ địch thì chỉ biết từng người chiến đấu. Trước đây nếu như các ngươi đoàn kết nhất trí, cho dù Vô Cực Ma Tông ta cùng Vân Tiêu Thánh Điện liên thủ, cũng chưa chắc có thể trấn áp được các ngươil
- Ngươi rốt cuộ muốn gì?
Tần Bất Phàm trầm giọng nói.
- Một cuộc giao dịch, làm một cuộc giao dịch với các ngươi, ta trợ giúp các ngươi chạy trốn khỏi lồng giam này, nhưng các ngươi phải giúp Vô Cực Ma tộc chúng ta tiêu diệt Thánh địa.
- Ngươi muốn lợi dụng chúng ta sao?
Tần Bất Phàm lạnh lùng nói.
Lục Nguyên Hạo nói:
- Lợi dụng lẫn nhau mà thôi, nếu như ngươi không đồng ý, ta sẽ tiếp tục chờ, dù sao còn có huyền giả Nghịch Chủng ởi ra, ta tin tưởng sẽ có huyền giả Nghịch Chủng bằng lòng hợp tác với tal
Tần Bất Phàm im lặng một lát, sau đó nói:
- Vậy ngươi lại tiếp tục chờ điI Lục Nguyên Hạo nheo hai mắt lại, nói:
- Ngươi không muốn à? Ngươi cũng biết, nếu như sau này ngươi muốn xông qua Thiên Lộ, không có huyền giả của Vô Cực Ma Tông ta trợ giúp, lấy thực lực của các ngươi bây giờ thì căn bản đừng mong xông qua được.
- Cho dù ta bị trấn áp mười vạn năm, nhưng trong khoảng thời gian đi ra, ta cũng biết vài chuyện của thế giới này, năm đó cái nếu ta Tiêu Dao Tử có thể xông qua, vì sao ta không thể xông qua chứ?
Tân Bất Phàm nói xong câu này, đột nhiên chớp hiện mấy cái rồi lập tức biến mất.
Lục Nguyên Hạo hơi ngẩn người ra, nhưng hắn rất nhanh đã biến sắc, vừa muốn rời đi thì đã muộn rồi, một lão nhân xuất hiện ở trước mặt hắn.
- Người canh giữ mộ!
Thần sắc Lục Nguyên Hạo nghiêm trọng nhìn lão nhân trước mắt, trâm giọng nói.