Chương 1340: Kiếp lôi ngưng hình, Dương Diệp vẫn lạc (2)
Chương 1340: Kiếp lôi ngưng hình, Dương Diệp vẫn lạc (2)Chương 1340: Kiếp lôi ngưng hình, Dương Diệp vẫn lạc (2)
- Nếu là người bình thường, trời cao khẳng định sẽ không để loại lôi kiếp này xuất hiện trên người một Huyền giả Hoàng Giả cảnh. Nhưng hắn là Huyền giả nghịch chủng, nếu là Huyền giả nghịch chủng, vậy thì những chuyện không hợp lý đều có thể chấp nhận được. Bởi vì trời cao là muốn hắn chết, chứ không phải là muốn hắn phải chịu khổi
Lão già Bán Thánh ở bên cạnh Thiên Viêm gật đầu nói:
- Người này cũng lớn mật thật, dám độ kiếp ở Hỏa Linh tộc ta, hừ, đây là khinh Hỏa Linh tộc ta không có người à?
- Tùy thời chuẩn bị, đạo lôi long này chắc chính là một kích cuối cùng, bất kể hắn có thể tiếp được hay không chúng ta cũng phải xuất thủ!
Thiên Viêm nói.
- Hiểu rồi!
- Gol
Lôi long cực lớn từ thần lôi màu đen ngưng tụ thành gâm lên giận dữ với Dương Diệp ở phía dưới, long uy và lôi uy vô tận như phô thiên cái địa trút xuống, giống như trời sập. - Mọi người lui vê phía sau mười dặm, không, lui về phía sau hai mươi dặm!
Lão già ở bên cạnh Thiên Viêm kinh hãi nói. Bởi vì sau khi cỗ long uy và lôi uy này xuất hiện, cường giả Tôn Giả cảhnh ở bên cạnh lão không ngờ trực tiếp ngã vật xuống đất, giống như khí lực toàn thân bị hút hết vậy, không chỉ cường giả Tôn Giả cảnh, cho dù là một số cường giả Hoàng Giả cảnh cả người cũng co quắcp, giống như muốn cúi lạy.
Mà ba nữ tử ở bên cạnh Dương Diệp thì sắc mặt trắng bệch, thân thể không khỏi run rẩy. Đặc biệt là Thiên Mị đã bị thương càng không chịu nổi, cả người không ngờ cco giật điên cuông như bị động kinh.
Tiểu Man và Từ Chỉ Tình thì đỡ hơn một chút, có điều thân thể hai người cũng đang run rẩy.
- Diệp Dương, giao Thiên Mị và Chỉ Tình ra đây, bằng không lão phu sẽ băm thây ngươi thành vạn đoạn!
Nhìn bộ dạng của Thiên Mị, Thiên Viêm giận tím mặt, muốn động thủ.
Dương Diệp lạnh lùng nhìn thoáng qua Thiên Viêm, nói:
- Lão cẩu, ngươi còn nói thêm một câu nữa thì ta sẽ khiến cho cháu gái ngươi thần hồn câu diệt! Thiên Viêm giận dữ, đang muốn lên tiếng thì lão già Bán Thánh ở bên cạnh lão cản lão lại, nói:
- Đừng khiến hắn kích động, hắn hiện tại khẳng định đã sắp phát điên rồi, chuyện gì cũng có thể làm được.
Thiên Viêm hít sâu một hơi, cố nén lửa giận trong lòng, chỉ oán độc nhìn Dương Diệp.
Dương Diệp không bận tâm tới Thiên Viêm, mà nhìn về phía tiểu Man, nói:
- Hiện tại ta nếu thả ngươi đi, bọn họ khẳng định sẽ gây bất lợi cho ngươi, chờ gia gia ngươi đến rồi, ta sẽ cho ngươi đi.
Nói xong vung tay một cái, mười thanh huyền kiếm Đạo cấp xuất hiện, xoay quanh trên đỉnh đầu tiểu Man, dưới sự gia trì của kiếm ý thập nhị trọng, mười thanh huyền kiếm Đạo cấp đó lập tức chống đỡ được đại bộ phận uy áp, khiến cho tiểu Man đỡ hơn nhiều.
Tiểu Man không nói gì, chỉ nhìn Dương Diệp.
