Chương 1293: U Minh Thấp Điện, điện thứ chín.... (1)
Chương 1293: U Minh Thấp Điện, điện thứ chín.... (1)Chương 1293: U Minh Thấp Điện, điện thứ chín.... (1)
Dưới sự trấn áp của Trấn Giới Thạch, cảnh giới của tất cả mọi người ở đó đều bị áp chế, tất cả cường giả cảnh giới Hoàng Giả đều biến thành cảnh giới Tôn Giải
Tất cả mọi người hoảng hốt!
Sở dĩ bọn họ dám liều xông lên, cũng bởi vì ỷ vào nhiều người, lại Có mười cường giả cảnh giới Hoàng Giả! Nhưng bây giờ, ở dưới. Trấn Giới Thạch áp chế, bọn họ chỉ còn lại ưu thế nhiều người mà thôi!
Vẻ mặt Liễu Hà khó coi, sau đó gắn giọng nói:
- Các vị, bọn họ chỉ có hai người, chúng ta có nhiều người như vậy, còn cần sợ hắn sao? Giết chết hắn, lấy bảo vật trên tay hắn, sau này cho dù có gặp phải Bán Thánh, chúng ta cũng có sức tự
vệt
Nói xong, hắn dẫn đầu lao về phía Dương Diệp.
Mọi người nghe được lời Liễu Hà nói, đều cảm thấy có đạo lý, sau đó bọn họ cũng lao về phía Dương Diệp. Đương nhiên, chủ yếu nhất là lúc này bọn họ đã không có bất kỳ đường lui nào nữal
- Này, đây là chuyện giữa các ngươi, không liên quan tới chúng tai Người đàn ông Nhân Ngư tộc kia hơi do dự, sau đó lại hạ quyết tâm. Hắn biết rõ, nếu để cho những người này giết chết Dương Diệp, Nhân Ngư tộc kia nhất định sẽ gặp tai họa diệt tộc, không chỉ có Nhân Ngư tộc, cho dù là những tộc quần Hải tộc xung quanh cũng có thể sẽ bị diệt tộc. Cũng chỉ có Dương Diệp còn sống, Hải tộc cùng Nhân Ngư tộc mới có hi vọng!
Đám người Nhân Ngư tộc vừa muốn động thủ, đột nhiên có một tiếng kiếm ngân bắt đầu vang vọng.
Kiếm khí giăng kín khắp nơi, sau đó từng thi thể lại từ trên không trung rơi xuống, chỉ trong thời gian chưa đến mấy lần hít thở, ở đó chỉ còn lại có năm người, năm người mạnh nhất, những người khác đều bị một kiếm lấy mạng!
Đám người Nhân Ngư tộc ngây ra như phỗng, đây là cảnh giới Tôn Giả sao?
Vào giờ phút này, bọn họ mới biết được, Dương Diệp của Trung Vực biến thái tới mức nào!
Năm người còn lại không ra tay, bọn họ nhìn Dương Diệp giống như nhìn thấy quái vật vậy, trên mặt đầy vẻ hoảng sợ. Bởi vì lúc trước, Liễu Hà vốn là cảnh giới Hoàng Giả cửu phẩm lại không hề ngăn cản nổi một kiếm của Dương Diệp, bị một kiếm chém bay đầu...
Cho dù Liễu Hà bị trấn áp thành cảnh giới Tôn Giả, nhưng hắn cũng là cường giả siêu cấp đã từng đạt cảnh giới Hoàng Giả cửu phẩm! Mà một cường giả siêu cấp cảnh giới Hoàng Giả cửu phẩm lại thậm chí không đỡ nổi một kiếm của Dương Diệp!
Trong lòng mọi người kinh hãi không thôi, một người trong đó hét lên một tiếng, sau đó hóa thành một đường ánh sáng trốn về phía sau, nhưng một đường kiếm quang còn nhanh hơn tốc độ của hắn, lập tức xuyên qua trước ngực hắn, sau đó tên huyền giả cảnh giới Hoàng Giả này nổ tung ngay trước mắt của mọi người, hóa thành mưa máu bắn ra đầy trời.
Điêu này làm cho bốn gã huyền giả cảnh giới Hoàng Giả vốn cũng muốn trốn lại lập tức cứng đờ tại chỗ, một người trong đó đột nhiên thi lễ với Dương Diệp, nói:
- Kiếm Chủ, chúng ta biết sai rồi, mong rằng Kiếm Chủ tha mạng cho ta.
Ba người còn lại cũng vội vàng nói:
- Chúng ta biết sai, vẫn câu Kiếm Chủ tha mạng!
Chiến đấu thì chiến đấu không lại, trốn không thoát, bọn họ không có cách nào, chỉ có thể đầu hàng, chỉ có như vậy, mới mong giữ được tính mạng!
Dương Diệp thu hồi Trấn Giới Thạch, sau đó lấy ra hơn mười viên đá năng lượng siêu phẩm bắt đầu hấp thu. Trấn Giới Thạch này tốt thì có tốt, nhưng lại tiêu hao huyền khí rất lớn. Mỗi lần phát động đều sẽ tiêu hao hết một phần tư huyền khí trong cơ thể hắn, đồng thời còn tiếp tục tiêu hao sau đó. Nói cách khác, nếu như không thể giết chết đối phương trong thời gian ngắn, chỉ cân một khắc đồng hồ, huyền khí trong cơ thể hắn sẽ bị Trấn Giới Thạch tiêu hao sạchI
Dương Diệp liếc mắt nhìn bốn người, nói:
- Nếu lúc trước mà các ngươi làm như thế, bất kể thế nào ta cũng chắc chắn sẽ không giết các ngươi. Nhưng bây giờ, các ngươi vì mạng sống mới làm như thế, vậy thì đã muộn rồi.
