Chương 1297: Bạo pháp, nếu không ta sẽ tàn, ngươi sẽ chết! (1)
Chương 1297: Bạo pháp, nếu không ta sẽ tàn, ngươi sẽ chết! (1)Chương 1297: Bạo pháp, nếu không ta sẽ tàn, ngươi sẽ chết! (1)
Dương Diệp nhận trước tên Bán Thánh dẫn dầu kia. Đó là Huyền Minh trước đây đã chạy từ đại lục Huyền Giả tới đây. Chỉ trong nháy mắt, Dương Diệp lại hiểu rõ. Đối phương đã sớm biết bọn họ muốn tới, nói cách khác, trong đại lục Huyền Giả có người của Thánh địa, hơn nữa thực lực của người này còn không thấp.
Là ai?
Dương Diệp nhíu mày, bởi vì chỉ có rất ít người biết hắn muốn tới Thánh địa, trong số rất ít người này, cơ bản đều người hắn tín nhiệm!
- Ta vốn cho rằng chỉ có một mình Dương Diệp người, nhưng không nghĩ tới huyền giả Nghịch Chủng Tần Bất Phàm người tự nhiên cũng tới. Vừa lúc, chúng ta giải quyết luôn các ngươil
Mấy người Huyền Minh mở hai tay ra, lập tức, một lồng giam không gian vô hình phong tỏa lấy Dương Diệp cùng Tần Bất Phàm. Ở không gian xung quanh hai người dường như trở nên vững chắc, ngay cả không khí cũng không có cách nào chuyển động!
Mà những cường giả cảnh giới Hoàng Giả sau lưng đám người Huyên Minh lại xông tới, hình thành một vòng tròn, vây chặt hai người Dương Diệp. Huyền Không biết rất rõ thực lực của Dương Diệp cùng Tần Bất Phàm, tuyệt đối không thể xem hai người này như người bình thường được. Đặc biệt là Dương Diệp này còn nắm giữ Trấn Giới Thạch, một khi làm không tốt, sợ rằng năm Bán Thánh cũng không giết chết được hai người bọn họ. Bởi vậy, mấy người dẫn đầu không phải xông tới tấn công Dương Diệp cùng Tần Bất Phàm, mà chặn tất cả đường lui của hai người!
Bắt con ba ba trong hũ!
Đây là hiệu quả mà đám người Huyền Minh muốn cói
- Ta trẻ tuổi, ta quá kích động, ta không nên nghe sát tinh ngươi nói mấy câu liên theo ngươi tới Thánh địaI
Tân Bất Phàm liếc mắt nhìn xung quanh, trên hai tay dần dần hiện ra ngọn lửa màu xanh lam, huyền khí trong cơ thể hắn lại điên cuồng phun ra giống như dời sôngd lấp biển.
- Năm Bán Thánh giao cho ngươi, những cảnh giới Hoàng Giả giao cho tai
Dương Diệp liếc mắt nhìn xung quanh, Ý Kiếm cắm vào trong vỏ kiếm cốc, huyền khí trong cơ thể điên cuồng tràn vào vỏ kiếm cổ.
- Ngươi còn có thể vô sỉ hơn nữa sao?
Tần Bất Phàm mắng.
- Ngươi là cảnh giới Hoàng Giả, ta chỉ là cảnh giới Tôn Giả, ngươi không biết xấu hổ lại bảo ta đi đối phó với năm tên Bán Thánh à?
Dương Diệp nói.
- Ngươi đừng nói nhảm, còn nói nhảm nữa, hai chúng ta phải chết ở chỗ này đấy!
Tân Bất Phàm nói:
- Làm thì chắc chắn không làm gì được, chạy thoát thân mới là chủ yếu nhất. Mẹ nó, ta thật sự quá xui xẻo. Thật vất vả chạy ra ngoài, bị ngươi nói mấy câu lại chui vào. Ngươi thành thật khai báo đi, có phải ngươi liên kết hay không Thánh địa tới hãm hại ta hay không!
- Đừng nói nhảm nữa, chúng ta liên thủ công kích vào một điểm, đánh phá những hàng rào không gian này.
Dương Diệp nói, Ý Kiếm trong tay đột nhiên rút ra khỏi vỏ, một đường kiếm khí lập tức đánh vào hàng rào không gian xung quanh hắn.
Tốc độ của Tần Bất Phàm cũng không chậm, hai đường ánh sáng trắng hiện lên hình chữ thập, theo sát kiếm khí của Dương Diệp.
- Âm!
Toàn bộ hàng rào không gian chấn động mạnh, nhưng khi kiếm khí cùng ánh sáng trắng tiêu tan, hàng rào không gian lại hoàn hảo không tốn hao gì!
- Vừa rồi người sử dụng mấy phần thực lực?
Tần Bất Phàm hỏi.
- Bốn phần!
Dương Diệp đáp.
Khóe miệng Tần Bất Phàm khẽ giật, nói:
- Ta thu hồi lại lòng khinh thường của ngươi, ở trước mặt ngươi là năm tên Bán Thánh, không có Bán Thánh nào yếu cả, bọn họ liên thủ thi triển hàng rào không gian, cho dù là một Bán Thánh cũng không có khả năng dễ dàng đánh nát, ngươi chỉ dùng bốn phần lực lượng, ngươi đừng đùa với ta chứ!
- Ngươi sử dụng bao nhiêu thực lực?
Dương Diệp hỏi ngược.
Cơ mặt Tần Bất Phàm hơi khẽ giật, sau đó nói:
- Hình như cũng là bốn phần...
- Ta không biết bọn họ có yếu hay không, cho nên mới dùng bốn phần, người biết thực lực của bọn họ, nhưng người vẫn chỉ dùng bốn phần...
Dương Diệp hít sâu một hơi, nói: - Được, ta biết người đề phòng ta, ta cũng vậy. Nhưng với tình huống bây giờ ngươi cũng thấy đấy, nếu như chúng ta cứ đề phòng đối phương, như vậy, chúng ta nhất định sẽ bị bọn họ giết chết!
Tần Bất Phàm trâm ngâm một lúc mới nói:
- Hi vọng những lời ngươi nói đều là thật lòng, nếu ngươi dám hãm hại ta, ta luân hồi trăm nghìn đời cũng phải tìm ngươi báo thù!
Dương Diệp:
- Giết!
Lúc này, Huyền Minh đột nhiên nói.
Tiếp theo, năm tên Bán Thánh đồng thời ra tay, năm chưởng ấn năng lượng trực tiếp xuyên qua những hàng rào không gian đánh về phía Dương Diệp cùng Tân Bất Phàm!
Sắc mặt Dương Diệp biến đổi, nói:
- Có hàng rào không gian này ngăn cản mà bọn họ cũng có thể ra tay được à?
Hắn nói xong, Ý Kiếm trong tay đột nhiên được rút ra khỏi vỏ, một đường kiếm khí bổ về phía một chưởng ấn năng lượng trong đó, kiếm khí cùng chưởng ấn va chạm vào nhau. Một tiếng động lớn vang lên, kiếm khí đã ầm ầm tiêu tan. Chưởng ấn vẫn di chuyển với tốc độ rất nhanh đánh về phía Dương Diệp.
Dương Diệp nheo mắt, tay phải lật một lần, Ma Năng Thuẫn đã xuất hiện ở trước mặt, đón chưởng ấn kia. Âm' một tiếng, Ma Năng Thuẫn kia chấn động mạnh, sau đó bắt đầu hấp thu năng lượng trong chưởng ấn kia. Điêu này làm cho Dương Diệp vui mừng, thầm nghĩ đúng là tấm lá chắn tốt. Nhưng rất nhanh, lại có hai chưởng ấn đánh vào trên Ma Năng Thuẫn. Ngay lập tức, lực va chạm quá mạnh làm Ma Năng Thuẫn cùng hắn bị đánh bay trăm trượng, cuối cùng hắn nặng nề đập vào trên hàng rào không gian mới dừng lại được.