- GừI
Đúng lúc này, lôi long ở phía chân trời đột nhiên đối với gầm lên với Dương Diệp, một cột sét màu đen cực lớn to tới trăm trượng từ trong miệng lôi long bắn ra, sau đó mang theo khí tức khủng bố nghiền ép vê phía Dương Diệp. Trong mắt Dương Diệp hiện lên vẻ dữ tợn, tay phải nắm chuôi ý kiếm rồi rút ra, kiếm vỡ, một đạo kiếm khí từ trong vỏ kiếm cổ bắn lên cao, kiếm khí dùng cực nhanh dùng đánh lên cột sét đó.
Âm một tiếng, đạo kiếm khí đó tiêu tán, mà cột sét đó thì chỉ run run, sau đó tốc độ không giảm giáng xuống người Dương Diệp.
Đồng tử Dương Diệp co rút lại, một kiếm trước đó của hắn là tám đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chồng lên nhau! Tám đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chồng nhau không ngờ chỉ làm cho cột sét này run run.
Không kịp nghĩ nhiều, bởi vì cột sét đó đã đi tới đỉnh đầu hắn.
Ý kiếm vào vỏ rồi rời vẻ!
Lại một đạo kiếm khí phóng lên cao, đạo kiếm khí này so với đạo kiếm khí lúc trước thì có tốc độ nhanh hơn, cường đại hơn, bởi vì lần này là chín đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật chồng nhau!
Kiếm khí đánh lên đỉnh cột sét, cột sét lại run run, tiếp theo, âm một tiếng, kiếm khí và cột sét cùng nổ tung, kiếm khí và lôi điện màu đen bắn ra đâu, không gian nơi đó trong nháy mắt liên bị rách, toàn bộ chân trời tà một mảng hỗn độn.
- Gừi
Lúc này, lôi long cực lớn trên không trung đột nhiên gầm lên giận dữ, tiếp theo đuôi rồng quét một cái, sau đó từ trên không trung hung hãn lao về phía Dương Diệp ở phía dưới. Quanh người lôi long, vô số tôi điện màu đen lấp lánh, những lôi điện màu đen này giống như một cái lưới phủ lấy lôi long, khiến cho lôi long thoạt nhìn hơi có chút quỷ dị.
Khi lôi long đâm xuống Dương Diệp, mặt đất ở vị trí Dương Diệp đang đứng không ngừng sụp xuống, không đến thời gian một hơi thở. Vị trí Dương Diệp đang đứng đã sụp sâu mấy trăm trượng, hơn nữa còn đang dùng tốc độ cực nhanh mà sụp xuống tiếp.
Con ngươi Dương Diệp co rút lại, vươn tay ra, ý kiếm xuất hiện ở trong tay, chui vào vỏ.
- Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật, Trí Mệnh Nhất Kích!
Dứt lời, một đạo kiếm khí sáng như tuyết hiện lên, mà khi đạo kiếm khí này xuất hiện, toàn bộ chân trời đều rung chuyển!
Mười một đạo Trảm Thiên Bạt Kiếm thuật cộng với Trí Mệnh Nhất Kích tam trọng!
Đây là một kích mạnh nhất của Dương Diệp hiện tại.
Thi triển một kích này, nếu không phải có một thanh huyền kiếm Đạo cấp chống cho hắn, hắn chỉ sợ đã ngã xuống rồi, bởi vì một kích này trong nháy mắt đã hút hết huyên khí trong cơ thể hắn. Không chút do dự, hắn lấy ra một viên Hỏa Tinh thạch ngàn năm cuối cùng rồi nuốt xuống, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
- Âm!
Cả chân trời vang lên một tiếng nổ lớn, trong ánh mắt của mọi người, kiếm quang trên đạo kiếm khí đó của Dương Diệp dần dần tiêu tán, rất nhanh lại âm một tiếng, đạo kiếm khí đó của Dương Diệp vỡ vụn. Tiếp theo lôi long thân thể đã trở nên hư ảo dùng tốc độ cực nhanh lao xuống, sau đó đi tới trước mặt Dương Diệp.
Con ngươi Dương Diệp co rút lại, không chút nghĩ ngợi tay phải vung lên, kình khí đánh bay tiểu Man ra ngoài. Mà cơ hồ là cùng lúc, một bàn tay khổng lồ đã tóm Thiên Mị và Chỉ Tình đi.
- Âm!
Cả người Dương Diệp trong nháy mắt đã bị lôi long bao phủ.