- A, Dương Diệp, ngươi không cho ta sống tốt, chúng ta lại đồng quy vu tận!
Biết không có khả năng sống sót, một tên huyền giả cảnh giới Hoàng Giả trong đó tăng tốc độ của mình lên tới cực hạn, sau đó lao vọt về phía Dương Diệp, bụng của hắn lại lập tức phồng lên giống như mang thai mười tháng.
Ba gã huyền giả phía lưng đang do dự, sau đó trong chớp mắt cũng lao vê phía Dương Diệp.
Tất cả đều lựa chọn tự nổi
Nhưng đáng tiếc, lúc bọn họ còn chưa tự nổ, một đường kiếm quang lấy tốc độ mà bọn họ căn bản nhìn không thấy được đã lóe lên, sau đó đầu của bốn người đều bay ra ngoài. Nhìn những cái đầu bay ra ngoài, đám người Nhân Ngư tộc kinh ngạc. Những người này đã chết thế nào?
Lần này Dương Diệp thi triển Tốc Độ Kiếm Ánh Sáng, sau khi tốc độ nâng cao gấp năm lần, đừng nói những Nhân Ngư tộc này, cho dù là năm tên cường giả cảnh giới Hoàng Giả đã chết cũng không biết mình chết thế nào. Bởi vì tốc độ kiếm thật sự quá nhanh, nhanh đến mức bản thân bọn họ cũng không phát hiện ra được quỹ tích của kiếm khí!
- Thật nhanh!
Tân Bất Phàm đột nhiên nói, trong giọng nói lộ vẻ nghiêm trọng.
Sau khi giải quyết đám người Liễu Hà, được đám người Nhân Ngư tộc hướng dẫn, Dương Diệp cùng Tần Bất Phàm đi trên tới một hòn đảo, ở trên đảo có một tòa cung điện, nhìn thấy tòa cung điện này, sát ý trong lòng Dương Diệp càng dâng cao. Bởi vì mức độ sa hoa của tòa cung điện này có thể sánh ngang với hoàng cung đế quốc Đỉnh Hán rồi!
Bước vào trong cung điện, ở xung quanh đại điện để có từng cái lồng sắt, ở bên trong lồng sắt là một vài thiếu nữ trần truồng. Có vài nữ tử còn sống, nhưng phần nhiều đã chết!
- Vừa rồi lão tử nên ra tay giết vài người mới phải!
Tân Bất Phàm nhìn lướt qua, trong giọng nói đầy sát ý. Trong mắt Dương Diệp cũng đầy sát ý, cho dù hắn không phải là người tốt, nhưng bất kể như thế nào hắn cũng không làm được loại chuyện này! Vào giờ phút này, hắn cũng ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này. Hiện tại Nhân tộc đang có thể tớn, bản tính tham lam nhất định sẽ lộ ra, như vậy rất có khả năng sẽ có rất nhiêu Nhân tộc sẽ chèn ép các chủng tộc khác ngoại trừ Nhân tộc!
Một khi làm không tốt, thật sự có thể sẽ làm cho trong đại lục Huyền Giả nổi loạn!
Sau khi cứu những nữ tử sống sót xong, mọi người đi tới sâu bên trong cung điện, sau khi bước vào một gian đại điện, mọi người lại bị chấn động. Ở trong đại điện chất đầy các loại bảo vật... trong
ôm hất, có huyết san hô dài mười trượng...
- Bọn họ cướp đoạt toàn bộ bảo vật của Hải tộc sao?
Tần Bất Phàm nói.
Người đàn ông Nhân Ngư tộc nói:
- Ở Hải tộc ta, bọn họ nhìn thấy cái gì đều muốn lấy đi, không chỉ có lấy đi, mỗi tháng vẫn muốn chúng ta cố định hiến vật quý cùng nữ nhân, tộc nào dâng lên bảo vật không tốt, hoặc nữ nhân không đủ xinh đẹp, bọn họ sẽ tìm các loại lý do để giết tộc đói! - Mặc dù Nhân Ngư tộc các ngươi không có Bán Thánh, nhưng thế nào cũng sẽ không ít cường giả Hoàng cấp chứ?
Tần Bất Phàm nói:
- Người ta bắt nạt các ngươi, các ngươi lại nhịn xuống như vậy sao?
Người đàn ông Nhân Ngư tộc liếc nhìn Dương Diệp, nói:
- Hiện tại Nhân tộc đang có thế lớn, nắm giữ hơn Bán Thánh cùng cảnh giới Hoàng Giả cửu phẩm, Hải tộc ta có thể làm sao? Nếu chẳng may chọc giận Nhân tộc, chẳng phải Hải tộc ta sẽ bị diệt tộc sao? Hơn nữa, trước đó Kiếm... Kiếm Chủ từng nói muốn tiêu diệt Hải tộc chúng ta, cho nên Hải tộc ta căn bản không dám đắc tội Nam Vực, sợ bị các ngươi tìm được lý do, sau đó...
Tân Bất Phàm cười hắc hắc, sau đó nhìn về phía Dương Diệp, nói: